Truyenhay.xemmienphi.net
₪ Game hay cho điện thoại
»
Lượt Xem : (1 / )

Tiểu thuyết Chồng Xấu Đến Quấy Rối-full

i ta cảm thấy thịt bò so với thịt heo ăn ngon hơn."

"Chúc mừng cô, heo cũng nghĩ như vậy." Nụ cười giống như càng thêm càn rỡ.

"Sở Dực Nghiêu anh chơi đểu tôi?"

"Như nhau thôi!"

"Anh đã sớm biết đáp án có phải không?"

"Tôi chưa bao giờ chơi loại trò chơi nhàm chán này, cho nên trước kia chưa từng nghe qua."

"Hừ! Ai tin tưởng anh?" Hà Văn Tĩnh cực kỳ tức giận tiếp tục ra đề, nhưng mà rất đáng tiếc, mỗi đề nếu không phải là anh trả lời đúng thì cũng là bị anh chơi lại.

Không biết qua bao lâu, Hà Văn Tĩnh mệt mỏi gần chết, trong lúc mơ mơ màng màng ngủ thật say. Sở Dực Nghiêu nằm trên giường lớn, ở trong bóng tối chờ thật lâu, rốt cuộc nghe được tiếng hít thở đều đều của cô.

Nhẹ nhàng bật đèn đầu giường lên, anh nhìn thấy bộ dáng Hà Văn Tĩnh nằm trên mặt thảm dưới giường giống như con cua. Khuôn mặt của cô đè ở trên gối đầu mềm mại, một cái chân còn không có hình tượng đưa ra bên ngoài chăn.

Nhìn tư thế ngủ khôi hài của cô, anh không nhịn được xuống giường giúp cô một tay, đem chăn đắp kín lại cho cô. Dưới ánh đèn mông lung, anh thấy da của cô sau khi tắm rửa thật đẹp. Người phụ nữ này thật đúng là thú vị, anh đã sớm đoán được là cô muốn trêu chọc anh, nhưng không ngờ cuối cùng người bị trêu chọc đến mệt nhọc chính là cô.

Nước miếng theo khóe miệng của cô chảy ra, trời ạ! Anh không nhịn được cau mày lắc đầu, cô thật đúng là lôi thôi, làm cho người khác nhức đầu. Việc này đối với người luôn luôn thích sạch sẽ như anh là một loại cực hạn khiêu chiến, nhưng mà vượt qua cả ý nghĩ của anh chính là, khi nhìn thấy giấy lau xuất hiện trong tay mình, cũng không tự giác lau nước miếng kia thì anh không thể tin được giật mình ngây ngẩn tại chỗ.

Anh. . . . . . Anh làm sao có thể làm ra động tác thân thiết như vậy đối với người phụ nữ này? Cố tình, vào đúng lúc này, người phụ nữ nằm dưới đất còn phát ra một tiếng ưm khe khẽ, lật người. Cô nằm ngửa trên sàn nhà, tiếp tục thở đều ngủ say, nút áo trước ngực áo ngủ bởi vì động tác này mà nhẹ nhàng rộng mở, lộ ra nơi đầy đặn trắng noãn.

Sở Dực Nghiêu đột nhiên cảm thấy mạch máu của mình trong nháy mắt trở nên căng thẳng, trong thân thể bộ vị ấy ấy còn rất là ly kỳ đứng thẳng lên, cổ họng khô khốc, ngay cả nhịp tim cũng bất quy tắc nhảy lên một tiếng, có ma, anh là bị sao vậy?

Ánh mắt bị khuôn mặt cô hấp dẫn thật lâu không thể rời đi, nhìn đôi môi phấn hồng mê người của cô, anh đột nhiên kích động cúi người nhẹ nhàng hôn cô một cái. Khi môi anh đụng vào môi cô, Sở Dực Nghiêu giống như thật sự sợ hãi vội vàng nhảy trở về giường lớn của mình.

