Truyenhay.xemmienphi.net
₪ Game hay cho điện thoại
»
Lượt Xem : (1 / )

Tiểu thuyết Ở Chung Thì Có Làm Sao Đâu-full

tức của chị Cao và anh Nhiếp, nhưng chuyện họ hôn nhau cũng đã lên báo, anh thật sự không tin giữa hai người đó "không có gì cả" hoặc "chỉ là bạn tốt", đây cơ hồ đã thành lí do tiêu chuẩn thoái thác của các nhân vật chính trong những vụ scandal rồi.

A Phát đeo tai nghe lên, giọng nói ngọt ngào như trẻ con của Cao Mỹ Hà truyền từ microphone tới, anh quay lại làm việc, lợi dụng hiệu quả cách âm của tai nghe đem tiếng cãi nhau của lão đại và Tiểu Văn bỏ ngoài tai.

Cao Mỹ Hà tưởng rằng chuyện Chu Nhân Hạo cứ như vậy là xong, dù sao sau khi kết thúc việc thu âm này, về sau cơ hội gặp mặt anh gần như bằng không, huống hồ còn có Tiểu Văn quấn lấy anh, cho nên cũng không đặt việc này trong lòng, nhưng kỳ thật cũng không phải như vậy …

Công việc kết thúc, cô về nhà nghỉ ngơi một lát thì nhận được điện thoại của Nhiếp Quân, mời cô cùng nhau ăn bữa tối.

Có nên nói cho anh biết chuyện Chu Nhân Hạo tỏ tình với mình không?

Nhưng hai người bọn họ hình như là bạn bè, như vậy có thể khó xử không?

Cao Mỹ Hà trái lo phải nghĩ, sau khi lên xe Nhiếp Quân cũng không yên lòng, cho đến khi anh hỏi chuyện buổi chiều, cô mới đột nhiên lấy lại tinh thần.

"Làm sao anh biết?!"

Cô kinh ngạc đến thiếu chút nữa trật khớp, chỉ ngây ngốc hỏi.

"Có người nói tức có người nghe, người nghe được nói lại với anh, đại khái là như vậy." Anh tự tại lái xa, nói chuyện nhẹ nhàng thanh thản như nói về thời tiết vậy.

Cái thế giới này chính là như vậy, không cần tốn sức đi hỏi thăm, tự nhiên sẽ có người báo cho, đây chính là nguyên nhân vì sao tin đồn lan truyền đặc biệt nhanh.

Khiến anh bất ngờ chính là Nhân Hạo cũng có ý với Mỹ Hà, điều này làm anh có chút khó chịu, trong lòng bất giác ghen tuông. . . . . .

Ghen tuông?!

Nhiếp Quân vì thế khiếp sợ không thôi, bởi vì anh chưa bao giờ có ham muốn chiếm hữu đặc biệt với bất kỳ cô gái nào, chỉ là người đàn ông khác có ý với cô, anh đã cảm thấy trong lòng rất không vui, cực kỳ khó chịu.

Trên căn bản anh là người không tin tình yêu, đối với thứ tình cảm chết đi sống lại, không có đối phương sẽ chết luôn coi thường, bây giờ mình có phản ứng này, anh chỉ có thể thừa nhận chắc là áp lực thời gian bà ngoại cho khiến anh để ý cô nhiều hơn thôi.

"Sao vậy? Em không muốn anh biết sao?"

Thấy cô vẫn không nói chuyện, Nhiếp Quân nhìn cô.

"Không có, chỉ là em cảm thấy chuyện đó không quan trọng lắm cho nên không nói."

Cô lắc đầu, không dám nói mình thật ra đã suy nghĩ rất lâu, không biết có nên nói với anh hay không.

"Vậy à, em cảm thấy như thế nào?"

Anh không đầu không đuôi ném ra một câu hỏi.

"Cái gì như thế nào?"

Cô không hiểu câu hỏi này của anh là muốn biểu đạt cái gì.

"Chu Nhân Hạo đó, em thấy cậu ta như thế nào?"

Anh muốn thử cô, nhẹ nhàng hỏi.

"Anh ấy không tệ, đối xử với người khác cũng rất lễ độ. . . . . . A! Anh hỏi như vậy là có ý gì?"

Cô giơ cùi chỏ lên dựa vào cửa sổ xe, không suy nghĩ nhiều liền trả lời, nhưng mới trả lời đôi câu đột nhiên phát hiện có cái gì không đúng, đôi mày thanh tú nhướng lên.

"Nào có ý gì chứ? Anh chỉ thuận miệng hỏi một chút mà thôi." Dừng xe trước cửa lớn khách sạn, anh giả bộ không hiểu nói.

"Làm trò, anh cho rằng em và anh Chu có tình cảm gì đúng không?" Cô mới không tin anh viện cớ, ép hỏi anh.

"Em nghĩ nhiều quá rồi."

Xe dừng trước cửa lớn khách sạn, nhân viên bãi đậu xe ngay sau đó đi đến, anh mở cửa kính xe xuống, giao chìa khóa xe cho nhân viên. "Nào, xuống xe thôi!"

Thấy có người ngoài ở đây, Cao Mỹ Hà cũng không tiện nói thêm cái gì, đợi hai người đi vào khách sạn tìm được chỗ ngồi xuống, cô mới tiếp tục nói: "Anh nói rõ ràng đi! Rốt cuộc anh đang nghi ngờ cái gì?" Cô nhíu mày lại, không chịu nổi việc mình bị nghi oan.

"Đã nói không có mà, sao còn nhắc lại nữa? Không đề cập nữa." Ô ô, cô gái này xem ra không vui rồi, da của anh cũng căng cứng lại.

"Nhưng mà. . . . . ."

