The Soda Pop
Truyenhay.xemmienphi.net
₪ Game hay cho điện thoại
»
Lượt Xem : (1 / )

Truyện ma - Khúc Hát Gọi Hồn Ma

u biết rằng có tìm cũng không gặp, nhưng anh vẫn cứ bước đi. Một chút hy vọng mỏng manh đối với Quang giờ đây còn quý hơn cả mạng sống của anh. Nhất là khi nghe được tin nàng đang mang giọt máu của mình trong người!



° ° °



Thấy Quang cứ suốt ngày sống thui thủi một mình, càng lúc càng ít nói, lánh mặt bạn bè, Quý đã chủ động hỏi nguyên nhân:



- Cậu có chuyện gì vậy Quang? Hay trong anh em có ai làm gì cho cậu giận?



Quang gượng cười:



- Làm gì có chuyện đó, chỉ bởi mình... không được khỏe trong người.



- Mình thấy cậu bị ác mộng bởi lần ngất xỉu hôm trước. Mình hỏi thật, lần đó cậu gặp chuyện gì phải không?



Quang đã giấu mọi chuyện, nên bây giờ anh cũng không muốn nói, anh tìm cách lái sang chuyện khác:



- Thân thể mình gần đây hay bị dị ứng với gió, cả với nắng nữa, đặc biệt là những chất kích thích như trà, cà phê và rượu. Do vậy, mình tránh anh em là thế, chứ đâu phải...



Quý chơi thân với Quang lâu nhất trong nhóm bạn, nên anh chưa tin hẳn lời giải thích. Anh đột ngột hỏi:



- Có phải cậu vướng một rắc rối gì đó với cô nào?



Quang hơi lúng túng:



- Không... không phải!



Quý hạ thấp giọng:



- Mình đã nghe ông trưởng thôn kể chuyện... Có phải như vậy không?



Quang thầm trách Ião trưởng thôn lắm mồm, tuy nhiên anh vẫn cứ chối:



- Ông ta nói tào lao, chứ làm gì có...



Giọng Quý ra vẻ nghiêm trọng:



- Mình nghe người ta nói hễ ai vướng vào chuyện tình cảm với… vong hồn thì hậu quả sẽ không hay đâu. Nếu cậu…



Đột nhiên Quang nổi cáu:



- Mình đã nói là không mà, sao cậu...



Nhận ra là mình hơi quá, Quang đổi giọng:



- Mình xin lỗi. Có điều mình không muốn...



Hiểu ý, Quý đổi đề tài:



- Thôi, cậu không thích thì mình không nói chuyện đó nữa. Nhưng có điều này, mình hỏi cậu là nhân dịp bà cô mình...



Quang ngạc nhiên:



- Chuyện gì quan trọng vậy?



- Bà cô mình muốn mời cậu tới nhà ăn cơm...



Quang nói ngay:



- Cậu biết tính mình rồi, mình chúa ghét những bữa tiệc mời. Xưa nay...



Quý chặn lại:



- Mình biết. Nhưng đây là chuyện hệ trọng. Bà cô mình muốn nói chuyện riêng với cậu. Nếu cậu từ chối thì e bà sẽ buồn lắm. Cô mình thương cậu nhất trong nhóm, chắc cậu biết mà.



Quang trầm ngâm:



- Mình biết. Nhưng mình...



Anh định từ chối thẳng, nhưng nhớ lại tình cảm mà bà cô của Quý từng dành cho mình, Quang lưỡng lự một chút rồi quyết định:



- Mình với cậu sẽ đi sang nhà cô.



Quý vui lắm. Như vậy lời hứa của anh với cô mình đã thực hiện được, mặc dù anh biết cái kết quả cuối cùng mà bà cô muốn đạt được thì e hơi khó... Bà cô đã chuẩn bị bữa cơm gia đình khá chu đáo, nên khi Quang tới, bà đã mời ngay vào bàn ăn:



- Chỉ có người trong nhà thôi, vậy các con cứ ngồi vào.



Thấy có đến bốn chén, bốn đôi đũa mà chỉ có ba người, Quang lên tiếng hỏi:



- Có khách nào khác chăng?



Bà cô cười to vừa gọi:



- Khách đặc biệt này đây!



Mỹ Hương từ trong bước ra và líu lo ngay:



- Thượng khách đấy nhé!



Quang vỡ lẽ:



- Thì ra đây là khách đặc biệt! Vậy mời người đẹp!



Bà cô phải giải thích thêm:



- Bữa nay thượng khách chính là Quang mới đúng! Từ chiều đến giờ cô cứ sợ cháu không tới thì phí cả buổi chiều nay. Nhất là đối với con Mỹ Hương...



Quý lựa đúng lúc, chen vào nói:



- Mỹ Hương chờ cậu đó!