Ông trời! Anh không dám tin vuốt môi mình, phía trên còn lưu lại hơi thở đôi môi cô. Anh đây là làm sao vậy? Không thể giải thích được tại sao đối với thân thể cô anh lại không thể khống chế được dục vọng của mình? Không phải anh luôn luôn không có cảm giác đối với phụ nữ sao?

Kể từ năm mười tám tuổi, sau khi trải qua một lần ấy, đối với chuyện ấy anh luôn sinh ra cảm giác chán ghét, nhưng vừa rồi. . . . . . Anh rốt cuộc tại sao. . . . . . lại đối với cô sinh ra dục vọng mãnh liệt? Mười tám tuổi năm ấy, lưu lại ở trong trí nhớ. . . . . . Hai người điên cuồng lăn lộn trong xe, anh không chút kiêng kỵ đoạt lấy cô gái bị anh bắt lại kéo lên xe.

Cô gái ở dưới người anh phát ra âm thanh rên rỉ yêu kiều, lần lượt đoạt lấy, lần lượt buông thả, cho đến khi cạn kiệt sức lực, mới rót vào bên trong thân thể mềm mại giọt tinh hoa cuối cùng, rồi mệt mỏi ngã ở trên xe, cùng ôm nhau ngủ.

Đoạn ký ức này, luôn luôn bị anh khinh bỉ, thậm chí sau bao nhiêu năm, anh vẫn không muốn nhớ tới nó, nhưng lúc này, anh phát hiện anh lại dám đối mặt với chuyện ấy như vậy, trong đầu không ngừng phát lại hình ảnh xảy ra ngày hôm đó.

Không. . . . . . Không thể! Mang theo tâm tình quỷ dị, anh nhanh chóng tắt đèn đầu giường, liên tục nhắc nhở chính mình đó chỉ là ảo giác, anh chẳng qua là quá lâu không đụng tới phụ nữ cho nên mới phát sinh chuyện như vậy.

Anh ép buộc chính mình nhắm mắt lại, tiến vào giấc ngủ, thế nhưng cả đêm dường như rất dài, rất dài. . . . . .

Khi Sở Dực Nghiêu chậm rãi mở mắt ra mới phát hiện sắc trời bên ngoài đã sáng rồi, nhìn đồng hồ báo thức trước giường, đã gần tám giờ sáng.

Trái tim vẫn như cũ, có chút đau, điều này chứng minh rằng tối hôm qua anh ngủ không được tốt, nhìn hình đám cưới phóng to treo trên vách tường, anh rốt cuộc nhớ ra một chuyện thực đáng sợ. Đó chính là từ nay về sau anh không còn là người đàn ông độc thân tự do tự tại nữa rồi.

Theo bản năng nhìn xuống dưới thảm, anh mới phát hiện nơi đó hiện tại trống không. Hả? Người phụ nữ kia không có ở đây sao? Sở Dực Nghiêu đứng dậy đơn giản rửa mặt một lần sau đó đến phòng ăn, nhìn thấy ông nội anh cùng Hà Thụy Khải đang ngồi ở trong phòng ăn vừa nói vừa cười.

"Ba. . . . . ." Sau khi Hà Thụy Khải thấy Sở Dực Nghiêu, lập tức từ trên ghế nhảy xuống khuôn mặt khả ái nở nụ cười tươi, chạy vội vã tới chỗ anh, hơn nữa còn thân mật nhào vào trong lòng anh.

Trong lúc bất chợt, bởi vì đứa bé gọi một tiếng ba mà trái tim Sở Dực Nghiêu nhất thời cảm thấy ấm áp.

"Dực Nghiêu, hôm nay cháu xuống rất muộn nha, có phải tối ngày hôm qua vô cùng mệt nhọc mới như thế hay không hả?" Sở Thiệu Thiên ngồi ngay ngắn ở trước bàn ăn, mang bộ mặt cười xấu xa nhạo báng cháu của mình.

