Truyenhay.xemmienphi.net
₪ Game hay cho điện thoại
»
Lượt Xem : (1 / )

Tiểu thuyết Thư Ký Hợp Ý Của Tổng Giám Đốc-full

nhận lấy rồi quăng lên sào một cách ngay ngắn .

" Tướng cao thật tốt mà." Thẩm Nhã Hinh ngưỡng mộ nói, sau đó bắt đầu hớn hở khoe quá trình nhuộm vải lúc nãy." Không ngờ nhuộm vải cũng phức tạp thật, các bước mà em vừa làm chỉ là vài bước nhỏ trong quá trình nhuộm vải mà thôi, phải để vải ngân trong lu nhuộm đến tận 20 phút mới được lấy ra xả nước đó. Cô gái tên Chi Tử đó nói những màu nhuộm và vải này đều được xử lý trước đó rồi, nên có thể trực tiếp sử dụng được, chứ bắt đầu từ bước pha màu nhuộm thì tốn không ít thời gian đâu."

Mạnh Dục Thành gật gật đầu giúp cô lau những giọt mồ hôi trên trán, xem ra cô chơi rất vui, "Em nhuộm được bao nhiêu mảnh vải rồi ?"

" Ba mảnh, còn một mảnh màu vàng và một mảnh màu đỏ nữa, thời gian ngâm cần lâu hơn chút xíu."

" Uhm, nhưng giờ chúng ta phải đi về rồi nhà thiết kế người Pháp đến sớm hơn dự kiến, ngày mai là ông ta đến rồi, anh phải về công ty sắp xếp một chút.

" Không phải chứ, thế vải của em sao bây giờ?" Thẩm Nhã Hinh nhìn những chiếc lu đang ngâm vải với vẻ khổ sở, cô vẫn chưa làm xong hết mà."

" Anh sẽ nhờ ông chủ ở đây giúp em làm tiếp, sau đó gởi đến công ty cho em."

" Ừ, chỉ đành vậy thôi." Công việc quan trọng hơn. “Ừ, chỉ đành vậy thôi.” Công việc quan trọng hơn, cô cũng chỉ đành như thế, nhưng cô cứ cảm thấy là lạ, tại sao anh lại dẫn cô đến đây tự tay nhuộm vải?

Trên đường quay về công ty, Mạnh Dục Thành cuối cùng cũng nói.

“Đó là nơi khởi nguồn của Bạch thị, năm đó vì nước của Văn Tuyền đặt biệt nên tổ tiên của Bạch thị quyết định chọn nơi này làm xưởng nhuộm vải đầu tiên.”

Không ngờ cái nơi trông không hề bắt mắt đó lại là nơi khởi nguồn, cô càng không ngờ Mạnh Dục Thành lại chủ động dẫn cô đi tiếp xúc với quá khứ, Thẩm Nhã Hinh cố gắng không để mình tỏ ra quá hưng phấn, cô rất thích cảm giác anh không che giấu gì cả, cứ như hai người được hợp làm một, không hề có bí mật gì với nhau, “Thế sao, hèn chi anh nói ông chủ nơi đó họ Bạch.”

“Văn Diệp Nhiên đã kể cho em nghe về sự suy tàn của Bạch thị rồi đúng không?”

“Ừ.”

“Để anh kể cho em nghe thêm về lý do Bạch thị suy tàn.”

Mạnh Dục Thành khẽ thở dài, “Tổ tiên của Bạch thị luôn kiên trì sử dụng công nghệ in ấn vải bằng thực vật, vì thế công nghệ in ấn vải công nghệ hóa sau này đối với họ là một đả kích lớn, dùng thực vật để nhuộm vải rất khó để kiểm soát được màu sắc của thành phẩm, vì thế mỗi đợt vải đều có sự chênh lệch nhất định về màu sắc, dẫn đến không có lợi cho việc sản xuất hàng loạt.”

“Ừm…” Thẩm Nhã Hinh cũng nửa hiểu nửa không, cứ thế mơ mơ hồ hồ mà gật đầu, nhưng đại khái có lẽ là công nghệ sản xuất truyền thống bằng thủ công đã bị công nghệ quy mô hóa đánh bại rồi!

Lúc đó Gia Vận do thay đổi kịp thời mà thoát được một kiếp, nhưng Bạch thị lại kiên trì không chịu thay đổi, nên rất hiển nhiên mà bị thị trường bỏ rơi, vì thế, trên cơ bản mà nói thì từ thời mẹ anh là Bạch thị đã định sẵn sẽ phải suy tàn rồi, mấy chục năm sau đó chẳng qua chỉ là cố gắng chống chọi mà thôi.

“Thế tại sao lúc họ nhờ anh giúp đỡ anh lại không chìa tay ứng cứu thế?” Vấn đề này đã nghẹn trong lòng cô mấy hôm nay rồi, cô suy nghĩ cỡ nào cũng không thể chấp nhận được lời giải thích của Văn Diệp Nhiên.

“Anh đứng ra bảo đảm cho họ, giúp họ có thể vay vốn từ ngân hàng, nhưng họ lại không chịu đáp ứng điều kiện duy nhất mà ngân hàng đưa ra.”

