ị cô lạnh nhạt của anh, không khỏi tức giận nổi đóa lên: “Em đi làm đã cùng họ ở chung một chỗ, tan việc còn phải bỏ thời gian cho các cô ấy? Đừng quên em đã kết hôn!”
Nghe vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn Lục Tâm Đồng trắng xanh, hai mắt tròn xoe.
Giang Thánh Tu thật hận chính mình nói phải quá đáng như vậy, anh rất muốn trấn an cô, nhưng không biết nên nói cái gì với cô, chỉ có thể cứng ngắc mà xoay người, bước vào phòng tắm, mở vòi nước, hắt nước vào mặt.
Anh là làm sao vậy? Vì sao lại đột nhiên cảm thấy bất an? Rõ ràng là anh đẩy cô ra khỏi thế giới nhỏ của cô, để cho cô có trách nhiệm, học được cách là chính cô, hiện tại cô ấy suy biến, có bạn bè với công việc xoay vòng, anh lại buông tay không được để cho cô tận tình bay? Không những mạc danh kỳ diệu ăn dấm chua, anh càng sợ cô càng bay cao càng vui vẻ, trong mắt dần dần nhìn không thấy anh, sẽ bị thế giới bên ngoài lôi cuốn thay lòng đổi dạ.....
Một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng, anh từng bị Đàm Vũ Vi phản bội, sợ hãi chuyện giống vậy sẽ lần nữa tái diễn....
“Không, cô không giống, cô sẽ không phải bội ta......”
Cái cốc trên bồn rửa tay, bàn chải đánh răng cùng khăn mặt, đều là có đôi có cặp, ngay cả đồ ngủ trên người anh, cũng cùng là một kiểu dáng trang phục với cô, cô tự cho là cô đổi mà anh không biết......Cô hồn nhiên ngây ngô như vậy, toàn tâm toàn ý đối đãi với anh, để cho trong lòng anh là một bà xã đầy ngọt ngào, làm sao có thể sẽ phản bội anh?
Giang Thánh Tu ngổn ngang mà đánh xuống bồn rửa tay, không biết là đang giận cô hay là đang giận chính anh vậy mà không tín nhiệm cô ấy.
Anh quả thực bậy rồi a!
Lục Tâm Đồng suy nghĩ cả buổi đến nỗi đau cả đầu, mới đem tình huống chồng cô nổi giận là do anh đang ghen.
Thì ra là Giang Thánh Tu cũng sẽ ghen? Vốn là cô còn rất lo lắng cho mình phạm phải lỗi gì, anh mới sẽ tức giận như vậy, sau lại cẩn thận cân nhắc, cô nói là cô muốn cùng đồng nghiệp ăn cơm, anh mới nổi giận, ai... vậy thì không thể trách anh , gần đây cô thật không có thật tốt ăn bữa tối cùng anh, cũng khó trách anh sẽ ghen.
Nếu như anh thực sự ghen tị, cô thật cao hứng đây, đây là lần đầu tiên anh đối với cô biểu đạt tham muốn giữ lấy, anh đối với cô cũng không phải không chút động lòng.
Như vậy,..... anh yêu cô sao? Một cái dấu chấm hỏi đặc biệt phả ra, đem Lục Tâm Đồng đánh cho một chút tự tin đều không còn.
Cô dám khẳng định Giang Thánh Tu sẽ thích cô sao? Cô vừa không có nét đẹp đặc biệt, cũng không có ưu điểm gì hấp dẫn anh, anh đối với cô có tham muốn giữ lấy, không có nghĩa là anh thích cô a......
Lục Tâm Đồng ủ rũ cúi đầu, cô không có kinh nghiệm yêu đương, không biết khi đàn ông yêu phụ nữ tình hình lúc ấy có những biểu hiện gì, cũng không xác định anh ghen như vậy là vì nguyên nhân gì, cho nên anh không thể nào làm khác hơn là tìm tới kết hôn, sinh hai đứa trẻ, tình cảm cùng chồng như keo như sơn. Phải hỏi trưởng phòng Lưu, trưởng phòng Lưu kinh nghiệm phong phú, nhất định có thể đến giúp cô.
Không ngờ được sau khi nói chuyện với trưởng phòng xong, cô lại bị trưởng phòng lớn tiếng cười nhạo nói, có người đàn ông nào có thể chịu được chuyện phụ nữ không chuyên tâm trong chuyện đó sao? Còn nói chồng cô phản đối cô và đồng nghiệp ăn cơm, nhất định là đang ghen.
Sau đó trưởng phòng Lưu nhiệt tình mang cô đến cửa hàng đồ dùng tình thú mua đồ, nói có thể tăng tiến tình cảm vợ chồng bọn họ, hại cô đi ra cửa tiệm kia thì rất chột dạ, rất sợ người khác nhìn thấy cái gì bên trong túi màu đen cô cầm kia.
“Những thứ đồ này dùng rất tốt, bảo đảm chồng em yêu chết em!” Trưởng phòng Lưu khích lệ cô nói.
