Truyenhay.xemmienphi.net
₪ Game hay cho điện thoại
»
Lượt Xem : (1 / )

Tiểu thuyết Ác Nam Hấp Dẫn-full


“Tốt rất nhiều,anh yên tâm,sẽ không làm ảnh hưởng đến công tác.”

” Tôi không lo lắng công tác.”

Cô nháy mắt,không lo công tác? Ý muốn là lo lắng cho cô sao?

“Đừng cứ luôn luôn nói chuyện công tác, Ngày bình thường cô làm gì?” Hắn lại hỏi.

Cô lấy lại tinh thần. “Không có gì,xem sách,nghe một chút nhạc,có khi sẽ leo núi.”

“Leo núi?”

“Chính là đi lên núi Dương Minh một chút,không phải thật sự đi lên.”

“Đi cùng bạn trai?” Hắn cố ý hỏi,hắn biết cô không có bạn trai,hồi trước hắn cùng cha thám thính qua.

‘Tôi đi một mình.” Cô mất tự nhiên trả lời,cô không có thói quen nói chuyện riêng tư.

Hắn cực kì thành thạo không hỏi tiếp,thuận miệng tán gẫu đề tài khác đi,hắn cảm giác cô đối với hắn vẫn là có chút cảnh giác,ai bảo hai tháng này hắn đối với cô rất nghiêm khắc,hiện tại chỉ có thể từ từ xoay chuyển trở về.

Sau khi tản bộ nửa giờ,hai người mới thoải mái trở về khách sạn,bắt đầu một hành trình bận rộn.

Thời gian kế tiếp,Giang Liên Ân vội vàng thiếu chút nữa ngay cả thời gian ăn cơm trưa cũng không có,hành trình dày đặc ví dụ đi họp,tuần tra nhà xưởng tham gia thương vụ nghiên cứu và thảo luận hội.

Mãi cho đến sáu giờ chiều, hành trình mới gần kết thúc,tiếp theo đại biểu đại diện công ty Mỹ muốn mang bọn họ đến Pub đi thả lỏng,nhưng thể lực của cô đã muốn cạn kiệt.

Hành trình liên tiếp bận rộn làm cho bụng của cô bắt đầu không thoải mái,cô cắn răng nhịn xuống không dám thả lỏng, một hồi đến khách sạn, cô lại bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, trước mắt cũng hiện ra sao 5 cánh.

Cô đang muốn chống đỡ vào vách tường,một cánh tay rắn chắc nắm tay cô. ” Cô không sao chứ?”

Cô lắc đầu, nói không ra lời,vừa thấy sắc mặc trắng bệch dọa người dọa người của cô,hắn đem cô ôm ngang,đi vào thang máy.

“Tôi. . . . . . Không có việc gì.” Cô vô lực nói.” thả tôi xuống dưới.”

“Tôi mà buông một tay cô té xỉu liền.” Hắn lo lắng nhíu mày.” Cô rốt cuộc làm sao vậy? Tôi gọi bác sĩ khách sạn đến.”

“Không cần.”Mồ hôi lạnh của cô vẫn toát ra.

Hắn không trả lời , ra khỏi thang máy trực tiếp đem cô ôm vào phòng mình, cầm lấy điện thoại gọi tiếp tân gọi bác sĩ lại đây.

“Đừng gọi.” Giang Liên Ân nhịn đau nói: “Please, anh đừng lo, không phải bệnh nặng gì đâu.”

Nhiếp Tĩnh Viễn lớn tiếng nói. ” Cô run rẩy gần chết,còn muốn cậy mạnh?”

“Không phải cậy mạnh.” Cô không nói không được, vạn nhất hắn đem thầy thuốc mời đi theo, không phải chuyện bé xé ra to sao? ” Tôi chỉ là đau sinh lý,không cần kêu bác sĩ đâu.”

Nhiếp Tĩnh Viễn ngây cả người,không đoán được là nguyên nhân này.

“Phiền anh giúp tôi gọi một ly socola nóng.” Cả người cô cuộn thành hình tròn,chờ mồ hôi lạnh thoát ra.

Nhiếp Tĩnh Viễn lập tức gọi tiếp tân đem ly socola nóng lên,rồi sau đó cúi đầu hỏi thăm khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của cô , lo lắng cô lại toát ra mồ hôi lạnh,vì cô đắp chăn. ” Cô còn muốn gì nữa không ?”

Cô không nói chuyện, toàn thân run rẩy.

Hắn lo lắng hỏi :” Cô như vậy thật không lo sao? Tôi thấy hay là gọi bác sĩ .”

“Không. . . . . . Không cần. . . . . . Đừng đi.”

Hắn sốt ruột đi thong thả rồi lại thong thả đi ,cầm lấy điện thoại với quầy khách sạn kêu gào,muốn bọn họ động tác nhanh lên,sau khi treo điện thoại lên,hắn phát hiện cô tựa hồ không còn phát run .

” Cô không sao chứ?” Hắn lung lay cô.

” Anh. . . . . .không thể bế….. để cho tôi nghỉ ngơi một chút được không ?” Giang Liên Ân yếu ớt nói.

“Được.” Hắn lại bắt đầu khẩn trương thong thả bước đi,ánh mắt không dám rời bộ dáng người trên giường.

Giang Liên Ân nghe thấy Niếp Tĩnh Viễn ở ngoài cửa kêu gào.Nếu còn có khí lực, cô nhất định sẽ cười ,tính tình hắn thật quậy.

“Ca cao nóng đến đây.” Hắn trở về bên giường,đem cô ôm tựa vào người hắn. .”Uống nhanh.”

