XtGem Forum catalog
Truyenhay.xemmienphi.net
₪ Game hay cho điện thoại
»
Lượt Xem : (1 / )

Tiểu thuyết Người Yêu Ngây Thơ Của Tôi-full

họn, sau mới phân về phòng làm việc của anh, đây mới là trình tự chính xác... Nào có chuyện tự mình quyết định là ai? Tiền lương do anh phát sao?

Cô liếc người đàn ông tùy hứng làm bậy này, có chút không phản bác được.

“Tôi chỉ đến đây dạy thế trong hai tháng, không rảnh dựa theo trình tự bình thường! Cô cứ đồng ý đi đã, tôi sẽ nói lại với phòng giáo vụ, như vậy là được rồi!” Anh tìm sinh viên trợ giảng không cần nhiều phiền toái như vậy! Liếc trả cô một cái, kín đáo chế nhạo cô sao bây giờ lại muốn giữ đúng quy củ.

“Tôi không rảnh...” Tan học còn phải luyện cầu...

“Hắc! Chúng ta quen nhau như vậy rồi, em không thể nào không giúp đỡ nha?” Từ Trọng Hi thuận tay ôm eo Kỳ Trăn, hơi thở từ trên cao đi xuống nhẹ thổi bên tai cô, cảm giác vô cùng thân mật, cũng làm cho thân thể Kỳ Trăn không tự chủ được run rẩy.

“Được được được... Tôi đồng ý. Nhưng ở trường học không được động tay động chân.” Nếu bị nhìn thấy sẽ gặp phiền toái.

Thật sự sợ anh rồi! Từ trước đến nay cô đã quen cùng nam sinh xưng anh gọi em, chưa từng bị đàn ông dựa gần toàn thân liền không được tự nhiên... Nhưng người đàn ông này quả nhiên rất khủng bố...

Kỳ Trăn liều mình gạt tay, muốn đuổi anh ra xa một chút.

“Chậc chậc... Ngay từ đầu em nên đồng ý, chẳng phải không có việc gì rồi?” Thấy đạt tới mục đích, Từ Trọng Hi vui vẻ buông eo cô ra, cất tiếng cười to.

“Anh chọc ghẹo tôi?” Cô nhướng đuôi lông mày, có chút không vui.

“Nào có chuyện này? Em chịu giúp tôi, tôi thật sự rất cao hứng.”

Nắm vai cô, anh vỗ nhẹ xuống.

Động tác của Từ Trọng Hi dường như tương tự với những người bạn nam khác của cô, xem cô như anh em.

Trong lòng cô có cảm giác hơi kỳ lạ... Rồi lại không nghĩ ra được nguyên nhân chủ yếu.

“Được rồi! Anh đã biết công việc này như thế nào... Vậy anh cứ nói đi.” Chần chờ một hồi, lý trí thắng, Kỳ Trăn lại không muốn trở mặt với đàn ông bắt được ‘nhược điểm’ của mình, vẫn quyết định giúp anh, tạm làm sinh viên trợ giảng cho anh.

“Thật tốt quá! Đây là thời khoá biểu của tôi...” Nhanh chóng đem thời khoá biểu phòng giáo vụ sắp xếp cho anh ném cho Kỳ Trăn, quay trở lại máy vi tính, bận rộn triển khai công việc của mình... Đem nghiệp vụ hành chính đó ném cho trợ lý làm một buổi, loại việc này anh mà làm luôn thì phòng làm việc bao giờ mới đóng cửa đây.

Thật ra không phải anh không làm... nhưng đã đến, thì làm đi.

A, cũng không phải hoàn toàn không có chỗ tốt nha!

“Chậc, thật sự là...” Kỳ Trăn tiếp nhận thời khoá biểu đàn ông quăng ra, phát hiện anh cần sinh viên trợ giảng là có nhu cầu thật sự, thì không có phản cảm như vậy.

“Thuận tiện pha cho tôi một ly cà phê.” Bảo sinh viên trợ giảng làm, từ Trọng Hi ‘sai bảo’ Kỳ Trăn cũng cực kỳ tự nhiên.

“Gì...” Người nọ là như thế nào?

Vốn muốn chửi anh một phen, nhưng dường như anh bận rộn nhiều việc, dặn dò xong, liền chuyên tâm nhìn vào màn hình máy tính, đầu cũng không ngẩng, hai tay không ngừng gõ bàn phím, hình như đang gửi thư gì, loay hoay làm việc rất hăng say.

Ừ, cô đồng ý với câu nói – người đang nghiêm túc làm việc rất quyến rũ.

Quên đi! Không thèm tính toán với anh. Kỳ Trăn quyết định pha cà phê trước, sau lại kiểm tra đối chiếu thời khoá biểu của anh cùng bên ngoài, giúp anh lập ra lịch làm việc với tất cả sinh viên trong ban...

Những việc này thật sự rất vụn vặt...

Nếu không nể mặt anh, cô cũng chả thèm làm!

Chủ nhật trong văn phòng giáo sư lan toả hương cà phê nồng đậm.

Kỳ Trăn pha cà phê rất chuyên nghiệp, lại mở nhỏ âm thanh nhạc nhẹ làm lòng người cảm thấy trầm ổn, hỗ trợ suy nghĩ, hoàn cảnh hưởng thụ như vậy làm cho tâm tình Từ Trọng Hi vui vẻ đến muốn bay lên bầu trời.

Anh nhận lời bạn thân làm thầy giáo dạy thế cũng là bởi vì trong này có trang thiết bị tốt, mỗi thầy giáo đều có một văn phòng riêng bốn mét vuông, rất nhiều tài nguyên riêng biệt không phải dùng chung với các thầy giáo khác, lúc này anh đang sáng lập sự nghiệp, rất cần loại không gi¬an miễn phí này.

