Old school Easter eggs.
Truyenhay.xemmienphi.net
₪ Game hay cho điện thoại
»
Lượt Xem : (1 / )

Tiểu thuyết Ăn Hết Tiểu Bạch Thỏ-full

g thật ra… Vẫn còn một nguyên nhân…”

Tuyên Vũ Đồng do dự một chút, đối với em trai thẳng thắn.

“Bởi vì chị vẫn cảm thấy, anh ấy rất cô độc, mới có thể tìm lý do muốn chị làm bạn. Anh ấy là thiếu gia, khó tránh khỏi có chút kiêu ngạo, nhưng kỳ thực bản chất cũng không xấu.”

Cô không biết mình cảm giác được có đúng hay không, nếu như có thể giúp anh thoát khỏi cô đơn, cô nguyện ý ở bên cạnh anh.

Ngoài cửa Phó Kỳ Tu kinh ngạc sửng sốt, nội tâm vô cùng rung động, cảm xúc vốn mơ hồ không rõ, sau khi nghe đến lời của cô, đột nhiên tất cả đều sáng tỏ, rốt cục hiểu được là chuyện gì xảy ra.

Bởi vì có song sắc đồng, cho nên anh bài xích những người khác tới gần, mà cô sau khi ngoài ý muốn bắt gặp song sắc đồng của anh, không chỉ không đối với anh bằng ánh mắt khác thường, vẫn phi thường hâm mộ, thậm chí nói thích, điều này làm cho anh vốn chủ tâm phòng bị đối với cô từ từ rộng mở, mong đợi có thể cùng cô giao tiếp nhiều hơn nữa.

Thì ra anh vẫn luôn khát khao có người nguyện ý thật lòng tiếp nhận bản thân.

Đây là cô đơn sao? Anh bất đắc dĩ cười, nhưng không cách nào phủ nhận. Đúng là anh đã cô đơn rất lâu, cho đến khi cô xuất hiện, sự cô đơn của anh mới tìm được lối ra, tâm tình bắt đầu từ từ thay đổi.

Nguyên lai là như vậy, là bởi cô khiến cho anh tin tưởng cô thật tâm đối đãi với anh, không cóa bất kỳ thành kiến hoặc khinh miệt nào, cho nên, anh mới thích có cô làm bạn, mới có thể tín nhiệm cô, để cho cô đi vào thế giới của anh. Hơn nữa, còn không muốn để cô rời đi…

Bên trong phòng Tuyên Lý Hòa tiếp tục đối với chị mình liên tục nhắc nhở, Phó Kỳ Tu quyết định xoay người rời đi, không muốn làm cho cô cảm thấy khó xử.

Tim của anh tràn đầy một cổ ấm áp, bỗng nhiên đã hiểu. Anh đối với cô, không chỉ có ý muốn đùa cợt, trong lúc trêu chọc cô, cũng đồng thời đại biểu anh đối với cô không giống những người khác, rất có hảo cảm.

Đối với một mình cô có hảo cảm…

Bởi vì chu kỳ sinh lý chỉ gây khó chịu có một ngày, cho nên buổi tối hôm sau Tuyên Vũ Đồng vẫn đến thư phòng trình diện Phó Kỳ Tu.

Kết quả Phó Kỳ Tu vừa nhìn thấy cô xuất hiện, lông mày nheo lại, giọng nói phi thường không vui .

“Em không phải là tới chu kỳ sinh lý? Mau về nghỉ ngơi đi.”

“Ách?”

Gương mặt cô nhất thời đỏ lên, nhớ tới chuyện xảy ra tại hồ bơi ngày hôm, cảm thấy có chút mất thể diện.

“Em không sao.”

“Thật sự không có chuyện gì? Nhưng anh cảm thấy sắc mặt em không tốt, em vẫn nên mau trở về nghỉ ngơi đi.”

“Cho dù sắc mặt của em có chút không tốt, cũng chỉ là vì… Thiếu một chút máu mà thôi, kia thật sự không có gì lớn…”

Cô càng nói thanh âm càng nhỏ, thật vô cùng xấu hổ nha.

“Chẳng lẽ em không biết cảm thấy mệt mỏi mái sao?”

Cô không biết anh nghe được cuộc trò chuyện của hai chị em cô, anh không thể làm gì khác hơn là lại phải nhắc nhở cô, không hi vọng cô cơ thể không thoải mái vẫn cứng rắn cậy mạnh.

Nếu đã hiểu tự mình đối với cô có hảo cảm, anh vừa sao lại nhẫn tâm tiếp tục khi dễ cô? Chỉ bất quá anh vẫn là không từ bỏ được tư thái của một thiếu gia, tiếp tục lấy khẩu khí của một cậu chủ che giấu sự quan tâm đối với cô.

“Cho dù thật sự không thoải mái, cũng chỉ là chuyện một, hai ngày đầu, không cần cả chu kỳ sinh lý đều nằm ở trên giường nghỉ ngơi.”

Cô tại sao phải cùng anh thảo luận vấn đề khó xử như vậy?

“Được rồi, em ít nhất cũng phải nghỉ ngơi ba ngày, anh mới có thể yên tâm.”

“A?”

Lúc này, Phó Kỳ Tu trực tiếp từ trên ghế đứng dậy, hai tay đặt lên bả vai của cô, đem cô chuyển một trăm tám mươi độ, hướng ngoài thư phòng đẩy.

“Ách? Thiếu gia…”

Cô kinh ngạc quay đầu lại nhìn, cô thật không có suy yếu đến phải nghỉ ngơi ba ngày mới được.

Phó Kỳ Tu bất kể ánh mắt khẩn cầu của cô, sau khi cô đã đứng ở ngoài cửa thư phòng, liền đối với cô khẽ mỉm cười, hoàn toàn không mềm lòng.

