80s toys - Atari. I still have
Truyenhay.xemmienphi.net
₪ Game hay cho điện thoại
»
Lượt Xem : (1 / )

Tiểu thuyết Bí Mật Của Bạn Trai Mẫu Mực-full

i dẫn cô đi ăn cơm, đưa cô đến chỗ làm thêm.” Anh một mặt đi ra ngoài, một mặt nói.

“Ách…… Không cần làm phiền, tự tôi có thể đi được, cảm ơn ý tốt của anh”

“Không quan hệ, huống chi là tôi làm trễ nải cô lâu như vậy, rất cần phải làm như vậy, trừ phi cô muốn cho tôi cảm thấy áy náy?”

Ách…… Cô nào dám làm cho ông chủ của mình cảm thấy áy náy? Đành phải ngoan ngoãn đồng ý.

Hai người tới cửa sảnh thiết kế theo kiểu Italy, vừa nhìn cũng biết phải đăng ký trước mới được vào, điều này làm cho cô nhớ tới tình huống lần trước tại “Lá liễu”, không khỏi lùi bước, cô cắn cắn môi dưới “Cái kia…… Anh Đông.” Nhớ kỹ anh muốn cô gọi tên anh, miễn cho lại bị uốn nắn.

“Tôi hiện tại trong tay không có nhiều tiền lắm, để ăn ở một nơi sang trọng như vầy.” cô thử trước đem anh coi như bạn bè, đối với anh nói thật, mà không muốn cảm thấy bị mất mặt– trên thực tế, tại trước mặt Hạ Anh Đông cô đại khái cũng chả mất mặt gì.

Hạ Anh Đông đầu tiên là yên lặng mấy giây, về sau mới nói: “Lần này tôi trước hết mời cô, lần sau đổi lại cô mời tôi, đi thôi!” Nói xong, trực tiếp dắt tay của cô đi vào, không để cho cô có bất kì cơ hội từ chối nhã nhặn nào.

Anh có chút bá đạo, có chút tùy hứng, cô lại chỉ cảm thấy lòng bàn tay của anh rất lớn, thật ấm áp, kết quả lại đã quên kháng nghị anh thay thế cô quyết định chuyện như vậy.

“Nhà cô…… Ở đâu?” trong thời gian chờ thức ăn được mang lên, Hạ Anh Đông cũng không lãng phí thời gian tiến hành điều tra gia cảnh của cô

“Tôi bây giờ ở cùng tiểu lộn xộn .”

“Không, tôi là hỏi nhà của cô ở đâu?”

“Ở khu đô thị mới.”

“Trong nhà còn có người nào?” Dù cho rõ ràng trong nhà của cô có người nào, nhưng anh biết rõ còn cố hỏi.

“Mẹ tôi.”

Hỏi đến đây là tốt rồi, Hạ Anh Đông không có truy vấn vì sao cô không đề cập tới chuyện của cha cô, anh cũng không muốn chạm đến chuyện thương tâm của cô. “Bác gái thân thể có khỏe không?”

Bình thường vấn đề tiếp theo cũng đang trên đường sẽ không dừng lại, Mạc Tử Nhân lập tức cảm thấy anh rất hiểu lòng người– anh không có gạn hỏi đến cùng!

Kỳ thật cho dù anh tiếp tục hỏi tiếp cũng không sao, dù sao chuyện đã qua năm năm rồi, cô dù đau xót thế nào, cũng nên để xuống; Có thể anh rất tốt, không có lại truy vấn nữa.

“Cũng không tệ lắm, người cũng đi tập thể dục đều đặn, cho nên thân thể so với trước kia khá hơn nhiều.” Nhớ tới mẹ một mình ở tại khu đô thị mới, cô liền hận không thể nhanh lên dồn đủ tiền đưa mẹ lên ở cùng mình.

“Cô có thường trở về thăm người không?”

“Tôi mỗi lần lễ bái cũng sẽ trở về, người còn muốn tôi tiết kiệm một chút, không cần phải mỗi lần đều trở về; Đúng rồi, cha mẹ của anh ở đâu?” Không phải là căn cứ vào trả lễ hỏi thăm lại, cô là thật sự nghĩ muốn hiểu rõ Hạ Anh Đông, mới có thể hỏi như thế.

“Bọn họ đều đã đã qua đời.” anh nhàn nhạt nói

Mạc Tử Nhân tự giác biết mình đã hỏi sai vấn đề rồi, ảo não rũ mắt đẹp xuống. “Xin lỗi……”

“Đó là chuyện thật lâu trước đây rồi, đã biến thành quá khứ của tôi, ngẫu nhiên nhớ tới lúc tuy sẽ có tiếc nuối, nhưng tôi rất cố gắng còn sống không để cho bọn họ lo lắng, vậy cũng là đã hiếu hết đạo đi……”

“Tôi tin tưởng ba mẹ của anh nếu biết rõ anh thành đạt như bây giờ, nhất định sẽ thay anh cảm thấy cao hứng.”

Đúng lúc, phục vụ sinh đem bữa ăn bưng lên bàn, hai người bắt đầu dùng cơm; Sau đó Hạ Anh Đông đúng giờ đưa cô tới phòng vẽ tranh.

“Anh, Anh Đông, hôm nay cám ơn anh.” Không chỉ có làm cho cô có một công việc tốt hơn những gì Hạ Lập Dương ca tụng, lại còn mời cô đi ăn món mì Ý ngon như vậy.

Bất quá cô cũng không đem những thứ này, tất cả đều nói ra khỏi miệng lời cảm tạ, mà là để trong lòng; mấy lần thấy anh này, cô cũng đã có ít nhiều nhận thức được về anh— anh là một người không câu nệ tiểu tiết, một người rất khí phách, ánh mắt luôn mang theo một cỗ tang thương u buồn, càng tăng thêm vài phần mị lực thành thục.