Biết tính Quang ít nói, bà cô đã không rào đón:



- Ý cô thế này, cô muốn... kết hợp cháu với Mỹ Hương. Điều này không phải mới đây mà là lâu rồi, cô đã có ý định. Như cháu biết đó, nhà cô đơn chiếc, con Hương lại là con một, quen được nuông chiều, nên cô sợ gả nó cho người lạ thì nó sẽ không hạnh phúc. Chỉ có cháu là người mà cô ưng ý, mà con Mỹ Hương cũng thích cháu nữa.



Mỹ Hương vỗ vào vai má:



- Má hạ giá con gái má quá, làm cho anh Quang ảnh mừng, ảnh làm cao cho coi!



Bà cô gắp thức ăn bỏ vào chén Quang:



- Mai mốt nó về đây thì người má bênh vực là nó chứ không phải con đâu!



Hương trừng mắt nhìn Quang:



- Anh xem đó, má đã bắc cầu cho anh làm cao rồi đó!



Chưa nghe Quang có ý kiến gì, Quý hơi lo, anh dò hỏi ý bạn:



- Cậu thế nào, vui vẻ chứ hả?



Quang hơi ngượng, nhưng vẫn lịch sự:



- Ý cô Ià ý trời mà. Lâu nay cậu chẳng nói thế sao!



Quý cười to:



- Thằng Quang cắn câu rồi cô ơi!



Bà cô cũng vui hẳn lên:



- Cô biết mà...



Nhưng Quang đã làm cho họ cụt hứng:



- Cháu xin lỗi, chuyện này rồi cháu sẽ thưa với cô sau. Hôm nay cháu phải đi ngay có chút việc cần lắm...



Quang cũng chẳng hiểu sao mình quyết định như vậy, tuy nhiên ngay lúc đó anh thấy mình cần phải đi, tránh một câu trả lời mà lòng anh không muốn...



Khi thoát ra được rồi, Quang mới cảm thấy nhẹ người. Đầu óc anh không còn lùng bùng như lúc nãy nữa. Lúc này Quang mới cảm nhận được một sự thôi thúc kỳ lạ trong lòng, mà hình như ai đó phản đối còn mạnh mẽ hơn chuyện vừa rồi!



- Thanh Tuyền!



Thì ra là như vậy. Quang bắt đầu hiểu, mỗi khi anh nói chuyện với người khác phái, đặc biệt là đứng trước chuyện mai mối như vừa rồi, thì y như là trong cơ thể nổi lên một thứ cảm giác thôi thúc, bồn chồn khó tả. Đích thị là do Thanh Tuyền phản ứng rồi!



Không một chút khó chịu, mà trái lại Quang thích thú với cảm giác mình được nhắc nhở, quan tâm, và về phần mình, anh cũng đã thể hiện được tấm lòng thủy chung như nhất...



Đi loanh quanh một lúc, chợt Quang nhớ ra, đầu óc anh sáng hẳn lên:



- Miếu Thành hoàng!



Tự trách mình sao từ lâu không nhớ ra địa điểm nơi hẹn của Tuyền! Mặc dù còn khá lâu mới tới thời điểm một năm, nhưng cần gì, miễn là biết chỗ đó thì ít ra cũng là chỗ mà Quang có thể có cảm giác là mình ước hẹn…



Không tìm được xe, Quang cứ như thế đi bộ về hướng bắc của thị trấn. Và mặc dù chưa một lần biết qua ngôi miếu Thành hoàng, nhưng việc tìm kiếm cũng không phải khó. Phải mất một giờ Quang mới tìm ra. Ban đầu anh hơi nghi ngờ không biết có đúng là ngôi miếu đó không? Nhưng sau một lúc dò dẫm, Quang quyết định chui vào miếu. Đúng là ngôi miếu hoang, bởi khi Quang bước vào đã có nhiều chuột bọ chạy ra. Do tối đen không nhìn thấy gì, mà Quang thì không muốn bật diêm lên, ngại người ngoài để ý, nên bước trong bóng tối, anh tìm cách dọn một khoảng trống đủ để ngồi xuống. Ngồi đó làm gì, Quang cũng không xác định được, nhưng trong tâm thức anh ngầm hiểu mình cần phải đợi ở chỗ này.



<<1 ... 567
Từ khóa Google : ,,
₪ Xem thêm truyện hay
Truyện ma - Ma Trả Ơn Người
Truyện ma - Anh Đạp Xích Lô
Truyện ma - Nước Mắt Cải Vong
Truyện ma -Tâm Xấu Bị Ác Báo
Truyện ma - Người Học Trò Nghèo
₪ Tải game miễn phí
Về Trang Chủ Tiểu thuyết ngôn tình Tiểu thuyết tình yêu Truyện teen đang yêu Truyện teen lãng mạn Truyện tình cảm mới
462/2243
Tải game android iphone ipad, Truyện tiểu thuyết teen
@ 2015 - Chuyenmoi.wap.sh
Nội dung được sưu tầm từ internet