i, con mắt của cháu thật là xinh đẹp, nếu như mặt là số ba, lỗ mũi là số năm, sau đó cái miệng nhỏ nanh là Nhất Hào lời nói, cậu hai bảo đảm cháu tuyệt đối là đại mỹ nhân trước nay chưa có, cái gì Tứ đại mỹ nhân, cái gì Đắc Kỷ Bao Tự, cũng không so với cháu đẹp hơn, như thế nào, muốn cậu hai làm cho Tiểu Bối Bối trở nên đẹp hơn không?” Phương Lỗi dùng giọng trầm thấp mà thương lượng, cùng một đứa bé còn không biết xảy ra chuyện gì mà thảo luận.
Ba Bối Bối nghe được sắc mặt trực tiếp trầm xuống, đem Bối Bối từ trong tay cậu hai lần nữa ôm trở về trong ngực của mình, nhất nhất mà bảo vệ.
Đầu năm nay, dù là người thân cũng không thể dùng suy tư của người bình thường để đi đối đãi Phương Lỗi được.
Ngừng lại một chút, rốt cuộc cảm nhận được ánh mắt khiển trách mãnh liệt mà cả nhà quăng tới, Phương Lỗi bất đắc dĩ giơ hai tay, không có thành ý gì xin lỗi, “Xin lỗi, mọi người cũng biết đây là bệnh nghề nghiệp mà, hơn nữa ánh mắt của Bối Bối xinh đẹp như vậy, để cho em trong lòng càng thêm ngứa ngáy khó nhịn.”
“Anh sẽ không để cho cậu ở đây mà động dao trên mặt con gái của anh đâu!” Đường Sâm ôm con gái tránh xa, hung tợn nhìn chằm chằm Phương Lỗi giống như một giây kế tiếp Phương Lỗi sẽ ở trên mặt Bối Bối làm giải phẫu vậy.
“Đúng, anh hai, đời này anh tuyệt đối không có cơ hội này, muốn động phải là động mặt của chị dâu tương lai ấy, tương lai chị dâu muốn địa phương chỉnh hình có thể so với em cùng Bối Bối còn nhiều hơn đấy.” Phương Từ Từ như bừng tỉnh, đột nhiên nhớ lại năm đó Phương Lỗi học xong sau khi trở lại, người đầu tiên bị lôi kéo chính là cô, nói cái gì mặt của cô thật ra thì dáng dấp không kém, nếu như mở rộng mắt một tí, lót một chút sống mũi, sửa một chút hình dáng nữa sẽ hoàn mỹ.
Bất kỳ cô gái nào nghe xong lời nói chê bai này biểu hiện cũng sẽ không vui mừng, huống chi năm đó cô chỉ có mười sáu tuổi, Từ Từ càng thêm vì lời nói của anh hai mình nói dung mạo của cô xấu xí mà cảm xúc xuống thấp tròn một tháng.
Giờ thì phát hiện thì ra là anh hai cũng nói ra lời nói như vậy cùng những cô gái khác, cô bị thương tâm linh mới phải tới đây, nhưng mà bây giờ hồi tưởng lại, tâm tình còn rất uất ức, cho nên không nhịn được ác ý nguyền rủa anh một phen.
Phương Lỗi đối với một phen nguyền rủa của em gái thật xem thường, dù sao có anh ở đây, lấy trác tuyệt kỹ thuật chỉnh hình của anh, vợ tương lai của anh tuyệt đối sẽ không kém đến nỗi đâu, chỉ là muốn trở thành bà xã của anh một chuyện đầu tiên chính là phải có một đôi mắt đẹp đủ để đả động ánh mắt của anh.
Chỉ có người thân mới biết, thật ra thì cả giới chỉnh hình thiên tài Phương Lỗi tiếng tăm lừng lẫy là một mắt khống.
Có thể là bởi vì chính mình trời sanh có một đôi mắt phượng xinh đẹp, đối với mắt, nhất là thủy mâu vừa tròn lại lớn, anh đặc biệt nhạy cảm và chú ý. Có lẽ là nguyên nhân này, cho nên từng người phụ nữ cùng anh lui tới cũng sẽ có một đôi mắt như nước mùa thu rõ ràng, tròng mắt vừa tròn vừa lớn.
Chỉ là gần đây từ ngày mai dưới tay anh sẽ xuất phẩm mỹ nữ ra bên ngoài, anh phát hiện tiểu mỠnhân có một đôi mắt đẹp, hồn nhiên thiên hình như càng ngày càng ít.
Không tìm được đôi mắt đẹp mình thích, Phương Lỗi chỉ có thể trông mơ mà khát khao nhìn về phía Phương Nghiên Mực. Bởi vì, toàn bộ nhà mình em tư vừa đúng có một đôi mắt làm cho người ta thấy thoải mái, lại cực kỳ chân thực, một đôi mắt sáng trắng đen rõ ràng.