Cô đem tất cả những điểm tốt đẹp của anh toàn bộ đặt ở đáy lòng của mình, về sau cô sẽ tìm cơ hội hồi báo anh.

“Cô quá khách khí rồi, nhanh đi đi !”

“A! Được……” mỗi lần đối mặt với Hạ Anh Đông, cô giống như cũng sẽ biến thành bị động — hoàn toàn theo ý tứ của anh; Thấy anh đã lái xe đi xa, cô mới bỗng dưng nhớ tới còn có một chuyện rất trọng yếu chưa có hỏi anh.

Vì cái gì anh thủy chung không gọi điện thoại cho tôi? Nhưng không có hỏi cũng làm cho cô thở phào nhẹ nhõm, nếu là hỏi, Hạ Anh Đông nếu nói là không cần thiết, cô nhất định sẽ rất đau lòng

Aiz…… Không chỉ có Tô Phân mong muốn thay đổi cá tính của cô, mà cô kỳ thật cũng cho là cá tính của mình xác thực cần phải tu sửa lại — trừ phi là có khẩn cấp, nếu không cô khi đối mặt với bất cứ chuyện gì đều là do dự hết lần này đến lần khác, giống như là sau khi xác định có một kết quả hoàn mỹ, mới bằng lòng đi thực hiện; Cô cảm thấy chính mình như vậy thật không tốt, nếu như cô không tích cực tranh thủ, hạnh phúc không nhất định sẽ ở tại chỗ chờ đợi cô a!(NN: câu này quá đúng, tranh thủ thời cơ tạo nên hạnh phúc)

Thẳng thắn mà nói, cô đã có đang thay đổi chính mình, ít nhất là lúc này đây, chính là cố lấy dũng khí rất lớn mới có thể đối mặt với Hạ Lập Dương tỏ tình, chỉ là kết cục có chút ít không xong, thế nhưng khó có được một lần thay đổi lớn như vậy.

Cô thật sự có đang cố gắng……

Ai nha, không được, cô bị muộn rồi.

Phòng vẽ tranh chín giờ tan học, những bạn học nhỏ lục tục rời đi, còn lại chính là lão sư.

Tôn Tĩnh Minh rõ ràng đúng là một ông chủ rất tốt, không tự cao tự đại, luôn cùng cô cùng nhau trao đổi. “Mấy ngày nay đã quen thuộc chưa?”

“Đi học rất thú vị, tôi rất thích nơi này.” phòng vẽ tranh nho nhỏ, một người làm ba người phụ giúp, cô tin tưởng mình sẽ học được rất nhiều điều có ích ở đây.

Trên thực tế, cô xác thực học được không ít — Tôn Tĩnh Minh giống như là một kho kiến thức khổng lồ, đồng thời cũng rất là có lực ngưng tụ của một lão sư, hắn vừa đứng trên bục giảng, vừa có thể hấp dẫn ánh mắt bạn học nhỏ phía dưới, để cho bọn họ ngoan ngoãn nghe lời, nếu là đổi lại là cô, đại khái liền……

Ai! Cô tại sao lại đi theo phương hướng suy tư bi quan rồi, nàng cần phải càng tích cực tiến thủ — cô sẽ cố gắng.

Cho đến một ngày có thể như ông chủ vậy !

Tôn Tĩnh Minh đẩy gọng kính nho nhỏ, rất là có ý tứ nói.

“Vậy là tốt rồi, cô trẻ tuổi lại xinh đẹp, tôi còn sợ cô không cách nào có thói quen cùng những đứa trẻ nghịch ngợm này ở chung.”

Mạc Tử Nhân không khỏi nhíu mày. “Vì cái gì trẻ tuổi xinh đẹp liền không cách nào cùng những bạn nhỏ này ở chung?” cô thật tò mò hỏi.

“Bởi vì lúc trước tôi thuê vài em gái xinh đẹp, kết quả cũng không làm được hết một tháng liền rời đi, aiz!” Lắc đầu lại thở dài.

“Ông chủ có thể chọn lão sư có kinh nghiệm a!”

Tôn Tĩnh Minh hai tay lập tức ôm ngực, làm ra vẻ mặt bất đắc dĩ. “Tử Nhân, cô nên biết cá cùng hùng chưởng là khó có thể kiêm phải 0, có lão sư kinh nghiệm chưa chắc xinh đẹp, lão sư xinh đẹp chưa chắc có kiên nhẫn, đây là đạo lý tất nhiên.” Trời cao thật là công bằng, aiz!

0

“Vì cái gì không phải xinh đẹp không
<<1 ... 2021222324 ... 32>>
Từ khóa Google : ,,
₪ Xem thêm truyện hay
Tiểu thuyết Kẹo Đã Mở Không Thể Trả Lại-full
Tiểu thuyết Đại Tiểu Thư Của Tôi-full
Tiểu thuyết Hạt Tiêu Nhỏ Trên Bàn Cơm-full
Tiểu thuyết Vợ Yêu Gây Họa-full
Tiểu thuyết Cưng À, Đừng Vờ Đứng Đắn Nữa-full
₪ Tải game miễn phí
Về Trang Chủ Tiểu thuyết ngôn tình Tiểu thuyết tình yêu Truyện teen đang yêu Truyện teen lãng mạn Truyện tình cảm mới
58/8081
Tải game android iphone ipad, Truyện tiểu thuyết teen
@ 2015 - Chuyenmoi.wap.sh
Nội dung được sưu tầm từ internet