Ngự Am vô tâm ngẩng đầu nhìn, lập tức bị gương mặt dính nước thanh tú như sen hé nở của Diệp Chỉ Nhu dọa cho hoảng sợ.
Anh chưa bao giờ nhìn chằm chằm một người phụ nữ như vậy, người phụ nữ này có da thịt tinh tế, sáng bóng làm cho anh không thể bỏ ánh mắt qua một bên, cứ như vậy, ánh mắt lớn mật của anh mãnh liệt nhìn chằm chằm cô.
“Trên người tôi có bọt xà phòng chưa sạch sao?” Ngự Am nhìn thẳng làm cho Chỉ Nhu có chút ngượng ngùng, cô tò mò nhìn trái phải, trên người có chỗ nào không thích hợp sao? Câu nói ngây thơ của Chỉ Nhu làm cho Ngự Am nháy mắt tỉnh táo lại, lúc này anh mới biết được mình giống động vật giống đực muốn tìm bất mãn biết bao nhiêu.
“Diệp gì gì, lại đây tôi ôm một chút” Thu hồi điều không nên có, Ngự Am trực tiếp sảng khoái nói, trên mặt không có chút biểu tình lỗ mãng.
“Cái gì? Anh... Đang nói cái gì?” Diệp Chỉ Nhu luôn có tác phong lớn mật ngược lại bị dọa đủ, hai tay cô vội che ngực như là đang bảo vệ trinh tiết của mình.
“Vẻ mặt kia của cô là gì? Không phải cho rằng tôi muốn ăn đậu hũ của cô chứ? Cô người phụ nữ này không khỏi cũng quá đánh giá cao bản sự của mình rồi!” Biểu tình trên mặt Chỉ Nhu làm cho Ngự Am đột nhiên tỉnh ngộ, cô khẳng định hiểu lầm ý của anh! Anh chỉ là đơn thuần muốn làm thí nghiệm, không phải muốn thừa cơ làm càn.
“Anh vừa nãy rõ ràng nói như vậy còn không thừa nhận! Không thể tưởng tượng được anh lại là loại tiểu nhân đê tiện này!”
Diệp Chỉ Nhu trợn to mắt, không thể tin được gã đàn ông này lại cuồng vọng đến làm kẻ trộm lại kêu có trộm.
“Quên đi, quên đi, không có tâm tình so đo với cô, nếu tôi không thể ôm cô... Vậy cô ôm tôi là được, tựa như ngày hôm qua vậy” Anh giang hai tay, ra bộ nghênh đón.
“Cái gì? Bất kể anh ôm tôi hay là tôi ôm anh, chịu thiệt đều là tôi nha!” Chỉ Nhu bắt đầu hoài nghi Ngự Am sẽ không phải đang giả ngây giả dại với cô chứ.
“Vậy cô muốn như thế nào mới bằng lòng ôm tôi?” Giọng điệu của Ngự Am có chút không kiên nhẫn, anh thầm nghĩ mau chứng thật chứng bệnh của mình, một chút cũng không có tâm tư ướt át bẩn thỉu.
“Vậy... Cho tôi hai nghìn tệ” Cô thuận miệng nói.
“Được, mau tới đây ôm tôi” Thật mệt với lời cô nói ra, nhưng anh bây giờ cũng không có tâm tình cãi nhau với cô, vì thế nhanh chóng đồng ý với cô.
“Tôi muốn tiền mặt, lập tức đưa tôi” Chỉ Nhu ngửa tay nói.
Chê cười, nếu cô không lấy tiền trước, đợi lát nữa ôm xong rồi anh ta lại quỵt thì thế nào? Biết người biết mặt không biết lòng, tuy rằng anh ta đường đường là người phụ trách công ty, nhưng có thể làm ra chuyện xấu hay không ai cũng không dám cam đoan, cẩn thận là tốt nhất.
“Cô... Không tin nhân cách của tôi?” Anh tái mặt rồi.
“Hai nghìn tệ, muốn hay không tùy anh!” Chỉ Nhu vươn tay đến trước mặt anh thúc giục.
Ngự Am rút ra hai nghìn tệ từ trong ví da, sau đó nhét vào trong tay cô.
“Cầm!” Anh tức giận nói.
Vừa nhìn thấy tờ tiền sáng láng, mắt Chỉ Nhu bừng sáng.
Cô nhận lấy tiền, sau đó giang hai tay ôm chặt lấy Ngự Am giống đêm qua.
Khi da thịt tiếp xúc, một cỗ nhiệt lực tản ra giữa hai người.
Thân thể rất cường tráng, đường cong cơ bắp là thành quả anh rèn luyện đúng giờ tạo nên, Chỉ Nhu chưa từng thân cận quá như thế với đàn ông, hương vị nước hoa thản nhiên trên người anh làm cô mặt đỏ tim đập.
Quái! Sao lại không phát bệnh? Nha đầu kia dùng phương pháp gì làm cho anh vô điều kiện miễn dịch. Bờ ngực đầy đặn của cô dán lên vòm ngực dày của anh, tựa như đang tuyên thệ sự tồn tại của mình, nó dính sát vào anh, thì ra thân thể phụ nữ lại thơm mềm như vậy, thật giống như hương vị ngọt ngào ngon miệng của bánh mới ra lò... Làm cho anh nhịn không được muốn cắn một miếng, bất tri bất giác anh cúi đầu, dán môi mình lên cổ trắng nõn của nha đầu kia, ảo tưởng đó là bánh dâu tây ngọt ngào.
