pacman, rainbows, and roller s
Truyenhay.xemmienphi.net
₪ Game hay cho điện thoại
»
Lượt Xem : (1 / )

Truyện ma - Cô Gái Câm Trong Ngôi Nhà Hoang

hông?



Bên kia đầu dây nói liên tục mà bên này ông Thái hình như vẫn chưa tin là con mình, nên ông rụt rè... Dự phải chụp lại ống nghe rồi hỏi:



- Phải Bình không?



- Bộ mày cũng không nhận ra giọng của tao nữa sao thằng khỉ gió. Tao, Bình đây. Tao đã ra tới nơi gần hai tiếng rồi, tao vừa mới tắm xong, đang làm cơm, sắp ăn. Ngôi nhà tuyệt vời lắm, nếu có thêm em nào nữa cùng ở thì nhất trần đời!



- Mày... mày thật hả Bình? Sao hồi nãy tao gọi điện thì ai đó nói mày... chết rồi? Có phải hồn ma mày không vậy?



Bên kia Bình cười, vẫn giọng cười hô hố như thường lệ:



- Tao đang mong gặp cái em nào như mày nói để mời ăn cơm cùng đây, mà không thấy!



- Bình, mày nói thật tao nghe, mày không sao chứ?



Lại vẫn giọng cười ngạo mạn của Bình:



- Nếu có sao thì tao đâu gọi được cho mày. Vừa rồi nghe như giọng ba tao?



- Ừ, ba má mày đang ngồi đây lo lắng cho mày. Họ cứ tưởng...



Dự đưa lại ống nghe cho ông Thái, ông mừng quá, giọng run run:



- Bình hả con? Con không sao là ba má mừng rồi! Vậy sáng mai về sớm, đừng ở ngoài đó nữa!



Họ mừng vô hạn trước tin vui này. Chỉ có Dự là lo. Tuy đã biết Bình không hề gì, nhưng việc anh trực tiếp nghe giọng nói lạ trong điện thoại đã khiến cho Dự thẩn thờ suốt đêm hôm đó...



° ° °



Đã qua một đêm ngủ yên trong ngôi nhà ma, Bình sản khoái hẳn khi tỉnh dậy vào buổi sáng hôm sau. Anh tự nhủ:



- Như vầy thì có gì đâu ghê gớm?



Bình vốn lạc quan nếu, nên anh lại nghĩ, hay là mình với ma quỷ hạp nhau, nên ai cũng bị ma nhát, còn mình thì ma lại ưa?



Nằm nướng thêm một lúc nữa Bình mới rời khỏi giường, việc đầu tiên theo thói quen của Bình là tắm, anh nhớ đêm qua sang nước từ lu nước mưa bên ngoài vào đầy hồ nhỏ bên trong nhà tắm, nên nghĩ là sáng nay mình sẽ tha hồ tắm táp một trận cho đã thèm. Tuy nhiên, khi vào nhà tắm thì Bình hơi ngạc nhiên, bởi hồ nước cạn khô. Anh chán nản:



- Chắc hồ bị thủng rồi, uổng công mình!



Bình lại phải xách xô đi chuyền nước. Nhưng khi ra tới hồ nước mưa lớn phía ngoài, lại một lần nữa anh kinh ngạc, bởi hồ không còn miếng nước nào!



- Ủa, hồi đêm mình thấy còn hơn nửa hồ mà, đâu có lý nào?



Anh nhìn quanh, không phát hiện dấu vết nước thoát ra, cũng không thể ai đó trong một đêm lại có thể múc hết nước trong hồ này đi? Bình bắt đầu bực bội. Bởi ở đây thiếu cái gì thì khắc phục được, chứ còn thiếu nước thì chịu.



Bình suy nghĩ mãi, cuối cùng anh quay số điện thoại của Dự, định hỏi anh chàng về cách lấy nước để dùng, bởi anh ta là chủ nhà thì chắc sẽ biết cách...



- A lô, Dự hả...



Nhưng ở đầu dây bên kia một giọng nữ cất lên:



- Tắm chưa hả anh chàng ngạo mạn?



Bình giật mình, anh hỏi lại:



- Ai vậy? Có Dự ở nhà không cho tôi nói chuyện...



- Có Bích thôi, chứ không có Dự!



- Bích nào, tôi cần gặp Dự!



Bỗng có một tiếng nổ lớn, gần xé màn nhĩ của Bình phát ra từ trong ống nghe! Khiến cho Bình làm rơi ống nghe xuống, lảo đảo lùi ra xa. Trong phút chốc mắt anh hoa lên và suýt ngã chúi về phía trước.



Cố trấn tỉnh, Bình cầm lại ống nghe và lần này anh nghe giọng nói từ bên kia khá quen thuộc:



- Mày gọi tao hả Bình?



Giọng của Dự! Bình mừng quá, anh định hỏi bạn về giọng nữ lúc nãy, nhưng kịp ngừng lại, anh chỉ hỏi:



- Tao muốn hỏi mày lấy nước ở đâu để xài?