“Ngủ ngon.”

“Thiếu…”

Cô xem thấy anh không chút do dự đóng cửa lại, nhịn không được thở dài.

Cô thật sự không có chuyện gì, có cần thiết phải như vậy sao?

Biết quyết định của anh sẽ không thay đổi, cô có lại đi vào cũng chỉ sẽ bị anh lại một lần nữa đuổi ra, không thể làm gì khác hơn là rất bất đắc dĩ xoay người rời đi, trở về phòng biết điều một chút nghỉ ngơi.

Mà ở bên trong cửa Phó Kỳ Tu cũng không gấp về lại trên ghế, anh dựa lưng vào cửa phòng, yên lặng lắng nghe động tĩnh ngoài cửa, đến khi nghe tiếng bước chân, anh mới yên tâm, trên mặt lộ ra nụ cười thản nhiên.

Anh khó lắm mới đối với cô tốt, nhưng cô lại ngốc đến không hiểu được nên cảm kích, vẫn bày ra nét mặt ủy khuất cho anh nhìn, để anh dở khóc dở cười.

“Thật là tiểu bạch thỏ ngốc nghếch.”

Ngoài miệng tuy là nói như vậy, nhưng anh vẫn cảm thấy, cô tuy ngu (“ngu” là từ của tác giả, không phải của ta)… nhưng thật ra vẫn rất khả ái, đáng yêu…


Chương 3
“Kỳ quái… Tối hôm qua tại sao đột nhiên lại mơ tới chuyện rơi xuống hồ bơi?”

Một ngày đông ấm áp, Tuyên Vũ Đồng một mình ngồi trong phòng ăn của một nhà hàng tên là “Phương Chi Đình”. Chỗ ngồi của nhà hàng này được chia làm bên trong cùng bên ngoài, bên trong nha trang hoàng đậm phong cách Châu Âu phong tình, thỉnh thoảng phát ra giai điệu nhẹ nhàng, ưu nhã. Bên ngoài sân là phong cách Âu Mỹ, bàn ăn đặt giữa các loại hoa cỏ, còn có một cái thác nhỏ đổ xuống một con sông nhỏ len lỏi xuyên qua khuôn viên.

Tuy nói là mùa đông, mấy ngày gần đây nhiệt độ thật ấm áp, giống như tiết trời đầu thu, cho nên Tuyên Vũ Đồng chọn ngồi ở ngoài sân , bên trên có tán che nắng giúp che ánh mặt trời, gió nhẹ nhàng thổi qua, rất là thoải mái.

Thực đơn chính của nhà hàng này là các món ăn Tây Âu, xế chiều, sau hai giờ có trà chiều cùng điểm tâm nhẹ, cô chọn một phần Chocolate (Cảm ơn Thanh_Thủy đã góp ý cho ta chỗ này ^^) cùng một bình trà hoa quả, mở ra sổ tay, tiện ghi lại những linh cảm bất chợt.

Cô rất thích không khí nơi này, cảnh đẹp nơi đây có thể kích thích linh cảm của cô. Nếu như muốn thư giãn hoặc tìm linh cảm, cô lại đến nơi này, gọi một phần trà chiều, thoải mái, tự tại qua một buổi chiều.

Cô cầm lấy cây bút kim nguyên tử gạch gạch xóa xóa mấy dòng vừa viết, không hiểu tại sao đột nhiên lại nhớ tới chuyện ở hồ bơi. Bất quá như vậy lại làm cho cô nhớ tới, tựa hồ như từ sau sự kiện đó, thái độ của Phó Kỳ Tu đối với cô cũng có chút thay đổi.

Cô vẫn làm tiểu người hầu cho anh, nhưng không bị sai làm đông, làm tây nữa, anh chỉ cần cô ở bên cạnh là được. Cô cảm thấy rất không quen, sau ngược lại chủ động nghĩ ra chuyện để làm, đem mình loay hoay xoay quanh.

Nhưng khi nhìn thấy, phản ứng của Phó Kỳ Tu chính là không hài lòng, ngược lại còn đối cô sinh khí .

Kỳ quái, đem cô theo bên người, không phải là để giúp anh làm việc vặt? Cô không hiểu, anh rốt cuộc khí cái gì?

Khí cô quá mức cần lao? Di, có người tức giận vì việc như vậy sao?

Lúc này, có người tới gần bên bàn, mang đồ ăn ra cho cô, đầu tiên là mùi hương Chocolate mới ra lò, thêm một ấm trà trái cây, cuối cùng là một khối bánh ngọt Hắc Sâm Lâm 0.

“Di?”

Cô lập tức ngẩng đầu lên.

“Tôi không có gọi bánh ngọt Hắc Sâm Lâm.”

“Cô là khách quen của tiệm, cho nên bánh ngọt
<<1 ... 56789 ... 24>>
Từ khóa Google : ,,
₪ Xem thêm truyện hay
Tiểu thuyết Kẹo Đã Mở Không Thể Trả Lại-full
Tiểu thuyết Đại Tiểu Thư Của Tôi-full
Tiểu thuyết Hạt Tiêu Nhỏ Trên Bàn Cơm-full
Tiểu thuyết Vợ Yêu Gây Họa-full
Tiểu thuyết Cưng À, Đừng Vờ Đứng Đắn Nữa-full
₪ Tải game miễn phí
Về Trang Chủ Tiểu thuyết ngôn tình Tiểu thuyết tình yêu Truyện teen đang yêu Truyện teen lãng mạn Truyện tình cảm mới
1303/7381
Tải game android iphone ipad, Truyện tiểu thuyết teen
@ 2015 - Chuyenmoi.wap.sh
Nội dung được sưu tầm từ internet