Chúc các bạn đọc truyện online vui vẻ!
Tình trạng: Hoàn Thành
Tác giả: Kiều Ninh
Tên truyện:
Thầm Mến Có Chút Phiền
Thể loại:
Tiểu thuyết,
Ngôn tình
Ảnh Tiểu thuyết Thầm Mến Có Chút Phiền
Chương 1
“Khang Linh” Là một công ty tư định mức hơn ba tỷ, chủ yếu xuất khẩu thiết bị chữa bệnh, như điện bánh xe dẫn động y, xe lăn gốm sứ dùng để chữa bệnh cùng với các thiết bị phục hồi chức năng.
An Hiểu Hiểu làm nhân viên tiếp tân ở “Khang Linh” cũng sắp được năm năm, cô có cái đầu nhỏ xinh, diện mạo thanh tú, giọng nói cũng coi như ngọt ngào, cá tính có chút ngờ nghệch ── hay có thể nói là căn bản không có đầu óc, nhưng cũng coi như hoạt bát sáng sủa, đồng nghiệp từng làm việc với cô phần lớn đều khen cô là kiểu con gái làm cho người ta thoải mái, không cảm thấy áp lực.
Tuy không có năng lực gì hơn người, hoặc làm cho người ta khen là nhân viên chuyên nghiệp, nhưng cô cố gắng làm việc, sống nghiêm túc, mục tiêu chính là mua được một gian phòng nhỏ ở Đài Bắc tấc đất tấc vàng này, có thể thoải thoải mái an hưởng tuổi già.
Thay vì nói cô là kiểu con gái dễ chịu, chẳng rằng nói cô hoàn toàn là một cô gái sống theo chuẩn mực của kiểu người thực tế.
Không phải là duy nhất, An Hiểu Hiểu cũng như các nhân viên nữ khác trong công ty, cũng vụng trộm thầm mến tổng giám đốc Hạng Thanh Lỗi. Nhưng khác biệt là, cô rất rõ bộ dạng vốn có của mình, cũng không phải nổi tiếng hay là thục nữ có gia tài bạc triệu, mà chỉ là một nữ nhân viên bình thường, căn bản không có khả năng làm cho tổng giám đốc đại nhân coi trọng.
Cho nên trong bốn năm qua, cho dù cơ hồ mỗi ngày đều nhìn thấy tổng giám đốc đi vào cửa lớn công ty, thậm chí có vài lần đối mắt với anh, cô trừ bỏ vụng trộm say mê trong lòng, những thứ xa vời khác cũng không dám nghĩ.
“Mình về trước đây, bye bye!”
Vừa đến thời gian tan tầm, sửa sang xong đồ vật trên mặt bàn, An Hiểu Hiểu chào tạm biết với các đồng nghiệp trong phòng tiếp tân, chuẩn bị đến siêu thị mua nguyên liệu nấu bữa tối.
An Hiểu Hiểu vào thang máy, nhanh chóng đi đến bãi đỗ xe dưới tầng hầm của công ty.
Vì để có phương tiện đi làm, năm ngoái cô đã phải chi tiêu tiết kiệm mới mua được một chiếc ô tô cũ, tuy giá xăng dầu không ngừng tăng, bảo dưỡng xe cũng không quá đắt, nhưng tự mình lái xe đi làm vẫn là có vẻ tiết kiệm thời gian hơn, ngẫu nhiên còn có thể chở cha mẹ đi chơi, sau khi cân nhắc kĩ càng, rốt cuộc cô mới kiên quyết ra quyết định.
Đi đến bãi đỗ xe dưới tầng hầm, cô một bên tìm chìa khóa xe trong túi xách, một bên đi đến chỗ mình đậu xe buổi sáng, lại đột nhiên nghe thấy âm thanh kỳ quái.
Âm thanh kia nghe qua như là tiếng thở gấp của phụ nữ, lại mơ hồ nghe như là “Cứu tôi”.
Nên sẽ không là…… Có kẻ bắt cóc xông vào tầng hầm, nhất thời nổi lên sắc tâm, bắt lấy nữ nhân viên đáng thương lại vô tội phát tiết thú tính đi?
Ý nghĩ này chợt lóe qua trong đầu, An Hiểu Hiểu lập tức bị dọa ngây người, hai tay gắt gao nắm chặt túi xách, lấy bình xịt hơi cay đã cất trữ đã thật lâu ra, không biết có quá hạn sử dụng hay không.
Cô dè dặt cẩn trọng mà di chuyển từng bước, cả trái tim đều bị treo lên cao, hô hấp dồn dập, chậm rãi đi đến nơi phát ra tiếng rên rỉ thống khổ.
Sau khi xác nhận nhiều lần, An Hiểu Hiểu phát hiện tiếng rên rỉ của người phụ nữ truyền ra từ một chiếc BMW, hơn nữa càng đến gần, tiếng người phụ nữ kêu cứu lại càng rõ ràng hơn.
