XtGem Forum catalog
Truyenhay.xemmienphi.net
₪ Game hay cho điện thoại
»
Lượt Xem : (1 / )

Tiểu thuyết Cặp Đôi Xui Xẻo-full

t em rất có giá, sợ chưa?"

"Rất sợ! Rất sợ!" Khoa trương mà vỗ vỗ ngực ra vẻ rất hoảng sợ, Trình Khải nháy mắt cười: "Như thế em nghe xong có hài lòng chưa? Sảng khoái không?"

"Sảng khoái!" Gật mạnh đầu, cực kỳ thỏa mãn.

"Nếu sảng khoái rồi thì không cho phép đi chỗ khác!" Cảnh cáo lần hai.

"Cái đó thì... em còn phải suy nghĩ thêm..." Cố ý làm bộ làm tịch.

"Woa... cô gái này, em cư nhiên bắt đầu ưỡn ẹo với anh..." Liếc xéo một cái, cánh tay rắn chắc đã bóp lấy cái cổ mảnh mai của cô, hung ác mà cười hỏi: "Có đi hay không? Nói!"

"Hê... đâu có ai uy hiếp như thế chứ..." Kêu lên thảm thiết.

"Có! Người đó chính là anh..." Cười điên cuồng ác độc.

"Woa... người đâu! Cứu tôi với..."

"Ha ha ha... kêu ai đến cũng vô dụng thôi..."

Dưới bầu trời đêm, chợt nghe thấy tiếng cười đùa vui vẻ vang lên, có một đôi nam nữ trẻ đang tranh cãi cùng cười đùa không ngớt tựa như đôi tình nhân đang yêu nhau say đắm...


Chương 7
Nói đến chuyện đi hay ở, không phải cô đáp ứng không "quay về tổ" thì "tổ cũ" sẽ bỏ qua cho cô.

Hôm sau, mới vừa bước vào công ty không lâu thì trong văn phòng làm việc của Tập đoàn đầu tư Tiệp Khải đã xuất hiện một người khách không mời mà đến nhằm chuẩn bị đoạt lại người.

"Chủ, chủ tịch?" Khi bóng người quen thuộc đang bước vào công ty kia đập vào mắt, Giang Dục Phương không dám tin mà mở to mắt kêu lên, sau đó bối rối mà chạy ra nghênh đón. "Sao ngài lại tới đây ạ?"

"Đúng lúc đi ngang qua, thấy tiện đường liền lên đây thăm cô." Hơi mỉm cười, chủ tịch Dư ung dung nhìn xung quanh một lượt, đồng thời cũng bắt gặp năm ánh mắt không hẹn mà cùng nhìn đến, trong đó còn có một người đã bước tới.

"Thì ra là chủ tịch Dư, thật là khách quý, hoan nghênh!" Mặc dù có chút nghi ngờ mục đích tới đây của "khách quý" nhưng Trình Khải vẫn tươi cười bước lên tiếp đón. "Nào nào nào, mời ngồi bên này!"

Vừa nói ra những lời hoan nghênh, hắn vừa dẫn khách tới ngồi ở sôpha phòng khách, còn Giang Dục Phương thì theo phía sau. Còn chưa kịp nói gì thì đã nghe hắn lại nói tiếp...

"Dục Phương, hiếm khi chủ tịch Dư đến đây, sao em còn chưa đi châm trà mới khách?' Rõ ràng là có ý đồ làm cho cô đi chỗ khác.

Đúng rồi! Cô quá ngạc nhiên với sự xuất hiện bật ngờ của chủ tịch mà nhất thời đã quên bưng thức uống lên mời khách.

"Chủ tịch không thích uống trà, ngài ấy thích cà phê mà em pha hơn!" Cười phản bác lại, Giang Dục Phương lại lập tức nói với chủ tịch Dư: "Chủ tịch, rất lâu rồi ngài không uống cà phê mà tôi pha, chắc rất thèm phải không? Tôi lập tức đi pha liền, ngài chờ một chút!" Nói xong liền nhanh chóng đi vào bếp.

