Polly po-cket
Truyenhay.xemmienphi.net
₪ Game hay cho điện thoại
»
Lượt Xem : (1 / )

Truyện ma - Bốn Hồn Ma Trong Ngôi Nhà Hoang

y vừa đi thì cậu tới.



- Nãy giờ chị có thấy một ông lão tới đây khóa cửa hay không?



Chị nọ lắc đầu bảo:



- Người khóa cửa là một cô gái, chứ không phải ông già. Chính cô này...



Thiện bóc bì thư ra, anh thấy nét chữ con gái rất đẹp, chỉ có mấy dòng: "Vào nhà người ta mà không xin phép, suýt nữa đã bị ông già bắt gặp. Lần sau chừa nhé! Chìa khóa giấu ở dưới chậu hoa phù dung bên trái cửa ra vào. Mỗi lần sử dụng xong ngôi nhà, nhớ khóa cửa lại và đặt chìa khóa vào vị trí cũ!"



Thiện đọc xong thư định hỏi thêm chị kia, nhưng khi ngẩng lên thì chẳng còn thấy chị ta đâu!



- Kỳ lạ!



Thiện bắt đầu phải suy nghĩ về những điều kỳ quặc ở đây...



° ° °



Phải mất hơn một buổi, Thiện mới nhìn thấy bốn chiếc áo dài xuất hiện trên dây phơi. Điều làm cho anh ngạc nhiên nhất là không nhìn thấy người ra phơi, mà chỉ trong nháy mắt cả bốn chiếc áo đã xuất hiện. Lạ một điều nữa là từ ngày hôm qua tới giờ cả ông cụ cũng không có mặt?



Rình cả một buổi mà cũng không thấy được người nào, Thiện hơi nản, anh lần mò sang những ngôi nhà gần đó dò hỏi, nhưng hầu như ai nghe anh hỏi câu:



- Chị có biết những ai ở trong ngôi nhà bên đó không?



Thì hầu như chục người như một chỉ lắc đầu. Duy nhất có một chàng trai đáp được một câu:



- Nhà đó không tiếp xúc với bên ngoài. Anh chờ gặp họ rồi hỏi.



Hình như mọi người đều muốn lảng tránh nói về ngôi nhà ấy, nên khi mặt trời sắp lặn mà vẫn chưa có kết quả gì, Thiện đành lững thững đi bộ về nhà. Vừa đi tới góc đường, chợt nghe có hai thanh niên vừa đạp xe vừa bàn tán với nhau:



- Bốn con nhỏ bữa nay hát hay hết chê luôn! Bọn chúng nó mặc bốn chiếc áo dài khác màu nhau mà hài hòa, bắt mắt dễ sợ! Nhất là con Quế Hương, nó mặc chiếc áo màu tím nhìn thấy phát mê!



Thiện giật nẩy người, anh gọi to:



- Này, hai anh!



Hai chàng trai nghe kêu thì giật mình dừng xe lại, Thiện chạy đến bên hỏi dồn:



- Hai anh vừa nói có cô Quế Hương gì đó hát ở đâu?



Nhìn Thiện, đoán anh không phải người bản xứ, nên một trong hai anh chàng nói:



- Ở Đà Lạt này mà bây giờ anh còn đi lang thang ngoài đường, không vào phòng trà nghe nhạc thì còn phí phạm nào bằng! Cô Quế Hương là ca sĩ trong ban tứ ca Hương Bốn Mùa, anh từng nghe chưa?



Thiện lẩm bẩm:



- Mai Hương, Lan Hương, Cúc Hương và Quế Hương...



Hai anh chàng cùng reo lên:



- Anh biết rồi đó, họ chính là thành viên của ban Hương Bốn Mùa đó. Tới mà nghe đi, đêm nay nghe nói họ sẽ hát riêng tặng cho ai đó mấy bài về Đà Lạt hay lắm! Tối qua tụi này xem rồi, nên bữa nay không định tới...



Họ vừa nói xong thì đạp xe đi ngay. Thiện hỏi với theo:



- Phòng trà ở đâu?



Một người cười to, nói vọng lại:



- Tới Đà Lạt mà không biết phòng trà ở đâu thì về nhà đi cha nội!



Quả thật là Thiện chưa hề đi phòng trà ca nhạc bao giờ, nên phải dò hỏi. Người chạy xe đêm chỉ rất rành rẽ:



- Ở đây có hai phòng trà, nhưng lớn và đông khách nhất là ở Palace, tôi sẽ đưa cậu tới đó!



Trên đường đi, Thiện gợi chuyện:



- Anh có bao giờ nghe nói về các ca sĩ phòng trà không?



Hình như Thiện đã khơi đúng mạch, nên anh chàng lái xe tuôn ra một hơi:



- Dân sành điệu phòng trà xứ này ai mà không mê bốn ca sĩ là chị em ruột!



- Họ là bốn cô Hương?



- Đó đó, anh biết rồi mà còn hỏi!



