Old school Easter eggs.
Truyenhay.xemmienphi.net
₪ Game hay cho điện thoại
»
Lượt Xem : (1 / )

Tiểu thuyết Chồng Xấu Đến Quấy Rối-full

t phân tiền cũng không cho thiếu, chúng ta lập tức đi làm thủ tục li hôn!"

"Ách. . . . . ." Vừa nghe đến năm trăm vạn, Hà Văn Tĩnh khí thế nhất thời liền yếu đi một nửa, tầm mắt cũng đưa đi đưa lại không ngừng, nếu như hiện tại cô có năm trăm vạn, ngay lập tức cô sẽ ném nó cho anh sau đó sảng khoái xoay người rời đi, nhưng là. . . . . . Hiện tại cô không có a.

"Thế nào? Không có sao?" Sở Dực Nghiêu thưởng thức bộ dáng không cam lòng của cô, tiếp tục chậm rãi đi về phía trước, mà Hà Văn Tĩnh cũng đúng như anh mong muốn lại tiếp tục lui lại phía sau.

"Tôi trả lại anh một trăm vạn trước, số tiền còn lại sẽ trả dần!" Cái người đàn ông chết tiệt này, nhiều tiền thì có gì đặc biệt hơn người, coi như cô có thiếu tiền cũng không muốn nhìn mặt tên này nữa. Cái quái gì chứ, ban ngày vẫn còn ở trước mặt Lạc Ny Á yêu thương chân thành ra mặt thay cô, hiện tại đã lộ ra bộ mặt thật rồi à.

"Không ngờ bà xã của anh cũng là một người phụ nữ tiêu xài hoang phí nha, mấy ngày ngắn ngủi đã tiêu hết bốn trăm vạn, em mua thứ gì mà tiêu nhiều tiền như vậy? Lấy ra đây cho anh xem một chút. . . . . ."

"Em. . . . . . Em mua đều là đồ dung dành cho phụ nữ, không thể cho anh xem, ai nha. . . . . ." Bước chân của Hà Văn Tĩnh đột nhiên bị giường lớn sau lưng làm cho vấp một cái, liền ngã ngồi trên giường.

Sở Dực Nghiêu tà tà nở nụ cười, đi đến bên người cô đè ngã cô dưới thân mình, khi bốn mắt chạm vào nhau thì môi mỏng khêu gợi đã hôn lên môi trái tim mềm mại của cô, đem toàn bộ tiếng thở dài của anh đưa vào trong môi cô, cái người phụ nữ quật cường này, anh buộc cô nói nhiều như vậy cô cũng không nói cho anh biết sự thật, làm cho tâm tình anh mất khống chế.

Chỉ là, không sao, anh có biện pháp khiến cho cô thẳng thắn với anh, một kế không được phải không, còn có kế hai kế ba đấy.

Cả đêm ngủ ngon, Sở Dực Nghiêu mở hai mắt ra, lật người, muốn kéo bà xã thân ái của mình vào trong ngực vuốt ve an ủi một chút, ai biết cánh tay kéo đến là một khoảng không, bên cạnh anh đã trống không rồi.

Anh không vui nhíu mày ngồi dậy, người phụ nữ này thức dậy thật là quá sớm, không biết có phải là lại chạy đi tranh việc làm bữa sáng với thím Trương hay không.

Anh gẩy gẩy đầu tóc rối bời của mình, rời giường rửa mặt sau đó thay quần áo ở nhà, lười biếng đi xuống lầu, quả nhiên, anh liếc mắt một cái liền thấy Hà Văn Tĩnh bưng khay từ trong phòng bếp đi ra.

Ngẩng đầu nhìn thấy anh, Hà Văn Tĩnh không tránh khỏi đỏ mặt lên, lập tức quay đầu đi, bước nhanh tới bên cạnh bàn ăn, để cái khay lên trên bàn, bày biện cháo trắng cùng mọi thứ xong xuôi, mới lớn tiếng gọi: "Thím Trương, mau tới cùng nhau ăn sáng."

