Tiểu thuyết Cô Vợ Trẻ Con Mười Triệu Của Tổng Giám-full
ết lớn nhất, cẩn thận tìm nguyên nhân
"Chị không có". Liễu Duy Nhu nhanh chóng phủ nhận, nhanh đến nỗi chính cô cũng cảm thấy chột dạ
"Có hay không thì trong lòng chị biết ".
"Nhóc con". Liễu Duy Nhu tỏ ra oai phong của người làm chị, đánh em mình 1 cái:" Nhanh đi ra ngoài đi, đừng làm phiền chị nữa".
"Muốn làm nhanh, thì chị đừng có suy nghĩ vẩn vơ nữa là được". Liễu Duy Hiền vô cùng thông minh nói xong nhanh chóng chạy đi.
Liễu Duy Nhu vừa bực mình lại vừa mắc cười, cô thở ra một hơi bắt mình phải tinh táo lại, xắn tay áo lên tiếp tục rửa chén.
Rửa được 1 nửa thì bỗng nhiên di đông của cô reo lên, cô chạy nhanh đem xà bông trên tay rửa sạch, sau đó lau khô tay, mới nhận điện thoại.
"Đang làm gì đó?"
Nghe được giọng nói đã lâu không thấy, trong phút chốc Liễu Duy Nhu ngây người không kịp phản ứng.
"Không tiện nói chuyện sao?"
"Không, có thể". Liễu Duy Nhu rốt cuộc cũng có thể nói ra
"Xuống lầu đi"
"Cái gì?"
"Tôi đang ở dưới nhà em"
Liễu Duy Nhu im lặng
"Không, không được....". Nếu bây giờ cô đi ra sẽ khiến mọi người nghi ngờ.
Nhưng làm sao anh có thể đến nơi ở của cô , không phải trước đây quan hệ của hai người đều giữ bí mật sao, nhưng trong lòng cô lại có khát vọng, vang lên: đi xuống gặp anh
Nhưng cô không biết mình nên làm thế nào?
"Tôi đi hơn hai mươi mấy tiếng mới xuống được máy bay, bây giờ không còn sức mà nói...". Giọng nói của anh đúng là có phần mệt mỏi.
"Tôi chờ em năm phút , nếu em không xuống gặp tôi, tôi liền đi lên". Đúng là rất có phong cách kiêu ngạo của Đông Phương Thuật.
Anh đang thách thức cô.
Khi nói xong câu đó, thì cắt đứt điện thoại.
Ở yên trong xe, Đông Phương Thuật nhìn thời gian trôi qua từng phút từng phút một, anh lại nhớ lại chuyện cũ.
Anh biết mình không bình thường, cũng không muốn tìm hiểu, đơn giản chỉ là kết quả sẽ làm ăn sợ hãi và sẽ mất đi khống chế của mình.
Anh vẫn là Đông Phương Thuật, quyết định lấy cuộc hôn nhân của mình trở thành lợi ích của công ty.
Mà anh, cũng thật sự làm như vậy.
Lúc ở Châu Âu làm cuộc khảo sát thì nhận được cuộc điện thoại của ba, nói rằng con gái của bạn tốt của ba đang đi du lịch ở Bỉ gặp chút chuyện, muốn anh" thuận đường" đi giúp.
Lúc ấy anh đang ở Anh, Anh cùng Bỉ đều ở Châu Âu, nhưng không hề" Thuận đường" chút nào, rõ ràng lời nói của ba có ý khác.
Với lại ba đã nói rồi, người bạn tốt của ba là chủ 1 tập đoàn ngân hàng Đại Trung Hoa.
Anh làm sao không hiểu được dụng ý của ba, nên anh tạm thời gác hết mọi chuyện, "thuận đường" đi giúp đỡ tiểu thư của nhà họ Đồ
Ba mẹ chưa bao giờ can thiệp vào cuộc hôn nhân của anh, nhưng số tuổi của anh càng lớn thì họ bắt đầu có dự tính, khát vọng muốn ôm cháu trai của hai người càng ngày càng mãnh liệt.
Lần này ba đích thân nói ra tên của một cô gái.
Đông Phương Thuật không dám nói, anh " thật sự vừa lòng" đối với Đồ Yên
Cái gọi là" thật sự vừa lòng" chính là gia thế bối cảnh của của cô--- đối với chuyện năm sau tập đoàn bắt đầu muốn tiến quân vào thị trường Châu Âu và Russia thì có được ngân hàng lớn nhất Châu Á giúp đỡ là vô cùng có lợi
Một khi anh cùng Đồ Yên lấy nhau, chắc chắn tổng giám đốc Đồ sẽ toàn lực giúp đỡ người con rể là anh.
Đông Phương Thuật ở lại Bỉ hai ngày một đêm, giúp Đồ Yên giải quyết một số việc, sau đó sắp xếp moi chuyện cho cô
Hai ngày sau anh gọi điện thoại báo cho ba, nói Đồ Yên có ấn tượng vô cùng tốt với anh, và anh đối với Đồ Yên cũng vậy, như vậy khi tin tức hai người kết hôn cũng được, còn tình cảm thì từ từ sẽ vun đắp.