An Hiểu Hiểu nuốt xuống một ngụm khí lớn, tiếng tim đập như tiếng trống cũng nhanh phá màng nhĩ, nhưng là cứu người như cứu hoả, cô biết mình không thể ở thời điểm mấu chốt này lại thấy chết mà không cứu.
Nhón chân tới gần chiếc xe cao cấp, dựa vào ngọn đèn có chút mờ nhạt của bãi đỗ xe dưới tầng hầm, cô ghé mặt gần sát cửa kính xe, hết sức dũng cảm nhìn thẳng vào trong──
Một người phụ nữ để nửa thân trần ngồi trên thân thể của người đàn ông, người đàn ông nửa nằm nửa dựa vào ghế, không nhìn rõ mặt hai người lắm.
Không đúng nha! Nếu cái cô gái này bị cưỡng bức, hẳn là không chủ động đến mức như vậy, nhưng mà ngẫm lại, nói không chừng do chỗ tối nên chính mình không thấy rõ, người đàn ông này đang cầm dao hoặc súng uy hiếp người phụ nữ diễn đông cung sống.
An Hiểu Hiểu tin tưởng phán đoán của mình nhất định không sai, vì thế hít sâu vài cái, sau đó vòng đến bên cạnh cửa xe bên kia.
Đại khái là kẻ bắt cóc rất gấp, cửa xe cư nhiên không khóa, cô một tay sờ lên tay cầm, một tay giơ lên bình xịt hơi cay, trong lòng nhẩm đếm tới ba, lập tức kéo cửa xe ra, sau đó bày ra khí thế có thể sánh bằng Bao Thanh Thiên uy vũ lớn tiếng trách móc.
“Khốn khiếp! Giữa ban ngày ban mặt cũng dám cưỡng bức con gái nhà lành──”
Một khắc khi người đàn ông kia xoay mặt lại, An Hiểu Hiểu hoàn toàn hóa đá.
Khuôn mặt của người đàn ông kia tuấn mỹ đến nỗi không có gì có thể so sánh được, cặp mắt phượng cong cong thật câu hồn, đôi môi mỏng làm cho bao nhiêu nhân viên nữ khát vọng âu yếm, còn có thể có ai?
Còn không phải là tổng giám đốc lớn của “Khang Linh” ── Hạng Thanh Lỗi?
Trước mắt An Hiểu Hiểu đột nhiên xuất hiện một loại ảo giác kỳ quái, chính mình bị Vương Triều Mã Hán một đường kéo tới trước “Cẩu Đầu Trảm”, Bao Công mặt đen ngồi trên công đường hô to “Khai đao !”
Hạng Thanh Lỗi liếc mắt một cái liền nhận ra đồng phục nhân viên của công ty trên người An Hiểu Hiểu cùng với kiểu nơ hồng nhạt chỉ có nhân viên tiếp tân mới có thể đeo, lại thấy trên mặt cô đan xen từng trận xanh trắng, lập tức có phần nghiền ngẫm.
Mặc dù anh vừa mới còn đang mất hứng ── một ả kĩ nữ đánh chết cũng không chịu chia tay đã mua chuộc lái xe của anh, tránh ở sau xe anh mục đích dụ hoặc anh, muốn chứng minh mị lực của ả đối với anh vẫn không thuyên giảm như cũ.
Nếu đối phương đã hao phí tâm tư như vậy, không ngại mất mặt, lớn mật biểu diễn xuất sắc đông cung trên ghế sau xe anh, anh cũng không quở trách cùng ả diễn một đoạn, không ngờ lại bị viên chức nhỏ này đột nhiên cắt ngàng.
“Cái kia…… Ha ha, tôi nhận nhầm người, xin đừng để ý tới……” An Hiểu Hiểu cười khan vài tiếng, nhanh chóng đem bình xịt hơi cay giấu ra đằng sau.
Muốn chết muốn chết quá! Tuy rằng biết tổng giám đốc nhà mình là kiểu đàn ông phóng đãng hoa tâm trong tiểu thuyết tình yêu, nhưng là như thế nào cũng không tưởng tượng được cô cư nhiên lại may mắn chính mắt nhìn thấy, còn thiếu chút nữa là phá hủy “chuyện tốt” của tổng giám đốc.
A a a a! Trên thế giới liệu còn có người nào ngốc hơn so với cô sao?
An Hiểu Hiểu bắt đầu chầm chậm lui lại phía sau, không dám nhìn ánh mắt nghiền ngẫm của Hạng Thanh Lỗi, lại càng không dám nhìn người phụ nữ trần trụi đầy đặn đang khóa ngồi trên người anh.
Hơn nữa trong khoảnh khắc lâm nguy vừa rồi, cô cũng vụng trộm liếc mắt một cái, oa, dáng người kia hoàn toàn là chân dung của con hát, cay độc khó đoán.
Tổng giám đốc cũng không kém, áo sơmi đều bị người phụ nữ đói khát này cởi đến bên hông, lộ ra cơ ngực rắn chắc, cơ bụng cũng như ẩn như hiện, thực sự rất mê người, cũng không biết xuống một chút nữa sẽ là phong cảnh xinh đẹp gì