Snack's 1967
Truyenhay.xemmienphi.net
₪ Game hay cho điện thoại
»
Lượt Xem : (1 / )

Truyện ngắn - Bong bóng tình yêu

ng. Diệp Anh khẽ liếc nhìn khuôn mặt Mạnh Duy đang cúi gằm xuống, đỏ rần lên. Lúc này, cô lại thấy, anh ấy rất là đẹp trai.

- Là ai, học ngành nào? - Diệp Anh lên tiếng phá tan bầu im lặng.

- Không nói được.

- Nói đi. Tớ năn nỉ cậu đấy. - Diệp Anh dẩu môi nũng nịu.

Cô tự buồn nôn vì chính hành động này của mình. Sau cùng, Mạnh Duy đành nói:

- Lớp bên cạnh.

- ...

Có một sự trùng hợp khá tương đối ở đây. Mọi chuyện năm đó, giờ lại đang tái diễn lại một cách hoàn hảo. Thế nhưng, Diệp Anh lại phát điên về cái sự hoàn hảo ấy.

Diệp Anh quyết định cúp một tiết, trốn về ký túc nằm suy nghĩ. Có lẽ nào, ông trời cho cô duyên gặp mặt nhưng lại không cho cô phận làm quen. Sau cùng, cô kết luận, cô và anh được miêu tả bằng bốn chữ: ''Có duyên không phận.''

Nhưng nghĩ đi, Diệp Anh lại nghĩ trở về: ''Duyên phận chính là do con người tạo ra.''

Vì vậy, cô lập tức quay lại trường, ngó sang lớp bên cạnh.

Và rồi, cô cũng đã tìm thấy anh ấy.

Cô cảm thấy, cuộc sống này thật thú vị. Có những sự việc cứ lặp đi lặp lại như hàng ngày, Mặt trăng vẫn quay quanh Trái đất còn Trái đất lại quay quanh Mặt trời.

Diệp Anh bỗng nở hoa trong lòng. Lớp học hết giờ. Cô chạy đến.

Trong khoảnh cách, cách nhau ba bước chân, Diệp Anh nhìn thấy bảng tên của anh ấy: Phan Tuấn Vũ. Hóa ra tên anh là như thế.

''Cuối cùng tôi cũng biết tên anh rồi nha. Phan Tuấn Vũ'' - Cô mừng quá hóa rồ mà tự thốt ra khỏi miệng: ''Tôi thích anh, ngay từ lần đầu tiên tôi quay xuống nhìn thấy anh.''

Dĩ nhiên, câu nói này là chỉ tự nói cho chính bản thân cô nhưng có điều Tuấn Vũ và các bạn học xung quanh đều nghe thấy.

Và anh đáp lại:

- Xin lỗi, tôi không quen cô.

- ...

Khoảng thời gian sau đó, Diệp Anh cảm thấy cuộc sống vô cùng bế tắc. Cô mất trọn hai tháng mới cân bằng được trạng thái cảm xúc của mình.

Nhưng cái ngày mà Diệp Anh tươi tắn tinh thần trở về thì lại gặp Tuấn Vũ.

Anh và cô ngược chiều nhau trong hành lang giảng đường đại học chật hẹp.

Cô lại một lần nữa đánh mất bản thân:

- Tôi thích anh, ngay từ lần đầu tiên tôi quay xuống nhìn thấy anh.

Tuấn Vũ giật mình chu chu cái môi thì thấy mắt cô hơi ươn ướt. Anh nuốt lời định nói xuống.

Thực ra, Tuấn Vũ thấy cô gái này khá xinh xắn. Anh nghe nói, người thích cô ấy xếp thành hàng dài tới từ nhà ra cổng. Nếu có được cô gái này làm người yêu thì cái hàng dài từ cổng vào nhà kia sẽ rất chi là ghen tỵ với anh nha.