Không phải thường nghe người ta nói, ánh mắt của con người phản ánh tính tình một người sao? Mỗi lần thấy đôi mắt này, Phương Lỗi cũng sẽ không nhịn được hướng về phía Phương Nghiên Mực cái người thường lừa đời lấy tiếng giả bộ vô tội đề nghị nói: “Em tư nha, không phải anh hai thích nói em, làm người không thể quá giả dối, em rõ ràng chính là một con hồ ly chính hiệu, thế nào lại luôn giả bộ cừu non nhỏ đây? Tới phòng khám bệnh anh hai một chuyến, anh hai giúp cậu một lần.”
Làm người phải luôn có lương tâm, cho nên anh không thể che giấu lương tâm tiếp tục khiến em tư lấy tiếng lừa đời, anh hai anh đây thật sự là dụng tâm lương khổ nha.
Vốn bàng quan không màng thế sự, Phương Nghiên Mực đột nhiên bị kéo vào hỏa tuyến, hơn nữa kéo đến tận thân người công kích, lập tức cũng không giận ngược, lại cười, lộ ra nụ cười rực rỡ đủ để sánh ngang Phương Từ Từ ngẩn người, lúc cười khúc khích con mắt tròn thành nửa vòng tròn.
Bị một đôi mắt đẹp này nhìn chằm chằm, Phương Lỗi sững sờ, hoàn toàn không kịp phản ứng, chờ anh ý thức được nguy hiểm xông tới mặt thì Phương Nghiên Mực đã vung quả đấm, không chút lưu tình hướng đỉnh đầu của anh đấm, phát ra một tiếng tiếng vang buồn buồn, lập tức liền báo thù cho mình, Phương Từ Từ cùng với Bối Bối.
Phương Lỗi gặp đòn nghiêm trọng, sau khi gào khóc một tiếng, ôm đầu té ở trên ghế sa lon giả bộ đáng thương, chỉ là cả nhà cùng một ý nghĩ đều coi thường anh, mặc anh gào khóc bao lâu cũng không quản, tất cả đều tựu ý thức cùng nhau tán gẫu tiếp.
Cuối cùng anh phải hậm hực câm miệng, lại một lần nữa thầm đoán phải chăng anh thật sự là đứa bé Phương gia không cẩn thận bị ôm sai, nếu không thế nào cha mẹ cùng với anh chị em không có một người nào quan tâm anh đây?
~~~ Diễn đàn Lê Quý Đôn ~~~
Ai? Trần Hoa Nghiên ngồi trước phòng làm việc, một đôi mắt tròn lạnh nhạt nhìn ông chủ đối diện nói chuyện cuồn cuộn không ngừng.
“Alice nha, cô cũng biết chúng ta đi làm cái này thật không dễ dàng, người ta cảm thấy chúng ta được, là bởi vì chỉ thấy chúng ta mặt ngoài có nhiều danh tiếng thành công tuy nhiên không có mấy người nhìn thấy sau lưng chúng ta rốt cuộc bỏ ra bao nhiêu, cực khổ bao lâu. Hơn nữa tôi làm ông chủ càng không dễ dàng rồi, chẳng những muốn thay người mẫu tìm kiếm công việc, hơn nữa còn phải chịu trách nhiệm hình tượng công chúng của bọn họ, thật thiếu một phân tâm lực cũng không được, trừ đó ra, còn phải giúp bọn họ tìm người đại diện thích hợp, nếu như không thích hợp thì phải nhanh chóng tìm, trong lúc này có bao nhiêu khổ cô biết chứ?”
Ông chủ gần năm tuổi, lúc còn trẻ đã từng là người mẫu nổi tiếng nhất thời. Hồng Cực bề ngoài bảo dưỡng khá tốt, chợt nhìn lại như một người trung niên hơn bốn mươi tuổi. Nhưng mà trong đôi mắt kia tính toán chi li cùng với ánh mắt có chút lóe lên, để cho ông ta thoạt nhìn không giống như người tốt.
Dừng lại một chút, ông chủ nhìn Trần Hoa Nghiên một chút, trên mặt như cũ không có biểu cảm gì, hạ quyết tâm, rốt cuộc nói ra trọng điểm hôm nay, “Alice, thật ra thì hôm nay muốn cô tới đây là muốn cho cô biết, cái đó công tác hội tạp chí người mẫu ‘ Triều ‘ để Momo thay thế cô đi.”
Trần Hoa Nghiên nghe vậy, trên mặt rốt cuộc xuất hiện chút biến hóa ngoại trừ vẻ mặt lạnh nhạt, cô hơi sững sờ, nhìn về phía ông chủ, “Không phải nói đối phương chỉ rõ muốn tôi đi chụp hình kỳ này sao?”
Cô còn nhớ rõ ban đầu cô cùng nhân viên “Triều” bàn bạc hợp đồng bọn họ đối với cô có thể nói là hết sức hài lòng, vì nguyên nhân gì đột nhiên thay đổi chủ ý, muốn cho một tiểu nữ sinh vừa mới xuất đạo không bao lâu thay cô?
Ánh mắt của ông chủ càng thêm lóe lên, ông ta sẽ không ngu đến mức nói cho Trần Hoa Nghiên, bởi vì Momo bò lên giường của ông ta, để cho ông ta nếm hết ngon ngọt, cho nên ông ta ở giữa cản trở, gạt Trần Hoa Nghiên vào công việc khác, sau đó thuận thế đem Momo giới thiệu cho bọn họ.