Thím Trương đồng ý từ trong phòng bếp đi ra, trên mặt béo tròn vành vạnh hài lòng nở nụ cười, ngồi vào bên cạnh Thụy Khải đối diện Sở Thiệu Thiên nói: "Lão gia, thiếu phu nhân thật đúng là một người hiểu chuyện đáng yêu đó."

Mặc dù thím Trương là người làm của Sở gia, nhưng từ hai mươi mốt tuổi bà đã bắt đầu làm việc ở đây, về bản chất mà nói thì đã sớm được Sở gia coi là người một nhà, cho nên từ trước đến giờ đều là cùng ăn cùng ở với bọn họ.

"Ha ha. . . . . ." Sở Thiệu Thiên hả hê cười, cùng thím Trương dùng ánh mắt hài lòng quan sát Hà Văn Tĩnh.

"Thím Trương . . . . . ." Hà Văn Tĩnh được khen có chút ngượng ngùng nũng nịu một tiếng.

Nếu như bình thường có người khen cô nhất định cô sẽ hả hê cười to ba tiếng, nhưng mà vì đang ngồi trước mặt Sở Thiệu Thiên nên lập tức thu lại ý nghĩ này.

"Ba!" Sở Thụy Khải nhìn thấy Sở Dực Nghiêu liền vui vẻ, vội vã vẫy tay với anh. Ngày hôm qua ba thật là lợi hại, lập tức đem cái dì xấu xa đó đuổi đi, cậu sùng bái ba nhất.

Sở Dực Nghiêu đi tới, ngồi vào phía bên kia Thụy Khải, sủng ái xoa đầu Thụy Khải, "Ngoan." Sau đó chào hỏi ông nội và thím Trương, "Ông nội chào buổi sáng, thím Trương chào buổi sáng."

"Chào buổi sáng!" Sở Thiệu Thiên liếc qua anh, "Hôm nay đến công ty đi làm thôi."

"Cháu hai ngày tới còn có chuyện phải làm, sau đó sẽ bắt đầu đi làm lại." Sở Dực Nghiêu bưng lên một chén cháo trắng uống một hớp. Dù sao tất cả chuyện của công ty anh đều có thể giải quyết thông qua máy tính cùng điện thoại, có đến phòng làm việc hay không thì cũng không có vấn đề gì lớn.

Sở Thiệu Thiên thờ ơ gật đầu một cái, "Cháu hiện tại cũng đã kết hôn, ông cũng có chắt rồi, chuyện của công ty ông cũng không muốn xen vào nữa. Thím Trương, giúp tôi chọn một ngày thật tốt, tôi muốn triệu tập đại hội cổ đông, đem vị trí chủ tịch tập đoàn Sở thị này nhường lại!"

"Ông nội, ông. . . . . ." Sở Dực Nghiêu kinh ngạc suýt chút nữa thì sặc nước miếng.

Mặc dù anh đã sớm biết mình sẽ trở thành chủ tịch của tập đoàn Sở thị, nhưng anh vẫn luôn cho là sau khi ông nội qua đời chuyện đó mới có thể xảy ra, hiện tại để cho anh ngồi lên vị trí này có phải có chút quá sớm hay không?

Thím Trương cười ha hả nói: "Lão gia, người hãy yên tâm đi, tôi nhất định sẽ chọn một ngày thật tốt để thiếu gia thuận lợi vui vẻ nhậm chức ."

Hà Văn Tĩnh không hiểu ra sao chen miệng nói: "Ông nội, trước đó Dực Nghiêu không phải đã lên làm CEO rồi sao? Cháu nghe người ta nói làm CEO cũng đã là lớn nhất, người người đều phải nghe anh rồi, còn có vị trí lớn hơn cho anh ấy ngồi sao?" Nghe thấy câu hỏi của cô, Sở Thiệu Thiên bỗng nhiên hắng giọng cười lớn, mà Sở Dực Nghiêu là trợn mắt, ngay cả thím Trương cũng nín cười.

