Duck hunt
Truyenhay.xemmienphi.net
₪ Game hay cho điện thoại
»
Lượt Xem : (1 / )

Tiểu thuyết Hôn Nhân Đại Sự-full

vừa lúc gặp anh từ bên trong quán rượu kia đi ra , dưới tình huống khẩn cấp như thế cũng đành phải tìm anh hỗ trợ. . . . . ."

Thẳng thắn mà nói, tướng mạo Nghiêm Hâm không giống với thời học sinh, mang mắt kính nhã nhặn, thân hình cường tráng hơn, hoàn toàn là một người đàn ông trưởng thành, nếu không phải cô thỉnh thoảng thấy hình anh trên tạp chí, chỉ sợ trong khoảng thời gian ngắn cô rất khó nhận ra anh.

Cô không cách nào tưởng tượng nếu lúc ấy không gặp được anh mình sẽ gặp những chuyện đáng sợ như thế nào, chỉ có thể cảm ơn ông trời cho cô một cơ hội để cho anh xuất hiện kịp lúc cứu cô.

"Em rất biết ơn anh đúng lúc xuất hiện ở đó, cám ơn anh."

Đột nhiên nói cám ơn hại anh nhất thời đứng ngốc ở đó, bối rối vuốt mặt, ép buộc mình không được mềm lòng, dù sao giữa hai người còn có khúc mắc chưa giải đáp.

"Nói cám ơn thì chẳng thực tế chút nào, vẫn là nói tới giao dịch giữa chúng ta thì thực tế hơn."

Anh bày ra bộ mặt xấu xa cho cô nhìn.

"Giao dịch gì?"

Cô sững sờ, không biết mình muốn giao dịch với anh khi nào.

"Trí nhớ của em hình như không tốt lắm, không sao, anh không ngại nhắc em."

Anh cười mỉa, đổi tư thế thoải mái trên ghế sofa: "Vừa rồi ở đồn cảnh sát không phải em nói bất kể chuyện gì cũng đồng ý với anh sao?"

"Đúng!" Vận Như nhíu mày: "Nhưng cái này thì liên quan gì đến giao dịch chứ?"

"Sai, đây chính là giao dịch."

Có thể thấy được nhận định của hai người bọn họ đối với giao dịch này không nhất quán, nhưng không sao, dù sao việc bồi thường anh muốn có được: "Anh cứu em, cho nên em phải làm một chuyện báo đáp anh, đúng không?"

". . . . . . Ừ."

Thì ra là anh đem chuyện này làm thành giao dịch, khiến cảm xúc cô chìm đến tận cùng: "Anh muốn em làm gì báo đáp anh?"

Anh cứu cô, muốn cô báo đáp cũng không bị chỉ trích nặng, nhưng lúc anh này đem quan hệ bọn họ coi như giao dịch thì hiển nhiên hai người cũng không đáng làm bạn bè . . . . . .

"Vậy thì tốt, em ở chỗ này ở trước, anh sẽ tìm thời điểm thích hợp dẫn em đi gặp bà nội anh." “Bắn một phát đại bác” xong, anh đứng dậy đi tới tủ lạnh lấy nước uống.

"Tại sao em phải ở đây?"

Cô trừng mắt nhìn, không hiểu ý của anh muốn vì sao.

"Em đã từng có tiền án bỏ trốn, anh không giữ em lại đây, lỡ em lại chạy làm thế nào?" Tới đồn cảnh sát tìm cô sao? Vậy anh thiệt thòi nhiều quá.

Mặt cô khó chịu: "Em sẽ không . . . . . ."

"Em cho là anh còn có thể tin cam đoan của em sao?"

Liếc cô một cái, làm rõ sự không tin tưởng của anh dành cho cô: "Còn nữa, em còn thiếu người ta tiền vốn và tiền lời khoảng ba trăm vạn, món nợ này anh sẽ trả giúp em."

"Đợi đã! Em cũng không xin anh giúp em bồi thường toàn bộ món nợ."

Cô thiếu chút nữa ngã từ ghế salon xuống đất: "Hơn nữa vì sao em phải đi gặp bà nội anh?"

"Anh không thể để em tiếp tục gánh vác đống hỗn loạn đó."

Anh trừng mắt nhìn cô, làm cô lúng túng đỏ bừng mặt lên: "Về phần gặp bà nội anh. . . . . . Con dâu xấu cũng phải gặp mặt ba mẹ chồng, mà bà nội là nhân vật quan trọng trong gia tộc, đương nhiên trước khi cử hành hôn lễ phải gặp mặt bà rồi."

Phần 2

"Hôn lễ gì? Ai? Hôn lễ của ai?"

Vận Như càng nghe càng hồ đồ, không phải đang nói món nợ của cô ư, sao đột nhiên lại thành một hôn lễ không liên quan thế này? Cô hoàn toàn không hiểu.

"Anh cứu em, giúp em trả nợ, mà anh cần một cô dâu, em vừa đúng hợp vị trí này, công bằng."

Như cố ý khiêu khích, anh lạnh lùng tuyên bố nội dung giao dịch.

Từ lúc bắt đầu cứu cô, cô không hề xem quan trọng chuyện tình không từ mà biệt của hai người, cô càng có vẻ không quan tâm, anh lại càng tức giận muốn cô khó chịu.

Cô sẽ không biết anh đã vượt qua những năm tháng đó như thế nào, nhất là hai năm sau khi cô bỏ đi, anh dường như tìm cô đến suýt mất mạng, khiến hình dạng bản thân chẳng khác quỷ là mấy.