Thêm vào đó có thể nhờ học sinh ưu tú trợ giúp dạy học...

Tâm tình của anh thật sự thoải mái đến nỗi muốn khẩn cầu Bồ Tát để anh bạn thầy giáo kia không cần trở về sớm, để cho anh dạy thế hẳn một học kỳ!

“Tiểu Trăn? Hôm nay anh không về nhà ăn cơm.” Kỳ Hi vừa làm xong việc, đi qua phòng làm việc của thầy giáo dạy thế, thuận tiện thăm dò và dặn dò em gái.

“Ừ, a?” Không ngờ Kỳ Hi đột nhiên hiện thân, làm Kỳ Trăn đang phân loại giấy tờ sững sờ. Từ Trọng Hi đang vùi sau màn hình, cũng không hề di động thân thể, chỉ đem tầm mắt chuyển đến trên mặt Kỳ Trăn.

“Em không cần phải vội chạy về nhà nấu ăn, cứ như vậy đi.” Kỳ Hi hình như là cố ý đến đây dặn dò Kỳ Trăn, nói một lát, liền vội vã đi.

“Vì sao anh không về nhà? Anh muốn đi hẹn hò?!” Kỳ Trăn bỏ công việc trong tay xuống, vội vội vàng vàng chạy đuổi theo.

“Chỉ là... có chút việc muốn làm.” Kỳ Hi mỉm cười, cũng không trực tiếp trả lời câu hỏi của em gái.

“Ah! Bật mí một chút đi, làm cái gì vậy?” Kỳ Trăn chưa biết rõ, cố hỏi chưa đến tận cùng chưa chịu thôi.

“Ha ha, có chuyện tốt, về kể cho em nghe sau. Hiện tại giữ bí mật đã!” Kỳ Hi lên tiếng nói, nghe rất vui vẻ.

Không nói hả? Chẳng lẽ anh cho rằng cô thật sự không biết anh muốn đi ra ngoài với ai sao?

“Hừ! Cùng chị dâu ra ngoài làm sao có chuyện tốt?” Kỳ Trăn ném ra một câu chua lòm, lại vội vàng chạy về chỗ ngồi của sinh viên trợ giảng.

Không nói thì không nói, hiện tại cô cũng biết hết!

“Vậy nên em trở mặt lải nhải?” Thấy em gái không vui, Kỳ Hi hơi ngại, chỉ mới đi được vài bước quay đầu lại xem sắc mặt của cô có vẻ dò xét.

“Em nào có không vui?” Kỳ Trăn nín thở nghiêm mặt, đường cong đẹp trên mặt có vẻ hơi cứng ngắc, “Em chỉ cảm thấy công phu biểu diễn của anh rất tệ, rõ ràng biết em cũng biết anh ra ngoài với ai, còn bày đặt giả vờ thần bí, không hề có chút thành ý nào!”

Cố tình thoải mái nói xong, cô còn cố ý vẫy vẫy tay tỏ vẻ khinh thường.

“Gì... Anh cũng thẹn thùng mà!” Thấy thái độ em gái không sao, Kỳ Hi mới thành thật trả lời.

“Vậy anh còn không mau đi? Để cho người ta chờ quá lâu thì không tốt đó!”

Kỳ Trăn ngồi ở trên ghế máy vi tính, dùng ánh mắt trêu chọc nhìn anh.

“Cũng đúng! Vậy em chuyên tâm làm việc nha.” Kỳ Hi nhìn đồng hồ trên tường, phát hiện thời gi¬an hẹn hò sắp đến rồi, dặn dò xong Kỳ Trăn, liền nhanh chóng rời đi.

Vốn không khí đang xôn xao sau khi Kì Hi đi xa, trong nháy mắt, lạnh xuống.

“Chậc chậc... Giống như không có người xem tôi còn sống!” Từ Trọng Hi ngồi ở trước máy vi tính, đột nhiên duỗi mạnh lưng mỏi.

“Sao lại nói như vậy?” Kỳ Trăn lạnh lùng liếc anh.

“Không nói như vậy, bằng không nói như thế nào?” Từ Trọng Hi như đọc khẩu lệnh, nói chỉ ở bề ngoài…, lại không khiến Kỳ Trăn hồi phục.

Cô không yên lòng sửa sang lại hồ sơ trước mặt, mặt không thay đổi nhìn không ra có phản ứng đặc biệt gì.

Mà Từ Trọng Hi cũng không gấp, dù sao việc của cô rất nhiều, căn bản không có thời gi¬an nhiều chuyện, trước hết bình tĩnh làm việc.

Trong lúc nhất thời, phòng làm việc an tĩnh ngoại trừ nhạc nhẹ ra, không có tiếng vang dư thừa gì.

Trong lòng vốn đang vững vàng của Kỳ Trăn lại bắt đầu
<<12345 ... 21>>
Từ khóa Google : ,,
₪ Xem thêm truyện hay
Tiểu thuyết Kẹo Đã Mở Không Thể Trả Lại-full
Tiểu thuyết Đại Tiểu Thư Của Tôi-full
Tiểu thuyết Hạt Tiêu Nhỏ Trên Bàn Cơm-full
Tiểu thuyết Vợ Yêu Gây Họa-full
Tiểu thuyết Cưng À, Đừng Vờ Đứng Đắn Nữa-full
₪ Tải game miễn phí
Về Trang Chủ Tiểu thuyết ngôn tình Tiểu thuyết tình yêu Truyện teen đang yêu Truyện teen lãng mạn Truyện tình cảm mới
276/6354
Tải game android iphone ipad, Truyện tiểu thuyết teen
@ 2015 - Chuyenmoi.wap.sh
Nội dung được sưu tầm từ internet