Đông Phương Thuật cũng đồng ý, tin tức anh cùng Đồ Yên kết hôn mấy ngày sau sẽ được công bố ra ngoài.
Cốc. Cốc. Có người gõ cửa xe làm ngắt quãng suy nghĩ của Đông Phương Thuật
Là Liễu Duy Nhu từ trên lầu đi xuống.
Cô rất muốn bịa đại lý do để tự nói với mình, nhưng tất cả chỉ là những lý do kém cỏi, chỉ vì không thể đè nén khát vọng muốn gặp anh.
Đông Phương Thuật mở cửa xe, cho Liễu Duy Nhu vào xe.
Liễu Duy Nhu có chút ngạc nhiên, vì Đông Phương Thuật tự lái xe đến, hơn nữa giống như là từ sân bay đi thẳng đến nhà cô
"Anh có chuyện gì sao?". Anh sẽ không phải là vừa xuống máy bay thì nhớ đến hợp đồng của hai người? Có chuyện gì gấp sao?
Cô suy nghĩ gì tất cả đều hiện rõ trên mặt.
Đông Phương Thuật cảm thấy biểu cảm trên mặt của cô vô cùng đáng yêu.
"Em yên tâm, tôi sẽ không làm, nhưng mà nếu như em đồng ý phối hợp thì tôi cũng không để ý". Đông Phương Thuật cố tình dọa cô.
"Tôi không thể xuống quá lâu đâu". Bởi vì anh không hề báo trước , khiến cô không có sự chuẩn bị trước.
"Không sao, chỉ cần năm phút là tôi có thể giải quyết". Anh nói rất hợp lý.
Vẻ mặt của Liễu Duy Nhu sửng sốt, khiến Đông Phương Thuật đang trêu ghẹo cô không nhịn được mà phá lên cười.
Anh cười thật phô trương, còn nằm xuống tay lái mà cười.
Liễu Duy Nhu không biết nên nói gì?
Là lời nói của cô khiến anh kinh ngạc, lâu rồi anh không thể cười to như thế được.
"Anh có cần cười thẳng như vậy không, vô cùng buồn cười sao?". Cô hỏi.
Anh thu lại nụ cười, biết bản thân của mình không khống chế được, anh nhẹ ho một tiếng, từ ghế sau lấy một cái hộp.
"Đây là gì?"
"Quà tặng"
Vừa nghe đến hai từ quà tặng sắc mặt của cô chợt tối lại.
Cô không thích anh tặng quà cô, khi ở Thượng Hải, anh lấy hơn 80 vạn mua cho cô một chiếc trâm cài tóc, lúc ấy cô vô cùng cảm động, nhưng quà tặng này khiến cô vô cùng khó xử.
Anh càng tặng cô những quà tặng quý, sẽ làm bản thân của cô giống như người phụ nữ hám của.
"Tôi không thể nhận".
"Em yên tâm, tôi biết em đối với quà tặng không thích lắm, nên tôi phải chọn lọc quà để tặng". Anh mở hộp quà ra, bên trong là mô hình tháp ở Paris, ở cuối cái tháp còn có 1 cái cây để cầm, làm người ta có cảm giác giống như kẹo mút.
"Đây là?". Đồ trang sức sao?
"Kẹo mút". Đông Phương Thuật chọn kẹo mút làm quà tặng cho cô:" quà tặng này em sẽ nhận thôi".
Liễu Duy Nhu cảm thấy anh thật sự có sáng tạo rồi, sau đó vui mừng nhận lấy kẹo mút
Cô cũng không có suy nghĩ nhiều, mà trong lòng dâng lên một cảm giác ngọt ngào? Cô với Đông Phương Thuật không phải là có ký một hợp đồng sao, tại sao lại có cảm giác ngọt ngào đây?
Chương 9
Nghỉ hè kết thúc, Liễu Duy Nhu cũng học lên năm tư, bởi vì Liễu Duy Nhu là một học sinh giỏi lại học hành nghiêm túc, năm tư bài vở không nhiều, cô cũng không cần chú tâm lắm, cho nên sau thời gian học tập, cô đi làm để giảm bớt gánh nặng cho mẹ.
Khi đi đến khách sạn, cô cảm thấy không khí trong khách sạn không hề bình thường, nhất là những nhân viên nữ trẻ tuổi, có cảm giác rất lạ kỳ.
Đi đến phòng thay đồ, mọi người cùng tụ tập lại nói chuyện phiếm, cũng không làm việc
"Lòng của tôi tan nát, tan nát, tan nát,...". Liên tiếp ba tiếng tan nát để làm phụ họa, những người bên cạnh còn tỏ ra thái độ gật đầu đồng ý.
Liễu Duy Nhu trước giờ đều là người im lặng nghe.
"Tại sao thần tượng lại kết hôn đây?"
"Theo ý cô chẳng lẽ cả đời anh ấy không kết hôn à? Làm sao có thể, nói về diện mạo cùng hoàn cảnh gia đình,