Cao Mỹ Hà vừa mới mở miệng, còn muốn nói thêm gì đó, vừa vặn phục vụ đưa tới bữa ăn cùng rượu, cô chỉ có thể nuốt lại lời bên khóe miệng về, chờ sau khi phục vụ rời đi mới thận trọng nói: "Mặc kệ anh nghĩ như thế nào, em chỉ có thể nói nếu như em đang hẹn hò với anh thì sẽ không cấu kết làm bậy với người khác."

Cô tức giận nói, cầm ly rượu trước mặt lên, khí phách một ngụm uống sạch, muốn giải sầu, nhưng một giây sau lập tức hối hận …

Ách, rượu này không phải quá cay chứ!

Rượu đi vào cổ họng đốt cháy thực quản cô, cô vội vàng cầm khăn ăn lên che miệng lại giả bộ lau, nhưng hốc mắt lại rõ ràng bị rượu làm cho đỏ lên, hai con ngươi còn chứa hơi nước.

"Sao em phải làm vậy chứ?"

Thấy cô bướng bỉnh như thế, không hiểu sao anh lại bật cười. "Anh thật sự không có nghi ngờ gì cả, nếu không sẽ không hẹn em ra ăn cơm, cho nên em cũng đừng suy nghĩ lung tung."

Trước kia có cô gái nào tính tình ngang ngược như vậy, anh tuyệt đối không nói hai lời đã quay đầu đi, nhưng bất ngờ chính là thấy dáng vẻ cô tức giận, anh không có chút tức giận nào, ngược lại chỉ muốn trấn an cảm xúc cô bị mình làm bực bội.

"Không phải là. . . . . ."

Cao Mỹ Hà còn muốn nói thêm, nhưng phục vụ lại đúng lúc này đưa đồ ăn lên, cô chỉ có thể im lặng, chờ phục vụ đi thì đã sớm không còn xúc động mở miệng giải thích, chỉ thản nhiên quăng cho anh một câu. "Thôi, tùy anh nghĩ thế nào cũng được."

"Anh không có nghĩ như thế nào hết!"

Thấy Mỹ Hà không còn hứng thú cầm dao nĩa, chậm chạp khuấy thức ăn trong dĩa, anh vì muốn cô vui vẻ, cố ý trêu nói: "Ngược lại anh cảm thấy rất vui vẻ, bởi vì bạn gái anh có giá thị trường rất tốt, ngoại trừ anh ra, còn có người đàn ông khác bị hấp dẫn."

". . . . . . Đây là cái tâm trạng gì?" Lời nói này quá khéo léo, Cao Mỹ Hà liếc nhìn anh, tâm trạng không vui nhất thời tiêu giảm rất nhiều.

"Đàn ông không được kiêu ngạo!"

Anh giả bộ vẻ mặt bất đắc dĩ, thành công chọc cười Cao Mỹ Hà.

"Thần kinh!"

Cô khẽ cười, tất cả khó chịu trong lòng đều tan thành mây khói.

Sau đó hai người coi như vui vẻ vừa ăn vừa nói chuyện, Cao Mỹ Hà rất ít khi thưởng thức đồ ăn ngon cũng khen ngợi tài nấu nướng khéo tay của đầu bếp khách sạn, cũng nói với Nhiếp Quân hai ngày nữa cô sẽ đến công ty anh đi làm, muốn biết trước nội dung công việc.

"Tiểu thư, lúc ăn cơm đừng đem công việc vào được không? Sẽ tiêu hóa không tốt?!" Anh than vãn cô không hiểu hẹn hò lãng mạn.

"À, được rồi!"

Cô cảm thấy đối với công việc mới hình như căng thẳng thái quá, thông minh nói sang chuyện khác. "Vậy nói chuyện ba mẹ anh được không?"

Phần 2

"Bọn họ có chuyện gì đáng nói sao?" Không ngờ cô giẫm lên vết thương của mình, khóe miệng của anh rõ ràng cứng lại, hình như rất không muốn thảo luận đến vấn đề này.

"Em cảm thấy tình cảm bọn họ rất tốt, kết hôn ba mươi năm còn có thể kỷ niệm ngày kết hôn, thật làm cho người ta hâm mộ." Cao Mỹ Hà say mê hồi tưởng lại bữa tiệc hoa mỹ ngày đó, trong khoảng thời gian ngắn không có chú ý tới cảm xúc dao động của anh.

"Chậc!"

Khóe miệng Nhiếp Quân co giật, khẽ gắt ra tiếng. "Trên đời này có rất nhiều việc không có tốt đẹp như em nghĩ, em đừng quá ngây thơ vậy."

Cao Mỹ Hà mở lớn mắt, cuối cùng nhận thấy anh không vui. "Nhiếp Quân?"

"Không nói nữa! Nói đến họ thì mất khẩu v
<<1 ... 910111213 ... 18>>
Từ khóa Google : ,,
₪ Xem thêm truyện hay
Tiểu thuyết Kẹo Đã Mở Không Thể Trả Lại-full
Tiểu thuyết Đại Tiểu Thư Của Tôi-full
Tiểu thuyết Hạt Tiêu Nhỏ Trên Bàn Cơm-full
Tiểu thuyết Vợ Yêu Gây Họa-full
Tiểu thuyết Cưng À, Đừng Vờ Đứng Đắn Nữa-full
₪ Tải game miễn phí
Về Trang Chủ Tiểu thuyết ngôn tình Tiểu thuyết tình yêu Truyện teen đang yêu Truyện teen lãng mạn Truyện tình cảm mới
1296/7374
Tải game android iphone ipad, Truyện tiểu thuyết teen
@ 2015 - Chuyenmoi.wap.sh
Nội dung được sưu tầm từ internet

XtGem Forum catalog