Cho đến khi tốt nghiệp đại học, anh đem toàn bộ tâm tư tập trung vào công việc, thời kì bị hành hạ, khủng bố kia cũng từ từ kết thúc.

Đó là quá khứ anh không muốn nhớ lại, chỉ là ông trời coi như công bằng, cho anh một cơ hội cân bằng lại tâm trạng cũng hoàn trả đầy đủ sự giày vò những năm trước.

Bà nội đòi anh phụ nữ, vậy anh cho bà nội một phụ nữ, để cho cô trải nghiệm cảm giác bị phản bội, cách tốt nhất chính là trói cô lại bên người, cho đến anh cho là trả thù đủ rồi, tâm trạng ổn định lại tự nhiên để cô tự do.

"Cô, cô dâu?"

Hai mắt cô thiếu chút nữa trừng lồi ra, trong lòng không khỏi hỗn loạn.

"Không sai, chỉ là em nên chuẩn bị tâm lý, đừng mong đợi tôi sẽ làm một ông chồng tốt."

Anh lạnh lùng nhìn cô, chỉ phòng bên tay trái: "Em ở phòng khách kia trước, anh mệt rồi, muốn đi nghỉ ngơi, ngày mai quản gia sẽ đến quét dọn trong nhà, trước hết như vậy, những chuyện khác ngày mai lại nói."

Dứt lời, anh đi vào phòng bên tay phải, để lại mình cô ngẩn người trong phòng khách to như thế.

Ý của anh là, anh muốn kết hôn với cô?

Trời ạ! Sớm biết chuyện sẽ biến thành như thế, năm đó cô làm gì phải ngấm ngầm bỏ trốn chứ?

Mà anh làm như vậy thì cô biết ăn nói với người nhà như thế nào chứ?

Tất cả chuyện này diễn biến thật quá hoang đường, quá buồn cười!

Vận Như mệt mỏi đứng lên, đi tới phía phòng khách.

Rửa mặt xong, cô ngồi yên trên giường, lẳng lặng nghĩ tới mọi chuyện giữa mình và Nghiêm Hâm, cho đến mặt trời đã ló dạng phía cuối chân trời mới ngủ thật say. . . . . .

"Tự biết quý trọng người khác, ta nghĩ ngươi biết nên làm sao cho đúng."

Trong bóng tối, một bóng người không ngừng dùng giọng nói chói tai lặp đi lặp lại một câu khiến Trương Vận Như tỉnh mộng, mồ hôi ướt đẫm trên trán, trên người.

Trước mắt là căn phòng xa lạ lại hoa lệ, tất cả những kinh hoàng tối hôm qua thoáng chốc trở lại trong đầu cô, cô đưa tay vuốt trán, nhắm hai mắt dùng sức thở.

Nhiều năm qua không hề mơ, giờ gặp lại Nghiêm Hâm thì mơ, dường như một lời nguyền vô hình đang quấn lấy cô lần nữa. . . . . .

Vận Như ngồi trên giường thật lâu, đợi hô hấp trở nên bình thường mới đến phòng tắm tắm nước lạnh, mặc vào quần áo ngày hôm qua ra khỏi phòng, bất ngờ ở cửa phòng gặp phải một thiếu nữ mười mấy tuổi.

"Này! Chị là ai?"

Cô gái mở mắt to, tò mò nhìn chằm chằm Trương Vận Như.

"À. . . . . . Tôi là chủ nhà . . . . . . . . . . . ."

Hoàn toàn không ngờ mình sẽ ở nhà Nghiêm Hâm gặp phải người khác, Trương Vận Như nói quanh nói co, không biết nên giải thích quan hệ hai người như thế nào.

"Bạn gái? Hay là bạn tình dục?" Cô gái nhếch miệng, dễ nhận thấy cô gái cảm thấy rất hứng thú với phản ứng của cô.

"Em. . . . . . em là ai?"

Cô không tự chủ khuôn mặt đỏ lên, không ngờ tới cô gái lại nói chuyện sắc bén như thế, cô không trả lời mà hỏi lại.

"Xin chào, em tên là Tiểu Hoa." Cô gái vươn tay, bên môi nở nụ cười tươi: "Là quản gia nơi này."

Vận Như sửng sốt một chút, đột nhiên nhớ tối hôm qua Nghiêm Hâm quả thật có dặn dò quản gia tới thu xếp một số chuyện, cô nắm lấy tay Tiểu Hoa, nhẹ giọng nói: "Chị là. . . . . ."

"Em biết rõ, chị là bạn của Nghiêm lão đại!"

Tiểu Hoa lương thiện nói với cô: "Nếu không anh ấy sao lại dẫn chị về đây, đúng không?"

"A. . . . . . Đúng."

Cô lúng túng gật đầu,
<<123456 ... 20>>
Từ khóa Google : ,,
₪ Xem thêm truyện hay
Tiểu thuyết Kẹo Đã Mở Không Thể Trả Lại-full
Tiểu thuyết Đại Tiểu Thư Của Tôi-full
Tiểu thuyết Hạt Tiêu Nhỏ Trên Bàn Cơm-full
Tiểu thuyết Vợ Yêu Gây Họa-full
Tiểu thuyết Cưng À, Đừng Vờ Đứng Đắn Nữa-full
₪ Tải game miễn phí
Về Trang Chủ Tiểu thuyết ngôn tình Tiểu thuyết tình yêu Truyện teen đang yêu Truyện teen lãng mạn Truyện tình cảm mới
579/6657
Tải game android iphone ipad, Truyện tiểu thuyết teen
@ 2015 - Chuyenmoi.wap.sh
Nội dung được sưu tầm từ internet