Cô có chút xấu hổ, đem khuôn mặt nhỏ nhắn giấu vào trong chén cháo, lẩm bẩm: "Nếu như mà cháu có nói sai, coi như cháu chưa từng nói qua đi."

Thím Trương ngồi bên cạnh tốt bụng giải thích cho cô: "Cậu chủ Dực Nghiêu ít ngày trước lên làm CEO chỉ là CEO của tập đoàn Sở thị ở châu Á mà thôi, quyền lực chỉ giới hạn trong công ty của lão gia ở khu vực châu Á, công việc ở những nơi khác lão gia vẫn phải tự mình xử lý ."

"Ah." Hà Văn Tĩnh nghe nửa hiểu nửa không, bỗng nhiên có chút tò mò muốn biết khiến cho cô không nhịn được phải nhỏ giọng hỏi thím Trương: "Nhưng là, là, rốt cuộc cái gì gọi là CEO ạ?"

Sở Dực Nghiêu phun một hớp cháo trắng ra, thật may là động tác của anh nhanh gọn nên mới không có đem cháo trắng phun lên trên bàn cơm, tiếp theo một trận cười lớn vang lên, trời ạ, người phụ nữ này thật là đáng yêu quá đi, ngay cả cái gì gọi là CEO cũng không biết.

"Sở Dực Nghiêu, anh cười cái gì mà cười? Cười đủ chưa?" Hà Văn Tĩnh bị cười nhạo lập tức biến thân thành cọp mẹ, nhe răng nhếch mép gầm thét.

Thím Trương lại tiếp tục giải thích cho cô: "CEO tiếng Trung có nghĩa là người điều hành ( tổng giám đốc) công ty, nói cách khác, tất cả nhân viên trong công ty thuộc tập đoàn Sở thị khu vực châu Á, đều phải nghe theo thiếu gia ."

"A, cháu hiểu rồi!" Hà Văn Tĩnh được mở mang kiến thức vội vàng thu lại vẻ mặt y hệt cọp mẹ của mình, nịnh hót nhìn Sở Dực Nghiêu.

" Ngài CEO vĩ đại, xin hỏi, tiểu nữ tử tôi có thể xin ngài cho tôi một công việc nho nhỏ ở trong công ty không? Chẳng hạn như sửa sang lại sân cỏ vườn hoa, chuyên gia làm vườn ... Công việc. . . . . ." Nói đến mấy chữ chuyên gia làm vườn kia cô không nhịn được lộ ra vẻ mặt cắn răng nghiến lợi tức giận, nếu như không phải vì công việc này, cô sẽ không bị cuốn vào thế giới của anh.

Sở Thiệu Thiên ngồi một bên nhíu nhíu mày, "Văn Tĩnh, cháu muốn ra ngoài đi làm sao?"

Hà Văn Tĩnh do dự một chút, rồi nói: "Đúng, ông nội, cháu muốn đi ra ngoài làm việc."

"Nhưng mà. . . . . ." Sở Thiệu Thiên ánh mắt cơ trí l
<<1 ... 25262728>>
Từ khóa Google : ,,
₪ Xem thêm truyện hay
Tiểu thuyết Kẹo Đã Mở Không Thể Trả Lại-full
Tiểu thuyết Đại Tiểu Thư Của Tôi-full
Tiểu thuyết Hạt Tiêu Nhỏ Trên Bàn Cơm-full
Tiểu thuyết Vợ Yêu Gây Họa-full
Tiểu thuyết Cưng À, Đừng Vờ Đứng Đắn Nữa-full
₪ Tải game miễn phí
Về Trang Chủ Tiểu thuyết ngôn tình Tiểu thuyết tình yêu Truyện teen đang yêu Truyện teen lãng mạn Truyện tình cảm mới
760/6838
Tải game android iphone ipad, Truyện tiểu thuyết teen
@ 2015 - Chuyenmoi.wap.sh
Nội dung được sưu tầm từ internet