m Đồng.... ...... ...” Cô khóc đến lợi hại như vậy, Giang Thánh Tu có điểm bị hù dọa.
Lục Tâm Đồng dùng sức đẩy anh ra, bắt được chăn bông che kín lại thân thể.
Cô chịu đủ rồi, thật là chịu anh đủ rồi! “Giang Thánh Tu anh là người háo sắc, em đã nói là không cần mà anh cứ mạnh hơn, anh...... anh chỉ biết khi dễ em...... Biết rõ em rất buồn phiền, còn cố ý tới chọc em, đem em đi xem phim biến thái giết người, anh thật là biến thái! Em ghét anh!”
“Còn gì nữa không?” Giang Thánh Tu thấy cô vừa khóc lóc vừa cuồng loạn mắng anh, hồi hồn lại. Anh không có thẹn quá hóa giận, ngược lại còn nâng lên nụ cười, đang mong đợi cô nói ra nhiều bất mãn.
Nói đi, tận tình đem bất mãn đối với anh mà nói ra khỏi miệng đi!
Lục Tâm Đồng nhìn anh chằm chằm, khó có thể tin anh lại dám hỏi cô còn gì nói không?
“Anh quá tự cao! Số anh tốt, từ nhỏ ở trong một gia đình bình thường lớn lên, nên anh căn bản không hiểu tâm tình của một người con gái nuôi! Loại tình cảm không có quan hệ máu mủ thân tình đó, nếu như không có dụng tâm vào nó, sẽ rất nhanh sụp đổ! Bạn bè cũng thế, hàng xóm cũng vậy, đều là tình cảm em rất coi trọng, em không muốn mất đi, em không muốn cô đơn một mình nữa!”
Nói xong, cô lại lớn tiếng khóc to, đây là lần đầu tiên cô nói ra sợ hãi của mình, quản anh khỉ gió có nghe được hay không, có thể hay không hướng cô nói lời vô tình, cô đều muốn phát tiết ra ngoài, Lục Tâm Đồng cô cũng không phải dễ bị khi dễ!
Giang Thánh Tu lại theo thói quen sờ sờ đầu cô, Lục Tâm Đồng giận anh lại xem cô như cún con, nghĩ đẩy tay của anh, lại nhìn thấy ánh mắt trìu mến của anh thì kinh ngạc một hồi.
“Em nói rất tốt.”
“Rất tốt?” Cô có chút không kịp hiểu, có ý tứ gì? Anh không cảm thấy cô đang nổi giận sao? “Ghét xem phim giết người cứ nói thẳng, không thích anh chạm vào em cũng nói thẳng, em không nói ra, làm sao anh biết ý nghĩ của em?” Giang Thánh Tu mỉm cười nói, từ trong lòng vì cô thẳng thắn mà cảm thấy vui mừng.
Phẫn nộ của cô, cô gào thét, cô nói cô ghét anh, làm cho anh giống như ăn được trái cây tươi ngon nhất do chính mình trồng, không uổng phí anh dạy dỗ cô, khổ tâm để cho cô kiên cường hơn.
Lục Tâm Đồng ngẩn người, đối diện với ánh mắt dịu dàng của anh, rốt cuộc lĩnh ngộ được dụng ý của anh, thì ra anh là đang diễn kịch, cố ý diễn một hồi làm cho cô chán ghét anh đùa giỡn, để cho cô đem những cảm xúc kiềm nén nói hết ra.
“Anh thật là hư, sao anh có thể dùng phương pháp này để dò xét em, em....em sẽ tưởng là thật....” Hại cô thương tâm như vậy, cho là anh đối với cô hoàn toàn không có cảm tình. Cô dùng sức đánh anh, dù sao mắng cũng mắng rồi, đánh người tính là cái gì.
“Quá tuyệt vời, ngày mai em hãy dùng khí thế này đem những lời trong lòng nói ra hết đi!” Giang Thánh Tu khuyến khích cô nói, nếu cô bây giờ cũng dám thành thực ở trước mặt anh tỏ ra chính cô rồi, còn có cái gì làm không được? “Nếu như các cô ấy về sau cũng không để ý ta thì sao?” Cô rất sợ cô đơn.
“Các cô ấy hiện tại cũng không để ý em rồi, cùng về sau không để ý em có gì khác biệt? Ít nhất trong lòng em có thể vui vẻ hơn giờ.” Anh hi vọng cô hạnh phúc.
Lục Tâm Đồng nghe xong cảm thấy rất có đạo lý, nói ra trong lòng vui vẻ, cô vì sao còn muốn nhẫn nại chứ? Cô muốn là chính cô!
Có được dũng khí, cô tràn đầy cảm kích mà nhào vào lồng ngực của anh, thật sự cô rất cảm ơn anh, sau khi mất đi người thân, anh là người đầu tiên đối với cô tốt như vậy, bao dung mềm yếu của cô, mạo hiểm nguy cơ bị cô chán ghét, để dạy cô làm thế nào là chính cô.
Chồng của cô, là người đàn ông quan trọng nhất của cô...... Đời này cô đã được định cùng anh, cho anh tất cả rồi.