Dự đáp ngay:



- Nghe ba tao nói cái hồ chứa nước chứa đến hơn mười ngàn lít, một chục người xài vài ba tháng vẫn chưa hết.



- Hết sạch rồi!



Dự ngạc nhiên:



- Sao lại hết được? Mới hôm rồi Tư tài xế ghé lại thì vẫn thấy còn gần đầy hồ mà. Hay là ai đã lén vào múc xài hết rồi! Thôi, mày đi bộ ra ngoài xóm nhờ người ta chở nước tới xài đỡ đi...



Bình định đặt ống nghe xuống thì Dự hỏi:



- Còn dám ở nữa không?



Nghĩ bây giờ mình kể thêm những bất tiện thì anh ta sẽ cười ngạo, nên Bình cất tiếng cười ha hả:



- Ở đã quá trời, ngu gì về!Sau đó Bình mò ra xóm nhà cách đó khoảng vài trăm mét. Anh ngạc nhiên khi hầu như nhà nào cũng đóng kín cửa, hoặc có mở cửa thì lại không có người. Phải mất gần một giờ Bình mới tìm thấy một ông già đang ì ạch đẩy chiếc xe bò, bởi con bò ốm đến nỗi bước đi không muốn vững. Chặn ông ta lại, Bình lễ phép hỏi:





- Thưa bác, ở đây có ai có thể nhờ đi lấy nước về xài không ạ?



Ông già ngừng tay lại thì con bò già cũng đứng lại, vì hình như nó không đủ sức đi một mình. Ông ngước nhìn Bình rồi hỏi:



- Cậu ở đâu?



Bình chỉ tay về ngôi nhà lớn duy nhất trong xóm này:



- Dạ, cháu mới về ở ngôi biệt thự của ông Dương Đoan.



Vừa nghe đến đó ông già lắc đầu ngay:



- Nhà đó thì thiếu gì nước, cần gì phải đi lấy nước giếng chi cho mệt!



Ông ta định cúi xuống đẩy tiếp, nhưng Bình đã bất ngờ kéo ông ta lại:



- Ai lại đẩy chiếc xe bò khi có bò kéo! Nè bác, hay là bác biết chỗ lấy nước, bác hãy giúp đi, con trả bác tiền hút thuốc!



Chẳng nói chẳng rằng, ông già tiếp tục đẩy xe đi. Nhưng đi được mấy bước chợt ông lên tiếng:



- Cậu có cần người ở giúp việc không?



Đang cần một thứ mà ông ta lại hỏi thứ khác, trong lúc bực mình. Bình đáp đại:



- Cần, ông có ai thì dẫn tới!



- Có. Con gái tôi.



Bình hơi giật mình:



- Con gái ông... mà bao nhiêu tuổi?



- Mười tám!



Bình lại một phen ngơ ngác:



- Mười tám... sao bác không để cô ấy phụ đẩy xe mà cho đi làm với người khác?



Ông ta lại cúi xuống đẩy xe tiếp, có lẽ nghĩ Bình đã từ chối. Chợt Bình chạy theo và nói:



- Được đó bác. Hay là bác cho cô ấy tới rồi giúp cháu đi lấy nước trước đã...



Bây giờ ông lão mới ngừng hẳn việc đẩy xe, ông cười lần đầu tiên với Bình, hai hàm chỉ toàn nếu, chứ không còn chiếc răng nào, giọng thật thà:



- Nhưng tôi nói trước, con gái tôi nó bị câm. Cậu có chịu mướn không?



Thảo nào. Bình nói thầm, và sau cùng anh gật đầu:



- Dạ được. Cháu mướn người làm chứ đâu phải mướn để nói chuyện đâu.



Ông già lại nói:



- Thường người câm thì bị điếc, vậy cậu liệu có nói chuyện được với nó không?



- Dạ...



Thấy Bình lưỡng lự, ông già chợt cười thành tiếng:



- Nói vậy chứ con nhỏ nhà tôi còn nghe được chút đỉnh. Cậu cứ nói chuyện nhỏ nhẹ với nó là nó nghe theo liền.



Bây giờ tới phiên Bình phá lên cười:



- Bác mới nói cô ấy chỉ nghe được chút đỉnh mà lại bảo nói nhỏ cho cô ấy nghe, là sao? <
<<123>>
Từ khóa Google : ,,
₪ Xem thêm truyện hay
Truyện ma - Ma Trả Ơn Người
Truyện ma - Anh Đạp Xích Lô
Truyện ma - Nước Mắt Cải Vong
Truyện ma -Tâm Xấu Bị Ác Báo
Truyện ma - Người Học Trò Nghèo
₪ Tải game miễn phí
Về Trang Chủ Tiểu thuyết ngôn tình Tiểu thuyết tình yêu Truyện teen đang yêu Truyện teen lãng mạn Truyện tình cảm mới
526/2307
Tải game android iphone ipad, Truyện tiểu thuyết teen
@ 2015 - Chuyenmoi.wap.sh
Nội dung được sưu tầm từ internet