“Có thể sao?” Tay anh gắt gao vòng qua Diệp Chỉ Nhu, làm cô có chút khó thở, hơn nữa đôi môi dán vào cổ làm Diệp Chỉ Nhu có loại cảm giác sắp bị Vampire ăn vào bụng.
Vừa mới nghĩ, một cảm giác đau đớn truyền đến từ cổ Chỉ Nhu. “A! Đau quá!” Chỉ Nhu đau đến kêu to.
Trời ạ! Người này một mực cắn cô không biết dùng lực đạo, Chỉ Nhu hung hăng đẩy Ngự Am ra, anh không chuẩn bị tâm lý, cứ như vậy bị coi như là con gà, vô lực ngã xuống đất.
Trời ạ! Anh làm cái gì! Anh vừa rồi thật sự dùng sức cắn người phụ nữ này một cái. “Rất xin lỗi, tôi...” Ngự Am bừng tỉnh từ trong hiện thực, không thể tin được mình lại sẽ có cử chỉ kinh dị như thế, anh bò lên, cảm thấy đáng xấu hổ với hành vi phá lệ của mình.
Đột nhiên anh không biết phải giải thích như thế nào về hành vi lỗ mãng của mình, cũng không thể nói là kìm lòng không được? Chúa ơi, người phụ nữ này làm sao có thể làm cho anh làm ra loại hành vi không bình thường này chứ.
“Anh chỉ nói muốn ôm, cũng không nói muốn cắn! Tôi đây muốn tăng giá!” Chỉ Nhu vừa vỗ về cổ đau nhức của mình, vừa trừng mắt nói.
“Cô rõ ràng nên đến ngân hàng cướp là tốt nhất!” Người phụ nữ này làm sao cứ mở miệng ngậm miệng đều là tiền? Thật sự là làm người ta chán ghét.
“Mặc kệ, mặc kệ! Vậy anh phải bồi thường tổn thất của tôi!” Diệp Chỉ Nhu không nghĩ tới tiểu phú hào này sẽ nhỏ mọn như vậy! Vì thế rất muốn đạp một cước.
“Bồi thường cái gì, nếu không tôi để cô cắn lại” Nói xong, Ngự Am còn thật sự kề cổ mình tới trước mặt Diệp Chỉ Nhu, hơn nữa còn cởi áo sơ mi ra.
“Ai muốn cắn anh!” Nhìn cần cổ mạnh mẽ của anh, Chỉ Nhu lại e lệ đến đỏ mặt.
“Thế là được rồi”Anh làm ra bộ dáng đương nhiên.
“Cái gì mà được hay không! Nếu anh không muốn bồi thường cũng không sao, tôi muốn anh đồng ý để tôi ở lại” Chỉ Nhu linh cơ vừa động chơi xấu nói.
Lời vừa ra khỏi miệng, Ngự Am đầu tiên là trừng lớn mắt, phảng phất như muốn cãi lại cô, nhưng anh suy nghĩ cẩn thận. Để cô ở lại? Trong nhà có phụ nữ dọn dẹp nhà cửa cũng không tồi, huống hồ anh còn hoàn toàn miễn dịch với cô, trong khoảng thời gian cô ở lại này, anh còn có thể tìm ra vì sao vừa gặp cô, chứng dị ứng phụ nữ của anh tại sao không cần thuốc mà khỏi.
“Thế nào?” Thấy Ngự Am suy nghĩ một lúc lâu, Chỉ Nhu có chút nóng vội thúc giục.
“Cho cô ở lại là có thể, nhưng, cô chỉ có thể ở lại với thân phận nữ giúp việc mà không phải là tình nhân chết tiệt gì” Nhớ tới hình ảnh cô vừa mở miệng là nói muốn tình nhân kia, hơn nữa bộ dáng khêu gợi bây giờ, hạ phúc của Ngự Am thế nhưng lại bị khiêu khích như có một cỗ lửa nóng tuôn trào.
Trời hỡi! Cô nói với anh “Tình nhân không phải dễ nghe sao? Vì sao tôi phải làm người hầu?” Cái gì mà người hầu chứ, nghe qua rất không hay.
“Tình nhân cũng có thể, cô muốn lên giường với tôi sao?” Như là muốn trêu đùa cô, Ngự Am đột nhiên dùng ánh mắt lửa nóng nhìn Chỉ Nhu nói.
Cái gì? Lên giường? Trong đầu Chỉ Nhu nháy mắt hiện lên hình ảnh hai người bọn họ không mặc quần áo lăn lộn trên giường, vì thế khuôn mặt nhỏ nhắn của cô chính thức ngượng ngùng đỏ ửng lên.
“Ai, ai muốn lên giường với anh?” Chỉ Nhu lắp bắp nói, nhìn cũng không dám nhiều liếc anh một cái, vội vàng chuyển tầm mắt sang nơi khác.
“Tình nhân phải lên giường với tình nhân là chuyện đương nhiên, nếu không tối nay chúng ta thử xem...” Anh ý xấu vươn tay nâng cằm Chỉ Nhu, sau đó bắt cô nhìn thẳn