Lục Tâm Đồng cảm động mà ôm anh, đã quên mất cô đang trần truồng, cùng Giang Thánh Tu tiếp xúc thân mật, đúng là muốn mạng của anh mà! (Ha ha, chết anh Tu)
“Tâm Đồng, có thể tiếp tục chuyện vừa rồi sao?”
Ngày hôm sau, khí sắc Tâm Đồng đi làm vô cùng tốt, một chút cũng không có bị “ép khô” đến mệt mỏi.
Bởi vì tối hôm qua chuyện gì cũng không có xảy ra.
Cô thật thật rất xin lỗi Giang Thánh Tu a, cô vốn là nghĩ nhịn đau đến cuối cùng, nhưng bởi vì cô khóc quá lớn, mệt mỏi, khiến cho anh trước tiên để cô đi ngủ.... (Haha, anh lại tắm... nước lạnh.... Trời này mà anh lại tắm nước lạnh thì.... rét phải biết =)) )
Đi tới trước phòng làm việc, Lục Tâm Đồng nắm chặt hai tay, hít hơi thật sâu, mới bước vào cửa.
“Chào mọi người buổi sáng.” Cố gắng lên, dùng dũng cảm tối hôm qua có để nói ra lời trong lòng đi!
Trưởng phòng Lưu đang nói chuyện điện thoại, những người khác vừa nhìn thấy cô tới, đều không có lòng tốt đem công việc trên tay giao cho cô, ra lệnh cho cô.
“Này, giúp ta đi mua cà phê, ta muốn loại không đường.”
“Ta muốn một ly trà sữa lạnh”.
“Thuận tiện mua cho ta một ổ bánh mì trứng.....”
“Ta muốn một ly sữa đậu nành với bánh bao hấp....”
Lúc trước, Lục Tâm Đồng cũng sẽ thuận theo làm chân sai vặt cho các cô, nhưng đó là sai lầm, cô muốn hôm nay sửa chữa lại. “Thật xin lỗi, đây không phải là công việc của ta đi!” Cô mỉm cười cự tuyệt.
Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, như thế nào cô gái nhỏ lúc trước vui vẻ làm, lại dám nói không muốn? “Ngại quá, ta muốn đi làm công việc của ta rồi”. Lục Tâm Đồng vòng qua các cô ấy, nghĩ tới công việc hôm nay cô nên làm, bảng báo cáo của cô còn chưa có đánh xong.
Trong đó, một người đồng nghiệp dẫn đầu tìm cô hỏi, sao có thể buông tha cô dễ dàng như vậy. “Nói đùa à, chúng tôi là tiền bối của cô, muốn cô làm cái gì thì cô phải làm, đi mua cà phê cho ta.”
Trưởng phòng Lưu lắc đầu, phiền chết, vì sao cô lại luôn phụ trách giải quyết tranh chấp hả, chẳng qua nói thật cô rất ghét người không có chủ kiến. “Này, các cô--” mới bắt đầu nói đã bị người khác cắt đứt.
“Quen biết bên trong như vậy khiến cho các chị ghen tị sao?” Lục Tâm Đồng nói những lời này khiến mọi người hít hơi.
Nhìn các cô ấy sợ ngây người, Lục Tâm Đồng không đếm xỉa đến, cô cũng không phải là người đầu gỗ, bị khi dễ không thể nào không có cảm giác. Cô nổi giận, cô vỗ mặt bàn, khí thế vạn quân nói: “Ta biết công việc hiện tại rất khó tìm, cho nên ta cũng vậy, rất quý trọng công tác của ta, cho dù chỉ là người trợ lý nhỏ, ta cũng vậy rất hết mình, rất nghiêm túc, không có chút nào thua các chị! Chính các chị bình tĩnh mà xem xét, ngoại trừ việc ta là người có quen biết trước, ta và các chị có ân oán gì không?” Ta tại sao lại muốn bị các chị ra lệnh như vậy? Các chị hơn ta ở điểm nào, vào trước thì ngon sao? Chỉ biết đem công việc của bản thân giao cho người khác, không đáng tôn kính chút nào! Ta chịu đủ các chị rồi, từ nay về sau ta chỉ làm việc của ta, ta sẽ không vì cầu toàn mà uất ức nữa!”
Cô dùng một hơi nói xong, ai cũng hóa đá, chỉ còn dư lại những đôi mắt hoảng sợ trợn to, như là nhìn thấy sự kiện khủng bố gì, ngay cả người muốn khuyên giải là trưởng phòng Lưu cũng ngây người.
Chuyện gì xảy ra? Con cừu nhỏ biến thành sói rồi à? “Ta đi vệ sinh lập tức trở lại.” Lục Tâm Đồng chạy ra phòng làm việc, ở trong lòng vui mừng hô to: YA! Cô cuối cùng cũng nói ra.
Cô bước vào nhà vệ sinh, liên tục nhắn tin không ngừng, cô thật vui mừng, cô đã làm được, cô lập tức muốn cùng Giang Thánh Tu nói việc này!
Em làm được! Em mắng các cô ấy một trận, tất cả họ đều bị hù không dám động đậy! Mùi vị đó thật sảng kho