Có điều, có một vài chỗ không hợp lý. Cô ấy là con gái mà lại đi cầm cưa, cưa cái gì không cưa, cưa phải ngay cái cây đại thụ sống từ thời nguyên thủy là anh. Anh luôn cho rằng là con trai mà để con gái theo đuổi thì sẽ rất mất mặt.

Nhưng lần này lại ngoại lệ. Anh bỗng thấy cô rất thú vị.

Anh nghiêng đầu cười, nói:

- Vậy chúng ta hẹn hò thử xem.

Có điều, Diệp Anh lại liền thấy nhàm chán. Cô chợt nhận ra, thời gian qua, cô đã vô tình làm mất đi sự tôn nghiêm cũng như hình tượng của phái đẹp rồi.

Vì vậy, cô mím môi, trưng bộ mặt như vừa lấy từ trong tủ lạnh ra.

- Nhưng giờ tôi lại không thích anh.

Tuấn Vũ á khẩu. Mặt anh cứng đơ như quân bài Pocker.

Con gái thật là khó hiểu, sáng nắng chiều mưa, nóng lạnh thất thường.

Anh nhất thời không biết phải làm gì cho nên cuối cùng, anh không có làm gì cả.

Mọi chuyện sau đó bẵng đi một thời gian, rồi chìm vào dĩ vãng...

Về sau, Diệp Anh nhiều lần gặp lại Tuấn Vũ trong các cuộc đi chơi cùng bạn bè.

Tình cờ, anh là bạn trai của một bạn gái cùng quê với cô. Còn cô đã quyết định hẹn hò với Mạnh Duy. Nhưng cả cô và anh đều làm lơ, giả bộ như không hề quen biết.

Đôi lúc, trong vài lần, tại một thời khắc, Diệp Anh ngẩng lên liếc Tuấn Vũ thì lại bắt gặp anh đang chăm chú nhìn cô... Cô mỉm cười, cầm điện thoại lén nhắn cho anh một cái tin: ''Tôi thích anh, ngay từ lần đầu tiên tôi quay xuống nhìn thấy anh.''

Sau đó... Nói chung là không có sau đó nữa.

Bởi vì Tuấn Vũ khi ấy đắn đo không biết nên trả lời rằng: ''Xin lỗi, tôi không quen cô.'' Hay là: ''Vậy chúng ta thử hẹn hò xem.'' thì tốt hơn. Anh không biết phải làm thế nào. Nên cuối cùng, anh không làm gì hết.

Trong đời sinh viên của mình, Diệp Anh cảm thấy có hai điều đáng nhớ nhất. Một là: Bị anh ấy từ chối tình cảm lần hai tương tự lần thứ nhất.

Và trước đó thì cô tình cờ gặp lại anh ở hoàn cảnh sau y hệt hoàn cảnh trước.

Giống như bong bóng xà phòng, Diệp Anh nghĩ cuộc đời con người có nhiều đoạn tình cảm lung linh và sắc màu y hệt vậy. Dù chỉ tồn tại trong tích tắc rồi lập tức tan biến nhưng nó cũng thật dễ thương và đáng nhớ, phải không nào?

Ngọc Phạm Như

<<12
Từ khóa Google : ,,
₪ Xem thêm truyện hay
Truyện ngắn mới Vẫn yêu em đúng không? Hay hơn?
Truyện ngắn mới Nếu như được chọn lại, anh có yêu em thêm lần nữa không?
Truyện ngắn mới Nếu bạn thực sự yêu một người
Truyện ngắn mới Thức tỉnh
Truyện ngắn mới Báo cáo: Em yêu đồng chí
₪ Tải game miễn phí
Về Trang Chủ Tiểu thuyết ngôn tình Tiểu thuyết tình yêu Truyện teen đang yêu Truyện teen lãng mạn Truyện tình cảm mới
147/1618
Tải game android iphone ipad, Truyện tiểu thuyết teen
@ 2015 - Chuyenmoi.wap.sh
Nội dung được sưu tầm từ internet