Truyenhay.xemmienphi.net
₪ Game hay cho điện thoại
»
Lượt Xem : (1 / )

Tiểu thuyết Ông Xã Dân Chơi Không Yêu Tôi-full

ng có một người nào mở miệng, anh lạnh lùng nặn ra hai chữ:”Tan họp”

Thân hình cao lớn dẫn đầu đi ra khỏi phòng họp, thư kí Lâm lúc sau mới phản ứng kịp vội vội vàng vàng đi theo, lưu lại một đoàn nhân viên cấp cao kinh ngac há miệng to.

Tan….Tan họp? Bọn họ nghe được là ý này sao? Nhưng mà cuộc họp mới tiến hành được một nửa, thế nào đột nhiên kết thúc?

Đi vào phòng làm việc, Hoắc Nhật Ninh lấy điện thoại di động gọi cho Lăng Nguyên Ái, âm thanh chờ đợi tút tút tút, dường như cho tới bây giờ cũng không dài như thế.

Điện thoại di động vang lên, Lăng Nguyên ái hồn nhiên khóc đến quên tất cả, bới điện thoại di động của mình từ đống đồ ăn vặt.

“Alo.” Kèm theo tiếng khóc nức nở.

“Em khóc?” Nhiệt độ trên mặt Hoắc Nhật Ninh giảm đi mấy phần.

Lăng Nguyên Ái xoa xoa lỗ mũi thật mạnh mới lên tiếng:”Nhật Ninh, anh không phải đang làm việc sao, thế nào còn rãnh rỗi gọi điện thoại cho em?” Đau lòng quá……Có người nào đó quên mất mỗi ngày mình gọi điện thoại gọi đồ ăn.

“Buổi tối muốn ăn gì nào?” Chuyển đề tài, Hoắc Nhật Ninh cũng không muốn truy cứu trên điện thoại, dù sao cuối cùng buổi tối anh cũng biết.

Người mập tròn trị, Người mập, tròn trịa….. trong đầu Lăng Nguyên Ái hiện lên hình ảnh mập mạp chiếu vào gương, không được, cô không thể phóng túng chính mình như thế!

“Buổi tối em không muốn ăn.”

Không muốn ăn? Những lời này làm sao từ trong miệng của cô vợ nhỏ gần đây ăn như mạng nói ra.

“Hôm nay có người tới nhà sao?” Hoắc Nhật Ninh bắt đầu thu thập đầu mối cùng nhân chứng có liên quan.

“Hôm nay mẹ đến thăm em, còn cũng em ăn cơm trưa, sửa sang lại trong nhà một chút rồi mới đi.”

“Hai người nói chuyện gì?”

“Mẹ nói em chú ý vẫn động, không muốn em ngồi im một chỗ, còn nói em….” Tiếng Lăng Nguyên Ái khẽ ngừng.

“Nói cái gì?” Xem ra vấn đề ở trên người mẹ vợ.

“Không có…..Không có gì? Anh bận gì thì làm đi, em ngắt điện thoại đây.”

“Vậy anh ngắt máy đây, em nghỉ ngơi đi.”

“Ừ, bái bai.” Ngắt điện thoại, Lăng Nguyên Ái lập tức gào khóc, ngay cả Hoắc Nhật Ninh cũng bắt đầu không quan tâm cô, rõ ràng nghe thấy cô khóc cũng không hỏi tại sao, làm sao bây giờ? Nếu Hoắc Nhật Ninh không cần cô nữa, cô phải làm gì bây giờ?

Bởi vì một câu nói của bà Lăng, Lăng Nguyên Ái quên không chỉ có mỗi ngày gọi yêu cầu thức ăn bên ngoài mà còn buổi tụ họp trà chiều của mấy chị em nửa tháng một lần.

Vừa ngắt điện thoại của Hoắc Nhật Ninh, điện thoại lại vang lên, người gọi tới là Lý Văn Tuệ.