“Hi vọng không lúc nào hữu dụng.......” Lục Tâm Đồng thật đúng là muốn khóc, sớm biết vậy cũng không cùng trưởng phòng thương lượng, sau khi cầm những món đồ chơi cô mua này về, nhất định phải tìm cách giấu đi, tuyệt không thể bị Giang Thánh Tu thấy.
Trưởng phòng Lưu không nghe thấy tiếng cô lầu bầu, nhìn đồng hồ tay một chút nói:
“Người kia đi muộn về nhà có sao không?” Cũng mười giờ, chồng cô không lo lắng sao? “Không sao, chồng ta nói hôm nay anh ấy có tiệc xã giao.” Khi Lục Tâm Đồng nói, vừa lúc cô đi ngang qua một nhà trọ, cô bỗng chốc ngây ngẩn cả người.
Đó không phải là Giang Thánh Tu sao? Anh không phải đi xã giao, tại sao lại ở chỗ này? Lục Tâm Đồng chính mắt thấy anh thân mật đỡ một phụ nữ xuống xe, sau đó ôm người phụ nữ kia cùng nhau bước vào quán trọ, nếu như cô nhìn không lầm, người phụ nữ kia là thư ký Diệp Cần của anh.....
Chuyện gì xảy ra thế này, làm sao sẽ biến thành như vậy? Anh lừa cô…………
Lừa cô…………
Lục Tâm Đồng đem túi trong ngực ôm thật chặt thật chặt, tay của cô không ngừng phát run, hốc mắc nóng lên, giống như có một dòng nhiệt sắp trào ra, cô không có cách nào khống chế.
“Tâm Đồng, đó không phải là giám đốc Giang cùng với thư ký Diệp sao? Ông trời ơi, bọn họ cư nhiên ngoại tình…..” Trưởng phòng Lưu hít hơi nói, sau đó nghe được tiếng đồ vật nặng nề rơi xuống đất, hướng mặt đất nhìn lên, đó không phải là túi mua hàng của Lục Tâm Đồng sao? Lại ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy nước mắt của cô như sóng trào dâng.
“Tâm Đồng, chẳng lẽ giám đốc Giang là chồng của em?” Oh, đây thật là một tin tức chấn động a!
Bị nói trúng rồi, lòng Lục Tâm Đồng nặng nề nhéo đau một cái, giống như là bị đánh vào mười tám tầng địa ngục, đau đến không muốn sống.
Từ sau ngày đó, thần kinh Lục Tâm Đồng bắt đầu có sự thay đổi, cả ngày chú ý Giang Thánh Tu có dấu hiệu gặp gỡ ở bên ngoài hay không, anh tan việc về nhà, việc đầu tiên cô làm, chính là cẩn thận kiểm tra quần áo khi anh tắm rửa, xem một chút có hay không dính mùi nước hoa hoặc son môi.
Ban đầu cô rất may mắn không phát hiện điều gì, biểu hiện của anh cũng bình thường không có gì bất đồng, không có bởi vì cảm thấy thiếu thốn cô, đặc biệt đối với cô thật tốt, khiến cho cô muốn hủy bỏ những gì ngày đó đã thấy, hoặc là đoán đây chỉ là trường hợp hiểu lầm thôi, thậm chí còn nghĩ sẽ chủ động hỏi anh nữa. Nhưng hôm nay quần áo của anh mặc dù không có mùi nước hoa hay son môi, nhưng trong túi áo khoác tây trang lại có đôi hoa tai của phụ nữ.
Là hoa tai của thư ký Diệp sao? Lục Tâm Đồng nhìn đôi hoa tai đẹp như vậy, tự đau khổ cắn cắn môi, làm thế nào đây, cô đã tìm thấy chứng cớ, cái này người làm vợ như cô phải xử lý làm sao, tiếp tục giả vờ như không biết chuyện gì, hay là trực tiếp ngả bài? Nhưng cô càng sợ anh hào phóng thừa nhận, cô sẽ điên mất.
Hơn nữa kể từ Giang Thánh Tu nói kết hôn không phải chỉ vì trên giường, kể từ ngày đó bọn họ liền thuận theo tự nhiên, anh sẽ không chạm vào cô nữa, giữa hai người họ cũng nhiều phần thận trọng, anh đối với cô luôn là muốn nói lại thôi, cô căn bản đoán không ra tim của anh có gì.
Điều này càng làm cho cô suy nghĩ lung tung, tim của anh có phải hay không thay đổi rồi a, buộc cô nói ra lời thề cô sẽ không phản bội anh, vậy bản thân anh cũng phải như vậy, không được phản bội cô a…….
“Tâm Đồng, em đang ở bên trong sao?” Giang Thánh Tu gõ cửa phòng tắm một cái.
“Ừ, em đang giặt quần áo, chờ một chút xong liền đi nấu cơm.” Lục Tâm Đồng tận lực để cho giọng mình nghe thật bình tĩnh, còn đem đôi hoa tai giấu ở túi cô.
Cô không muốn mất đi anh.
Cô không thể tha thứ cũng không dám ngả bài, trước hết cô nên tỉnh táo, suy nghĩ một chút có phải lầm chuyện gì hay không, trưởng phòng Lưu nói thư