t cả thôi, đi thôi, muốn đi nha sĩ hay không? Hay là muốn đi mua thuốc giảm đau?"Lâm Kiều Kiều một bên lôi kéo cô đi, một bên quay đầu lại hỏi.
Nghe Lâm Kiều Kiều tức giận hỏi,Hà Vu Yến cảm thấy trong lòng một trận lo lắng, cô biết Lâm Kiều Kiều ngoài miệng mắng, bất quá trong lòng là quan tâm cô.
"Làm chi không nói, mình đang hỏi cậu. . . . . ."
Dọc theo đường đi chỉ thấy hai người một trước một sau, phía trước nữ sinh một mái tóc ngắn xinh đẹp, ngũ quan đoan chính hơi khí khái hào hùng, dáng người tinh tế thon dài, nếu không phải giọng nói cô có chút khàn khàn, người qua đường còn tưởng rằng là con trai xinh đẹp, rồi sau đó buồn không hé răng tùy ý để người đằng trước lôi kéo đi, trên mặt cô gái bất chợt lộ ra nụ cười ngây ngô, nếu không phải trên mặt này dán vải, quả thật là một mỹ nữ trong sạch không dính bụi trần.
Cùng em gái tham gia tiệc sinh nhật của Hà An Khởi xong, hai ngày sau, công việc Uông Hạo đột nhiên gia tăng, bận đến ngay cả thời gian ăn cơm cũng không có, thế còn đã có người không mời tự đến tới cửa tìm.
Tuần trước mới từ nước ngoài đi công tác trở về nên Biên Nhân rảnh rỗi đến bị khùng, lại tìm không thấy người cùng hắn vui đùa, hai ngày này dứt khoát đến công ty Uông Hạo báo danh, hôm nay giữa trưa sẽ đến, hơn nữa cơm trưa kêu cô thư ký mua đến cùng Uông Hạo cùng nhau ăn.
Đến buổi chiều, cô thư ký vì hắn chuẩn bị món điểm tâm ngọt cùng đồ uống,ngồi ở trước bàn làm việc nhìn Uông Hạo xem tài liệu, Biên Nhân cảm thấy thật chám chừơng.
"A Hạo,tối nay bà xã của Nhất Địch mời ăn cơm,cậu đi không?" Bởi vì rất nhàm chán, rõ ràng buổi sáng Uông Hạo cự tuyệt một lần,hắn vẫn chưa từ bỏ ý định lại hỏi.
"Mình bề bộn nhiều việc."
"Thiếu gia, mình đã hỏi qua thư kí cậu,công việc của cậu người thường đều có thể xử lý xong hết rồi."Hắn hai ngày này ở nơi này la cà, quan hệ cùng cô thư ký cực tốt, tiến độ cùng hành trình công việc của Uông Hạo,hắn sớm mò một rõ hai ràng rồi.
Nghe Biên Nhân có chút giọng điệu ai oán, Uông Hạo có thế này mới đem tầm mắt từ trên tài liệu dời đi, ngước lên lườm Biên Nhân một cái, thấy hắn đang thỏa mãn uống trà sữa trân châu mà cô thư ký mua về, "Cậu rất rãnh rỗi có phải không?"
"Là thật cực kỳ rảnh rỗi mới đúng, công ty mình có chị ở đó,chị ấy khí thế nữ vương, chẳng những nhân viên chủ quản trong công ty thật an phận, hơn thế khách hàng đều rất ít không hề nghe lời, kia còn cần mình ra mặt làm chi."
"Mình nghĩ chị cậu không lâu nữa sẽ phải lập gia đình,cậu là người thừa kế hợp pháp không nhiều cũng ít nên làm một chút chứ."
"Cậu yên tâm đi, tương lai chồng chị mình sợ chị mình ở trong nhà rất buồn, cho nên đồng ý sau khi kết hôn chị có thể tiếp tục đi làm."
Uông Hạo thấy Biên Nhân nói mặt không đỏ khí không thở gấp, thưởng cho hắn một cái xem thường, " Cậu có thể có chút tiền đồ được không?Nhưng đây là công ty của cậu, chị cậu bất quá là quản lý giúp cậu thôi, cậu không thèm quan tâm như vậy, không sợ người khác cười cậu à?"
"Cười cái gì? Liền tính mình là kẻ bất tài cũng sẽ có phụ nữ mong chờ." Biên Nhân có chút lưu manh nói,hắn có tiền có gia thế, thể trạng cường tráng, tuấn tú lịch sự, phụ nữ không thương hắn liền quá lãng phí rồi.
"Chờ ngày nào đó cậu bị người phụ nữ cậu nhìn trúng ghét bỏ, mình xem coi cậu sẽ làm thế nào đây."
"Đến khi đó mình có thể làm sao? Trực tiếp đem người đó kéo lên giường làm." Biên Nhân tùy ý nói, hoàn toàn không lo lắng có loại sự tình này phát sinh.
"Mình một chút còn họp, cậu có thể đi rồi."
"Bữa ăn tối hôm đó cậu không đi thật à?"
Uông Hạo còn muốn cự tuyệt, Biên Nhân lại buông đồ uống trong tay, cả người ngồi phịch ở trên sofa.