Nghe giọng hắn giống như đem ca cao nóng như thần dược,nghĩ đến cô chỉ cần uống một ngụm sẽ trở nên sinh khí dồn dào.

Nghĩ đến đây,Giang Liên Ân nhịn không muốn cười, cô chậm rãi uống ca cao nóng,chất lỏng ấm áp tiến vào dạ dày , cô cảm khí lạnh trong cơ thể chậm rãi bị tản ra.

“Thế nào?” Hắn sốt ruột hỏi

Cô không trả lời, lại uống thêm một ngụm

Hắn cảm giác quần áo của cô có chút ướt, cô vừa mới vã ra không ít mồ hôi. .”Tôi chưa thấy qua có người đau sinh lí như vậy”.

Cô lại uống một ngụm sau mới nói nói: “Anh cũng không phải con gái, tất nhiên không biết là đúng thôi .”

” Cô xác định cô không mắc bệnh khác?” Hắn hỏi.

“Không có.” Cô tức giận nói một câu. “Trước kia cũng đã từng xảy ra,chỉ cần một tháng quá mệt mỏi,lại chưa ăn gì sẽ như vậy, tôi đã từng hỏi bác sĩ,bác sĩ nói không có vấn đề gì.”

Hắn nhíu mày.” Cô có thể báo co tôi biết một câu , nếu không hôm nay tôi không……”

“Đây là công việc của tôi.” Cô nói ngắn gọn một câu. “Tôi đã tốt hơn nhiều.”

“Ngày mai cô ở khách sạn nghỉ ngơi đi!” Hắn nói

“Ngày mai tôi không cần nghỉ ngơi, nhưng mà buổi tối hôm nay tôi không muốn đi PUB.” Cô nghĩ muốn ở trong phòng nghỉ ngơi.

“Tôi sẽ bảo với bọn họ chúng ta không đi.”

“Anh có thể đi được mà!” Cô lập tức nói.

“Không cần, tôi cũng mệt.” Hắn như thể nào có thể để cô ở khách sạn một mình? Nhỡ may nàng lại cảm thấy không thoải mái thì sao?

Cô nghi ngờ liếc hắn một cái, còn nghiêm túc nói:” “Tôi thật sự tốt lắm, quản lí, anh nên đi ra ngoài thả lỏng một chút.”

“Tôi nói tôi mệt mỏi.” Hắn trừng mắt nhìn cô liếc một cái.

Cô tức giận không thèm nói,lại uống ca cao nóng,đương nhiên cô phát hiện chính mình tựa vào trong ngực hắn,mặt đỏ lên,lập tức ngồi thẳng.

“Có chỗ nào không tốt?” Hắn lập tức phát hiện cô ngồi ngay ngắn.

“Tôi khoẻ rồi , tôi trở về phòng.” Cô vội vã nhớ tới bản thân.

“Không cần gấp như vậy.” Hắn nén bả vai của cô lại.

“Quản lí, tôi. . . . . .”

“Hiện tại không phải thời gian đi làm, không cần gọi tôi quản lí.” Hắn ngắt lời của cô.

“Tôi đã khoẻ hơn nhiều, tôi. . . . . .”

“Cô sợ tôi sao?” Hắn cố ý hỏi

Cô lập tức nói: “Tôi không sợ anh, tôi đã muốn tốt hơn nhiều, tôi phải về phòng mình.” Cô rời khỏi giường.

Vừa bước xuống sàn nhà,hai chân của cô liền vô lực dao động,hắn lập tức đem cô ôm về giường.

“Tôi không sao. . . . . .”

” Cô có thể im miệng một chút không ?” Hắn ôm lấy cô , ra lệnh .

Hắn đem cô đặt ở trên giường. Con ngươi đen cùng mặt cô cách nhau có mấy tấc,mặt cô lập tức đỏ,nhưng vẫn là cố giữ vững trấn tĩnh nói.:” Tôi thật sự tốt lắm, anh không cần dựa vào tôi gần như vậy .”

Hắn nhìn cô mỉm cười :” Tôi không biết cô mặt đỏ như vậy.” Xem ra thư ký của hắn tuy rằng đối xử thông mình,nhưng ở chuyện quan hệ nam nữ vẫn còn non nớt.

“Mời anh không cần dựa vào gần như vậy.” Cô đẩy đẩy vai hắn,không để ý đến mặt đang thiêu nóng cùng tim đập dồn dập.

Hắn không để ý đến lời của cô, nâng tay cô mơn trớn,hai gò má cô đỏ bừng

Hành động vượt quá của hắn khiến cho cô sinh ra cảnh giác.” Quản lí….”

“Tôi biết, lời tôi muốn nói bây giờ có
<<12345 ... 15>>
Từ khóa Google : ,,
₪ Xem thêm truyện hay
Tiểu thuyết Kẹo Đã Mở Không Thể Trả Lại-full
Tiểu thuyết Đại Tiểu Thư Của Tôi-full
Tiểu thuyết Hạt Tiêu Nhỏ Trên Bàn Cơm-full
Tiểu thuyết Vợ Yêu Gây Họa-full
Tiểu thuyết Cưng À, Đừng Vờ Đứng Đắn Nữa-full
₪ Tải game miễn phí
Về Trang Chủ Tiểu thuyết ngôn tình Tiểu thuyết tình yêu Truyện teen đang yêu Truyện teen lãng mạn Truyện tình cảm mới
6/1375
Tải game android iphone ipad, Truyện tiểu thuyết teen
@ 2015 - Chuyenmoi.wap.sh
Nội dung được sưu tầm từ internet

Polly po-cket