- Thật ra tôi cũng chỉ nghe người ta nói thôi. Anh đã từng gặp mặt họ chưa? Chắc anh cũng đã biết nhà? Giới chạy xe mà, người nổi tiếng nào mà không từng đi xe của các anh đôi lần?



Anh lái xe lắc đầu:



- Riêng bốn cô này thì khác. Chưa bao giờ họ đi xe của chúng tôi. Mà ngay cả giới vương tôn công tử xứ này cũng thế, đã có biết bao chàng trồng cây si, tối nào cũng tới phòng trà ngồi say mê nghe các nàng hát, để mong tan giờ đón đưa các nàng về nhà mà chưa một chàng nào toại nguyện!



- Chắc là đã có người làm việc đó rồi?



Anh chàng gật gù:



- Đúng là có người đưa đón!



Thiện chép miệng:



- Chắc là một đại gia giàu sụ, hay là...



Anh tài xế ngắt ngang:



- Một cụ già tuổi trên bảy chục. Ông ta lái chiếc xe hai mã lực cổ lỗ sĩ, cà tàng nhất thành phố này!



- Vậy sao các nàng chịu?



- Bởi... ông ta là bố của các cô ấy!



Thiện thở phào:



- Vậy mà tôi cứ tưởng...



- Tới nơi rồi cậu. Nếu vào nghe nhạc lát ra có đi xe thì nhớ tôi, tôi đậu ở đây chờ!



Trước khi xuống xe, Thiện còn hỏi thêm:



- Nếu ông già chạy chiếc xe hai mã lực cũ mèm thì sao xe anh bốn mã lực, không thử đuổi theo một lần xem nhà cửa các cô ấy ở đâu? Như bữa nay chẳng hạn, lát nữa anh đợi sẵn, khi các nàng ra, tôi sẽ nhờ anh bám theo nhé.



Anh tài xế lại lắc đầu:



- Có nhiều người thử làm rồi, nhưng chẳng một ai thành công! Không hiểu chiếc xe cũ mèm đó chạy bằng xăng gì, mà không xe nào theo kịp. Lão già đó lái về hướng ngã ba chùa rồi mất dạng. Đêm nào cũng thế!



Nhìn đồng hồ tay, anh chàng giục:



- Cậu vào đi kẻo lỡ mất bài "Ai lên xứ hoa đào". Cô em Út sẽ hát trước bài đó!



- Trong số bốn cô, cô nào là Út, cô nào là chị cả?



- Cô Út là Quế Hương, cô chị cả là Mai Hương.



- Cám ơn anh. Anh nhớ chờ tôi ở đây nhé!



Thiện theo dòng người bước vào bên trong. Do đi có một mình nên Thiện được xếp ngồi ở một bàn đơn, nằm ở một góc xa với sân khấu. Anh định xin đổi chỗ, nhưng vừa lúc ấy người phục vụ bước tới cạnh, nói khẽ vào tai Thiện:



- Bàn này có người đặt trước cho anh đó. Có một đóa hoa hồng để sẵn đó, người ta gửi riêng cho anh. Anh là Thiện?



Thiện ngạc nhiên lắm, anh lẩm bẩm:



- Mình đâu có quen ai ở đây?



Định quay lại hỏi thêm thì người phục vụ đã đi tự lúc nào rồi! Thiện cầm cành hoa hồng lên, anh thấy có mảnh giấy kèm theo: Khi về nhớ đi thẳng về ngôi nhà hoang. Chị em tôi cần gặp. Mai Hương.



- Đúng là họ rồi!



Và càng đúng hơn khi vừa lúc đó, người được giới thiệu ra hát là Quế Hương với bài "Ai lên xứ hoa đào". Cô nàng mặc chiếc áo dài màu tím than nổi bật và đẹp như cô gái liêu trai!



- Chiếc áo này!



Thiện không dằn lòng được nên đã kêu to lên, khiến cho vài người ngồi gần phải quay sang nhìn vào anh. Rồi một ai đó nói:



- Đêm nào cô ấy cũng mặc đúng chiếc áo màu này, nhưng mình không thấy nhàm chán. Trái lại...



Khi nàng cất giọng thì hầu như cả khán phòng đều im phăng phắc! Giọng nàng trong trẻo mượt mà, như quyện vào lòng người, khiến bài hát quá nổi tiếng này đã hay lại càng quyến rũ hơn, làm thiên hạ say đắm như quên cả khô
<<12345>>
Từ khóa Google : ,,
₪ Xem thêm truyện hay
Truyện ma - Ma Trả Ơn Người
Truyện ma - Anh Đạp Xích Lô
Truyện ma - Nước Mắt Cải Vong
Truyện ma -Tâm Xấu Bị Ác Báo
Truyện ma - Người Học Trò Nghèo
₪ Tải game miễn phí
Về Trang Chủ Tiểu thuyết ngôn tình Tiểu thuyết tình yêu Truyện teen đang yêu Truyện teen lãng mạn Truyện tình cảm mới
560/2341
Tải game android iphone ipad, Truyện tiểu thuyết teen
@ 2015 - Chuyenmoi.wap.sh
Nội dung được sưu tầm từ internet