"Mình ở trong này chờ cậu, dù sao mình cũng rất rảnh rỗi." Nói xong Biên Nhân đem ra một cái mini pad mang theo bên mình, bắt đầu cùng phụ nữ tán dóc.
Trong nhóm bọn họ Biên Nhân là người rành rỗi chuyện theo đuổi phụ nữ nhất, chỉ cần hắn vứa ý,nếu không truy đuổi, chính là thực đuổi theo, cảm giác mới mẽ hết đi, không đến ba tháng lập tức sẽ lại tìm mục tiêu khác,cuộc sống Biên Nhân săn bắt riết không biết mệt.
Chịu không nổi Biên Nhân quấn quít làm phiền, Uông Hạo hiếm khi không tăng ca, cuối cùng chỉ có thể cùng nhau lái xe đi đến nhà Kỉ Nhất Định.
Bởi vì tính mua bia qua uống, bọn họ lái xe quanh quẩn đến cửa hàng tiện lợi mua rượu bên cạnh, đang lúc bọn họ đi tiến cửa hàng tiện lợi,di động Uông Hạo đột nhiên vang, Biên Nhân vỗ vỗ vai anh, bản thân đi vào mua bia trước,để Uông Hạo một mình ở bên ngoài nói điện thoại.
Uông Hạo nói điện thoại, nói vài câu liền cúp, đưa điện thoại di động nắm ở trên tay xoay người, vừa mới tiến vào cửa hàng tiện lợi tìm Biên Nhân, trong lúc xoay người, khóe mắt thoáng nhìn bóng dáng có chút quen quen,ánh mắt anh nhìn kĩ lại, chớp mắt hướng về bóng dáng quen thuộc cách đó không xa.
Thì ra Vu Yến,khi nhìn thấy cô, Uông Hạo mới nhớ khuyên tai hai ngày trước nhặt còn đặt ở trong túi tây trang, đêm đó đã quên trả lại cho Hà gia, hai ngày này công việc bận quá hơn nữa Biên Nhân luôn luôn quấy rầy anh,làm anh hoàn toàn quên đi chuyện khuyên tai, xem ra đêm nay về nhà, anh muốn trước đem khuyên tai trực tiếp đưa cho em gái, muốn con bé trả lại cho Hà gia.
Ánh mắt của anh nhìn chằm chằm vào Hà Vu Yến,hôm nay cô mặc váy không có tay liền thân, trên gối váy ngắn chất liệu mềm mại, theo gió đêm thổi phấp phới, đem làn váy cô thổi tới tùy ý lay động theo chiều gió, làm cho người ta nhịn không được đem tầm mắt dừng ở trên đôi chân trắng tuyết của cô.
Hà Vu Yến cùng một nam sinh cao gầy đang ở chờ đèn xanh, nam sinh so với Hà Vu Yến cao hơn hơn mười cm, không biết ở bên tai Hà Vu Yến nói gì đó, làm cô tức giận tay đánh vào bờ vai của hắn vài cái,nam sinh bị đánh chẳng những không tức giận, còn vui vẻ giương cao đầu cười, một tay bắt được tay cô, một tay vỗ vỗ đầu cô, vô cùng thân thiết giống như là một đôi tình nhân
.
Không sai, đáng chết như là một đôi tình nhân liếc mắt đưa tình, Uông Hạo cau mày, ánh mắt nhìn chằm chằm nhất cử nhất động hai người.
Khi đèn xanh, nam sinh lôi kéo tay Hà Vu Yến đi qua đường, hướng phương hướng anh đi tới hai người bộ dáng thân mật nói nói cười cười, khiến anh nhìn không thoải mái vô cùng, muốn dời ánh mắt đi, lại chói mắt nhìn chằm chằm tay hai người đang nắm.
Kỳ thực từ đêm đó đối với Hà Vu Yến nói anh không thích cô, Uông Hạo đã phân rõ giới tuyến bản thân cùng cô, anh sẽ không vi phạm, cũng không muốn cô tự mình chịu mất mặt cùng dây dưa,mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, tầm mắt vẫn là không khỏi hướng hai người đó nhìn lại.
Lúc này Biên Nhân mua bia xong, đi ra cửa hàng tiện lợi chỉ thấy Uông Hạo một tay cầm di động, một tay bỏ vào túi quần tây, sắc mặt không được tốt cho lắm.
"A Hạo,cậu làm gì mà trương một bộ mặt như muốn ăn thịt người vậy?"
Uông Hạo không có đáp lời, ánh mắt nhìn chằm chằm Hà Vu Yến đang đi cách trước mặt mình vài bước, còn có trên mặt cô có dán vải thật chướng mắt.
Trong lòng một thanh âm nhảy ra, mặt cô bị thương?Một người nữ sinh tốt, nơi nào không thương tổn lại bị thương ở trên mặt .
Hà Vu Yến là con gái của vợ trước, bởi vì vợ trước qua đời,nên khi đem con gái về nhà nuôi nấng, dì Hà không cho,làm ầm ĩ lên, cuối cùng vẫn là đem Hà Vu Yến mang về nhà nuôi nấng.
So với hai đứa con gái bảo bối mình sinh,Hà Vu Yến trong mắt dì Hà như cái đinh trong mắt vậy, mà bây giờ