"Ông nội!" Anh bất đắc dĩ lắc đầu một cái, "Không phải giống như chuyện ông tưởng tượng kia!" Ông cụ có lúc thật đúng là làm cho người khác đau đầu.

"Tốt lắm, mọi người có thể ăn cơm rồi. . . . . ." Đúng lúc này, Hà Văn Tĩnh trên người mặc tạp dề bưng bữa ăn sáng mới vừa nấu xong từ trong phòng bếp đi ra, "Ah? Anh đã dậy rồi sao..., nhân lúc còn nóng, ăn điểm tâm đi, những thứ này đều là sở trường của tôi đó. . . . . ." Hà Văn Tĩnh đem thức ăn từng thứ từng thứ đặt lên trên bàn, "Đây là của ông nội, đây là của Thụy Khải, đây là của anh, còn lại là của tôi. . . . . ."

Sở Dực Nghiêu nhìn dáng vẻ chăm chỉ cần cù của cô, tóc dài khẽ cuộn ở sau gáy, trên mặt không hề trang điểm, trên người còn mang một cái tạp dề màu hồng, bộ dáng của cô giống như một người phụ nữ hiền thê lương mẫu, mỗi sáng sớm tận tâm tận lực bận rộn vì chồng vì con.

Nhất thời, anh đột nhiên vì việc này mà cảm động. Đối với gia đình, anh từ trước đến giờ không có quá nhiều khái niệm. Cuộc sống hôn nhân cũng bị anh liệt vào chuyện thuộc phạm vi ba mươi lăm tuổi sẽ suy tính đến, nhưng mà bây giờ. . . . . . Anh phát hiện thì ra là có vợ và con trai cảm giác cũng không tệ.

"Ba, ba. . . . . ." Tiếng kêu của Hà thụy Khải truyền tới bên tai, anh vội vàng lấy lại tinh thần, mới phát hiện con trai đang lôi kéo bàn tay to của mình lay lay, "Ba mau tới dùng cơm đi, mẹ làm bữa ăn sáng ăn rất ngon đó."

Anh hơi ngẩn ra, mới phát hiện ra mình mới vừa suy nghĩ chuyện gì, không biết Hà Văn Tĩnh này rốt cuộc đối với anh đã hạ thuốc gì, kể từ sau hôn lễ, anh phát hiện mình đã dần trở nên không bình thường.

Ôm lấy con trai đi tới trước bàn ăn, nhìn thấy trên bàn ăn đều là những món đơn giản nhưng lại có mùi vị bữa ăn sáng vô cùng đặc biệt, "Những thứ này đều là do cô làm sao?"

"Dĩ nhiên!" Hà Văn Tĩnh cởi tạp dề xuống ngồi đối diện anh, "Ông nội, bác sĩ nói tuổi của ông không thể ăn quá nhiều dầu mỡ, cho nên cháu đặc biệt nấu cháo khoai lang cho ông, trong này thả rất nhiều thực phẩm dinh dưỡng có ích cho thân thể của người cao tuổi, còn có những thức ăn này, tron
<<1 ... 1314151617 ... 28>>
Từ khóa Google : ,,
₪ Xem thêm truyện hay
Tiểu thuyết Kẹo Đã Mở Không Thể Trả Lại-full
Tiểu thuyết Đại Tiểu Thư Của Tôi-full
Tiểu thuyết Hạt Tiêu Nhỏ Trên Bàn Cơm-full
Tiểu thuyết Vợ Yêu Gây Họa-full
Tiểu thuyết Cưng À, Đừng Vờ Đứng Đắn Nữa-full
₪ Tải game miễn phí
Về Trang Chủ Tiểu thuyết ngôn tình Tiểu thuyết tình yêu Truyện teen đang yêu Truyện teen lãng mạn Truyện tình cảm mới
37/8060
Tải game android iphone ipad, Truyện tiểu thuyết teen
@ 2015 - Chuyenmoi.wap.sh
Nội dung được sưu tầm từ internet

Old school Easter eggs.