Cho dù là cô đăng ký trên mạng, cũng không phải là không có cách nào đạt được mục tiêu, cô là một hội viên kỳ cựu của trung tâm tin học, vì vậy nên được phát thẻ hội viên, cô có thể ở nhà mà vẫn có thể tham gia tất cả các khóa học, gặp chỗ khó hiểu thì có thể học lại.
Hiện tại, cô đang học thiết kế web, thiết kế theo sở thích của riêng mình, rảnh rỗi thì lượn qua mấy trang web bán thời gian, nghe ngóng và tìm hiểu một chút, sau đó sẽ gọi điện thoại tới công ty bọn họ để tìm hiểu và thảo luận sâu hơn, phát hiện mình không đủ tiêu chuẩn thì cô sẽ quay trở về để nghiên cứu thêm với giáo viên, tiếp tục đi sâu vào những khóa học chuyên biệt hơn, để có thể đạt được giấy chứng nhận chuyên ngành có liên quan.
Cô không giống Lô Tư Hiền, Lô Tư Hiền đã đến thực tập trong công ty Bách Đại của chú anh để chuẩn bị nhậm chức rồi.
Không biết tương lai bọn họ càng đi càng xa, hay càng đi càng gần đây?
Mặc dù bọn họ đã từng phát sinh quan hệ, nhưng cảm giác của cô đối với anh cũng chỉ hơn bạn bè một chút, vẫn chưa đủ để đạt tới mức độ để gọi là người yêu.
Hoặc có thể, cô cảm thấy mình đã đủ mạnh mẽ, không cần sự bảo vệ của người yêu chăng?
Một tiếng ‘đing’ thông báo có mail mới vang lên. Vừa mở ra, nụ cười trên mặt cô càng lúc càng lớn.
Quá tuyệt vời! Ảnh bìa của cô đã được trúng tuyển! Có động lực rồi, cô có thể vẽ nhiều thêm một chút!
Hai tay cô ở trước máy vi tính gõ ‘cạch cạch’, động tác nhanh chóng, nụ cười xinh xắn lộ rõ má lúm đồng tiền, trả lời mail vừa gửi tới.
Cô đưa tay mát xa mặt, nhất là vùng dưới mắt được cô ấn ấn thêm vài cái, cảm giác mệt mỏi chậm rãi tiêu tan.
Cô thật muốn đem tin tức tốt này chia sẻ với người khác… rốt cuộc cô đã tìm được công việc đầu tiên rồi!
Đây là lần đầu tiên cô kiếm được tiền, cảm giác thật sự là quá tuyệt vời!
Trong đầu Đường Mật thoáng hiện lên một khuôn mặt đang tươi cười, cô không tự chủ được mà lấy điện thoại ra gọi, người đầu tiên mà cô muốn chia sẻ chính là Lô Tư Hiền.
Điện thoại vừa kết nối, cô liền mừng rỡ nói: “Có rảnh không? Nói cho cậu biết một tin tốt!”
Lô Tư Hiền đang xử lý giấy tờ, khẽ mỉm cười đáp nhẹ một tiếng: “Tin tốt gì?”
“Ảnh bìa của tôi đã được nhà xuất bản phê duyệt rồi!” Cô cao hứng nói.
Anh có thể tưởng tượng ra được sự hưng phấn của cô, cười khẽ nói: “Muốn ăn mừng thế nào?”
“Ăn mừng?” Cô cũng không nghĩ nhiều như vậy: “Không cần đâu, chỉ là muốn có người cùng tôi chia sẻ mà thôi!”
“Anh là người thứ mấy?”
“À… tôi còn chưa nói với những người khác.”
“Nói vậy, anh là người đầu tiên biết đúng không?” Nụ cười của anh càng sâu hơn.
“Chờ anh tan làm rồi sẽ đưa em đi ăn mừng.”
“Ăn mừng thế nào?”
“Bây giờ nói ra thì không phải là ăn mừng nữa, cho nên trước hết cứ để anh giữ bí mật đã!”
“Được, tôi chờ cậu, cậu làm việc đi!” Cô cúp máy, trên mặt vẫn mang theo nụ cười vui vẻ.
Sau đó cô lại gọi điện thoại báo tin tốt này cho cha mẹ, để bọn họ biết, mặc dù cô ngồi chơi ở nhà những vẫn có thể kiếm ra tiền nhé!