Thấy dóng dáng của cô biến mất trong phòng bếp, trên sô pha, hai người đàn ông một già một trẻ đều ôm tâm tư riêng mà nhìn đối phương, sau đó đều mang theo nụ cười lịch sự rất giả dối.

"Chủ tịch Dư bận trăm công nghìn việc mà lại bớt chút thời gian đến đây, không biết là có chuyện gì?" Cười hề hề, Trình Khải nắm chắc thời gian mà hỏi một cách rất thẳng thắn, trong lòng biết rất rõ không có chuyện ông ta đến đây chỉ để uống cà phê.

"Chẳng qua chỉ là quan tâm tới cấp dưới trước đây, tiện đường qua nhìn xem hoàn cảnh công tác của cô ấy thế nào." Hơi mỉm cười, chủ tịch Dư nói vòng vo.

Lấy cớ gạt người! Nếu với cách quan tâm đến cấp dưới như vậy, nhân viên của Dụ Á đông đến thế, mỗi ngày ông ta quan tâm còn không hết, còn có thời gian xử lý công việc sao?

Trình Khải không phải kẻ ngốc, đương nhiên sẽ không bị gạt, sau đó chỉ cười hừ một tiếng, nói trắng ra: "Chủ tịch Dư, tôi sẽ không để cho Dục Phương trở về Dụ Á, ngài đừng hy vọng nữa!"

Thấy hắn nói trắng ra, chủ tịch Dư cũng không vòng vo tam quốc nữa, cười mà nói: "Trợ lí Giang có về lại Dụ Á hay không phải do cô ấy quyết định mới đúng, không phải anh nói là được."

Nghe thế, Trình Khải cười lạnh một tiếng, giọng điệu mang theo vẻ châm chọc. "Nếu thật sự coi trọng cô ấy thì lúc trước khi cô ấy bị làm khó làm dễ mà từ chức sao không thấy ngài ra mặt giữ người lại?"

"Đây là sơ sót của tôi!" Thành thật thừa nhận sự sơ suất của mình không chút kiêng dè, chủ tịch Dư thản nhiên nói: "Lúc cô ấy từ chức thì tôi đã ở nước ngoài được một thời gian, hoàn toàn không biết chuyện. Mãi cho đến hai ba ngày trước về Đài Loan mới biết được tin tức này.”

Khi biết con trai để cho Giang Dục Phương từ chức mà không báo cho ông biết thì ông còn giận đến mức mắng con trai một trận thật dữ dội!

"Cho dù là thế, nếu Dục Phương đã từ chức rồi, tôi tin là công ty Dụ Á cũng có không ít nhân tài, chắc chắn sẽ có người có thể thay vào chỗ cô ấy, chủ tịch Dư hà tất phải đến đục khoét cái xó nhà của tập đoàn đầu tư nho nhỏ chúng tôi?"

"Đối với một công ty mà nói, mãi mãi không chê có nhiều nhân tài, không phải sao?" Cười nhẹ nhàng, chủ tịch Dư nói dăm ba câu liền nói trở lại: "Hơn nữa, trợ lí Giang theo tôi nhiều năm như vậy, vẫn luôn giúp tôi xử lí công việc rất tốt, quả thực tôi không nỡ để cô ấy rời đi."

Gì chứ! Cái gì mà không nỡ để cô ấy rời đi? Nói giống như là tình nhân bị chia lìa vậy...

Khoan đã! Với công ty có quy mô lớn như Dụ Á, muốn đoạt nhân viên trở lại thì giao cho bộ phận nhân sự xử lí là được, có cần phải đến lượt chủ tịch như ông ta đích thân ra tay không?

Đúng là đáng nghi! Với mức độ quan tâm tới Giang Dục Phương như thế của ông ta, chẳng lẽ là...