“Lăng Nguyên Ái! Cậu biết chúng tớ đợi cậu bao lâu rồi không? Cậu không đến cũng không gọi điện tới, có biết là chúng tớ rất lo cho cậu không?” Bất ngờ tiếng Lãnh Diệp Tĩnh gào thét từ đầu điện thoại bên kia truyền đến.

Lo lắng….Còn có người lo lắng cho cô, oa oa, vẫn có người quan tâm cô!

“Diệp Tĩnh…..” Lăng Nguyên Ái ôm điện thoại, giống như người bị đắm chìm dưới biển tìm được một chiếc phao cứu sinh.

“Lăng Nguyên Ái, mình còn chưa mắng cậu, cậu khóc cái gì?” Mặc dù đang ở phòng ăn cao cấp, Lãnh Diệp Tĩnh không chú ý chút nào bàn luận viển vông, không quan tâm mình trở thành tiêu điểm của mọi người.

Lý Văn Tuệ khẩn trương đoạt lấy điện thoại di động của mình,”Alo, Nguyên Ái, mình là Văn Tuệ, Diệp Tĩnh nói cậu đang khóc, đã xảy ra chuyện gì sao?”

“Văn Tuệ, ô ô….Văn Tuệ, mình thật là khổ sở……” Lăng Nguyên Ái vừa khóc vừa than vãn, trong mấy người chị em, Lý Văn Tuệ là người dịu dàng nhất và cũng là người có quan hệ tốt nhất với cô.

“Ngoan, Nguyên Ái đừng khóc, cậu rất khổ sở, vì sao khổ sở, hay là có người bắt nạt cậu?” Lý Văn Tuệ an ủi Lăng Nguyên Ái, gần đây không biết thế nào, lần trước là Thượng Quan Luyến Luyến, lần này là Lăng Nguyên Ái, hơn nữa gần đây cảm xúc cửa Diệp Tĩnh cũng không ổn định, dường như tủ lạnh biến thành kho đạn, một chút liền nổi nóng, không giống Lãnh Diệp Tĩnh mà cô biết,

“Ô ô…..Văn Tuệ, mình mập….” Lăng Nguyên Ái nói đứt quãng.

“Mập? Vì chuyện này?” Lần này ngay cả Lý Văn Tuệ cũng trợn tròn mắt, mặc dù có nghe nói tâm tình phụ nữ có thai không ổn định, rất nhạy cảm, dễ dang suy nghĩ lung tung, nhưng lí do như vậy, cũng quá vớ vẩn đi!

“Không chỉ là mập, ô ô…..Là rất rất mập….” Lăng Nguyên Ái nhấn mạnh nói, trong lời nói tăng thêm hai chữ “rất rất”.

Vào lúc này Lý Văn Tuệ không biết khuyên Lăng Nguyên Ái như thế nào, Lãnh Diệp Tĩnh đoạt lại di động, đầu dây bên kia truyền đến tiếng khóc đứt quãng của Lăng Nguyên Ái.

“Cậu thử khóc nữa cho mình xem!” Lãnh Diệp Tĩnh hung dữ nói, nếu không phải trên người cô là trang phục chỉnh tề, nếu không nhất định có người nhầm cô là Nữ Đại Ca xã hội đen!

“Diệp Tĩnh……” Lăng Nguyên Ái đột nhiên bị gào that run run sợ, lập tức quên cả việc khóc thút thít.

“Mình đếm tới ba, cậu nuốt nước mắt về cho mình, nếu không cậu sẽ biết tay!” Lãnh Diệp Tĩnh uy hiếp nói, vừa bẻ mấy ngón tay, khiến tiếng xương vang khanh khách qua điện thoại truyền tới.

“Tốt, tốt, mình không khóc, Diệp Tĩnh cậu đừng giận, mình không khóc.” Lãnh Diệp Tĩnh nổi giận rất kinh khủng, năm đó Lăng Nguyên Ái trở thành bạn của Lãnh Diệp Tĩnh, vào giờ tan học cô bị một nhóm học sinh vây quanh, Lãnh Diệp Tĩnh vừa đúng lúc đi qua, gặp chuyện bất bình nên ra tay giúp cô, cô tận mắt thấy Lãnh Diệp Tĩnh một địch bảy, đem đám học sinh sinh lưu manh kia chảy máu đầu, nằm trên đất khóc lóc kêu cha gọi me.