Rốt cuộc cô cũng thoát khỏi kiếp sâu gạo rồi, yeah!
Sau khi tan làm, Lô Tư Hiền lái xe tới tìm Đường Mật, anh mặc quần tây áo sơmi, thắt cravat, mang giày da, so với cô, cả người ăn mặc đơn giản quả thật là không phù hợp, cô mặc một chiếc áo cổ lọ, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác rộng thùng thình, nơ bướm màu đỏ kết hợp với quần short ngắn, cộng thêm một đôi giày xăng đan.
“Tôi nói trước, tôi không muốn vì phối hợp với cậu mà phải ăn mặc nghiêm chỉnh, thật sự là quá cứng nhắc rồi!” Đường Mật trưng ra vẻ mặt không đồng tình.
Anh bật cười, đưa tay tháo dây nịt, kéo áo sơmi từ trong quần ra, nới lỏng cravat, sau đó lại cởi hai nút áo sơmi.
“Như vậy tốt hơn nhiều!” Tim của cô đập lỡ một nhịp bởi vì cái dáng dấp đẹp trai đến mức không có thiên lý này của anh: “Cậu định đưa tôi đi đâu?”
“Chúng ta đi đến nơi nào đó ăn xong rồi đi chơi nhé, đồng ý không?”
“Cậu hiểu tôi thật đấy!” Cô ghét bị gò bó, trên khuôn mặt nở một nụ cười rạng rỡ, sau khi mở cửa ngồi vào xe, cô cởi giày xăng đan, khoanh chân ngồi trên ghế.
Anh vòng sang bên kia để lên xe: “Sao không ngồi đằng trước?”
“Tôi không muốn thắt dây an toàn!”
“Nhưng vì lý do an toàn, cho dù em có ngồi phía sau thì anh cũng hy vọng em thắt dây an toàn lại!”
Nghe vậy, cô vội vàng mang lại giày xăng đan, “Chờ một chút!”, sau đó nhanh chóng mở cửa xuống xe, quyết định ngồi ở ghế trước: “Nếu như phải thắt dây an toàn thì ngồi ở đằng trước có thể quan sát tốt hơn, tôi tình nguyện ngồi đằng trước vậy!”
Anh mỉm cười, đợi cô thắt dây an toàn rồi mới lên đường.
“Anh có phiếu giảm giá rửa xe ở đây, mình để xe ở đây cho bọn họ rửa xe rồi đi bộ lòng vòng đến khu ăn vặt gần đây nhé!”
Cô gật đầu, không hề nghi ngờ, lại dùng một ánh mắt mới mẻ để nhìn anh.
“Không ngờ cậu như vậy mà cũng tính toán tỉ mỉ, không những có thể tiết kiệm được phí rửa xe mà còn không mất thời gian chờ đợi.”
Anh chỉ cười không nói, thuận tiện mở cửa xe, sau khi chạy xe thẳng vào chỗ rửa xe thì anh dắt cô đi vào khu trung tâm náo nhiệt, còn chưa tới gần thì cái bụng nhỏ của cô đã bị mùi thơm của thức ăn kích thích, kêu lên vài tiếng ‘rột rột’ rồi.
Trông thấy rất nhiều quán ăn vặt nằm san sát nhau, cô không thể nhịn được mà chạy đến chỗ bán đậu hũ thúi trước, cầm hai xiên đậu lên, trả tiền rồi đưa một cây cho anh, hai người vừa đi vừa ăn, bốn mắt nhìn ngó xung quanh.
Ăn xong, Đường Mật lại trông thấy mấy người đang xếp hàng chờ gà rán, cô chui vào trong đám người hỏi chủ quán: “Loại nào không cần chờ?”
“Loại truyền thống.”
“Được, cho tôi hai phần!”
Sau khi trả tiền, cô mang hai phần gà lớn ra ngoài, mùi thơm ngào ngạt khiến cô không nhịn được mà cắn một miếng to.
“Đường Mật, anh đã nói là sẽ dẫn em đi ăn mừng, sao lần nào em cũng giành trả tiền vậy?” Hại anh muốn làm anh hùng lại không có đất dụng võ.
“Có sao đâu?” Cô liếc mắt nhìn anh: “Nếu không thì, cái nào rẻ để tôi trả, cái nào mắc quá thì cậu trả!”