"Hê! Ông có ý đồ không tốt với Dục Phương?" Kinh ngạc mà lên án.

Ái chà chà! Không ngờ nhìn ông ta lịch sự nho nhã, rất có dáng vẻ của bậc cha chú, thì ra cuối cùng cũng giống như mấy ông chủ háo sắc, thích quấy nhiễu trợ lí bên cạnh mình.

"Anh đang nói bậy gì đó?" Mày nhíu lại, chủ tịch Dư giận tím mặt. "Trợ lí Giang cũng giống như con gái tôi, không cho phép anh nghĩ bậy về quan hệ của chúng tôi."

Á à, khó có khi lão hồ ly này lộ ra vẻ tức giận, xem ra đúng là không có ý này, vậy rốt cuộc là tại sao lại cố chấp như vậy?

Sự hồ nghi trong lòng càng nhiều, Trình Khải trầm ngâm suy nghĩ...

Trợ lí Giang cũng giống như con gái tôi... Cũng giống như con gái tôi...

Như là nghĩ ra điều gì đó, hắn nhíu mày hỏi: "chủ tịch Dư, chắc không phải ông đang thay con trai chọn con dâu chứ?"

Không ngờ hắn nhạy bén đến thế, chủ tịch Dư nheo mắt, nở nụ cười vô hại mà chậm rãi nói: "Anh nghĩ nhiều quá rồi! Nhưng nếu như những người trẻ tuổi ở với nhau lâu ngày mà sinh tình cảm thì tôi cũng không phản đối!"

Cái gì mà hắn nghĩ nhiều quá rồi? Lão hồ li này căn bản là đang có tính toán như vậy!

Phát hiện chủ tịcch Dư cố ý sắp xếp Giang Dục Phương ở bên cạnh Dư Nguyên Huân làm trợ lí, để cho hai người sớm chiều bên nhau bồi dưỡng tình cảm, kế tiếp cưới cô về nhà làm dâu thì không hiểu sao trong lòng Trình Khải cực kỳ khó chịu. Đang muốn hét ra hai chữ "đừng hòng" thì bỗng nhiên một giọng nói vui vẻ chen vào...

"Chủ tịch, cà phê đến rồi!" Nhanh chóng chạy đến, bưng ly cà phê nóng hổi vừa mới pha lên cho ông chủ cũ thưởng thức, trên mặt tràn đầy sung sướng, cho thấy trong lòng rất vui vẻ.

A ha, chủ tịch lại đến thăm cô, thật là làm cho người ta vui mừng mà!

"Cảm ơn!" Nhẹ giọng nói cảm ơn, chủ tịch Dư lập tức uống một ngụm để cổ vũ cô, sau đó mặt tràn đầy thỏa mãn mà cười: "Trợ lí Giang, cô vẫn còn nhớ thói quen của tôi. Uống đi uống lại thì cà phê cô pha vẫn ngon nhất!" Hai viên bơ chứ không
<<1 ... 1718192021 ... 23>>
Từ khóa Google : ,,
₪ Xem thêm truyện hay
Tiểu thuyết Kẹo Đã Mở Không Thể Trả Lại-full
Tiểu thuyết Đại Tiểu Thư Của Tôi-full
Tiểu thuyết Hạt Tiêu Nhỏ Trên Bàn Cơm-full
Tiểu thuyết Vợ Yêu Gây Họa-full
Tiểu thuyết Cưng À, Đừng Vờ Đứng Đắn Nữa-full
₪ Tải game miễn phí
Về Trang Chủ Tiểu thuyết ngôn tình Tiểu thuyết tình yêu Truyện teen đang yêu Truyện teen lãng mạn Truyện tình cảm mới
1136/7214
Tải game android iphone ipad, Truyện tiểu thuyết teen
@ 2015 - Chuyenmoi.wap.sh
Nội dung được sưu tầm từ internet