“Nước mắt đã ngưng chưa?”

“Đã ngưng, đã ngưng.” Lăng Nguyên Ái giống như một học sinh, Lãnh Diệp Tĩnh vừa hỏi, trả lời ngay.

“Hiện tại từ từ nói, mời vừa rồi tại sao khóc? Nói từ đầu tới cuối!” mặc dù lúc các cô nói chuyện phiếm Lãnh Diệp Tĩnh không tham gia bàn tán, thậm chí có lúc còn dội gáo nước lạnh, nhưng đối với các cô vẫn là bạn tốt hiểu rõ nhau. Ví dụ như trong tình huống của Lăng Nguyên Ái, để cho cô khái quát vấn đề trong một hai câu là không thể, mặc dù phiền toái, nhưng là để cho cô ấy nói từ đầu tới cuối là biện pháp duy nhất có thể được.

“Buổi trưa hôm nay mẹ mình tới đây ăn cơm, mẹ làm món cá chua ngọt và gà ướp rượu cho mình ăn, buổi trưa mình không chỉ ăn sạch thức ăn uống cạn canh mà còn ăn hai bát cơm lớn, sau đó cũng mẹ làm việc nhà, cuối cùng mẹ còn giúp mình dọn dẹp phòng.” Lăng Nguyên Ái vừa hồi tưởng, vừa nói đến êm tai, năng lực kể lại giống như học sinh tiểu học.

“Ừ___ sau đó thì sao?” Giọng điệu vô cùng bình thường.

Chương 12
“Sau đó lúc mẹ rời đi đột nhiên hỏi mình có đi khám thai không, hỏi bác sĩ có yêu cầu mình khống chế cân nặng không, mặc dù mẹ không nói gì, nhưng lại dặn dò mình ra ngoài vận động một chút, nhất định là mẹ cảm thấy mình quá mập. Sau đó mình phải đi soi gương, Diệp Tĩnh, mình nói với cậu, gương thật là đáng sợ, mình ở trong gương, cái gì cũng tròn trịa, mình giống như viên phấn, sau đó mình liền khóc.”

“Mang thai sẽ mập lên, mỗi người đều như vậy, có gì phải khóc?” Lãnh Diệp Tĩnh bất đắc dĩ trợn mắt, thật không hiểu tại sao phụ nữ đều phải coi trọng vấn đề cân nặng của mình như vậy.

“Nhưng mà mình rất đau lòng, sau lại…..Sau lại, thời điểm mình đang khóc, Nhật Ninh gọi điện tới, anh ấy hỏi mình có phải đang khóc không, mình không trả lời, còn hỏi mình buổi tối muốn ăn gì, mình nói không muốn ăn, sau đó mình nói ngắt điện thoại, anh ấy thật sự
<<1 ... 1920212223>>
Từ khóa Google : ,,
₪ Xem thêm truyện hay
Tiểu thuyết Kẹo Đã Mở Không Thể Trả Lại-full
Tiểu thuyết Đại Tiểu Thư Của Tôi-full
Tiểu thuyết Hạt Tiêu Nhỏ Trên Bàn Cơm-full
Tiểu thuyết Vợ Yêu Gây Họa-full
Tiểu thuyết Cưng À, Đừng Vờ Đứng Đắn Nữa-full
₪ Tải game miễn phí
Về Trang Chủ Tiểu thuyết ngôn tình Tiểu thuyết tình yêu Truyện teen đang yêu Truyện teen lãng mạn Truyện tình cảm mới
499/6577
Tải game android iphone ipad, Truyện tiểu thuyết teen
@ 2015 - Chuyenmoi.wap.sh
Nội dung được sưu tầm từ internet

Polly po-cket