“Điều kiện gì?”

“Dùng khoản vay đó để mua thiết bị mới thay thế cho hình thức thủ công cũ.”

Thẩm Nhã Hinh cúi thấp đầu, thì ra Bạch thị vẫn là chết dưới sự cố chấp của bản thân, nhưng cái “Công nghệ nhuộm vải bằng thảo mộc – Văn Tuyền” này lại là thế nào?

“Bạch thị bị phá sản, sau khi cha mẹ Bạch Uyển Minh qua đời thì nơi này bị rao bán, cậu hai của nhà họ Bạch đến xin anh giúp đỡ, ông ta đồng ý cho anh tất cả công thức nhuộm vải gia truyền, chỉ có một yêu cầu duy nhất là giữ lại mảnh đất này.”

Năm đó cậu hai của nhà họ Bạch tuổi cũng đã hơn năm mươi, thế mà lại phải mang theo tấm thân bệnh tật đến cầu xin người trẻ tuổi là anh đây giúp đỡ, cho dù có lạnh lùng cỡ nào đi nữa thì không thể ngoảnh mặt làm ngơ nổi được.

“Thế anh có giúp ông ta không?”

“Anh đồng ý dùng danh nghĩa cá nhân cho ông ấy vay tiền, nhưng cũng chỉ có thể giữ lại được mảnh đất này, chứ ông ấy không thể tiếp tục sử dụng tấm biển hiệu ‘Bạch thị’ nữa, vì thế anh đã đề nghị ông ấy đem nơi này làm thành một câu lạc bộ nhuộm vải bằng tay, và đã thu hút được không ít người đến tham gia. Tuy rằng quy mô không lớn, nhưng ít nhiều cũng có thể tồn tại được, và cũng có thể giúp người khác hiểu được nhiều hơn về nghề nhuộm vải thủ công từ thảo mộc.

Nền tảng của sự ‘tiếp nhận’ là ‘hiểu biết’, chỉ cần càng nhiều người hiểu rõ về nó hơn thì khả năng được thị trường chấp nhận vào sau này sẽ càng cao.

“Thế Bạch Uyển Minh hoàn toàn không biết về những chuyện này sao?” Thẩm Nhã Hinh cảm thấy thật bất công, rõ ràng anh đối xử tốt với nhà họ Bạch như thế mà Bạch Uyển Minh lại đối xử với anh cứ như nước với lửa.

Nhân lúc đợi đèn đỏ, Mạnh Dục Thành quay đầu nhìn cô, trời đã sẫm tối, ánh đèn đường in bóng lên cửa sổ xe, chiếu lên khuôn mặt cô, người phụ nữ nhỏ này đang vì anh mà tức giận, anh không thích giải thích với người khác, bởi có những chuyện cho dù có giải thích, nhưng khi lọt vào tai những người khác nhau sẽ sản sinh ra những kết quả khác nhau, nếu đã thế thì cần gì phải giải thích!

Nhưng cô thì khác, cô sẽ lo lắng cho anh, vì anh mà tỏ ra bất bình, vào lúc tất cả mọi người tìm cách để quên đi đoạn quá khứ đó thì cô lại dùng phương thức riêng của bản thân cô để tìm hiểu nó, rồi lại giúp anh hóa giải nó, à, còn thằng bạn chỉ sợ thiên hạ không loạn Văn Diệp Nhiên của anh nữa, nếu không phải tại cậu ta nhiều chuyện đi kể chuyện xưa cho cô nghe thì anh cần gì phải dẫn cô đi tìm hiểu đoạn quá khứ không mấy tốt đẹp đó chứ!

Phủi đi những lọn tóc trước trán cô, Mạnh Dục Thành khẽ vuốt nhẹ chiếc mũi nhỏ xinh của cô, nói: “Hai người con trai của nhà họ Bạch có ân oán riêng với nhau, chuyện tình cụ thể thì anh không biết, nhưng có vẻ như là ở tình trạng chỉ hận cả đời không có việc gì dính líu với nhau nữa, vì thế, Bạch Uyển Minh tuyệt đối sẽ không có liên hệ với ông ấy.”

“Thế anh giúp nhà họ Bạch nhiều như thế, nhưng lại bị người ta cho là người xấu sao?” Thẩm Nhã Hinh tức đến nỗi muốn khóc, tại sao anh không chịu giải thích chứ, như vậy thì mọi người sẽ không hiểu lầm anh nữa rồi!

“Không có gì hay để giải thích cả.” Mạnh Dục Thành đạp chân ga, ngỏ ý kêu cô ngồi ngay ngắn lại, thương trường như chiến trường, cuộc giao dịch này anh cũng có lợi, nếu đã như thế thì cần gì phải tạo hình tượng ‘người tốt’ cho người ta xem chứ?

Nhưng tại sao anh lại dẫn cô đến đây? Có lẽ trong sâu thẳm trái tim anh không sợ người ngoài hiểu lầm, nhưng chỉ mong cô hiểu được sự thật trong quá khứ của anh chăng!

Chương 6
Editor: Mandy Cá Ngừ

Thẩm Nhã Hinh ngắm khuôn mặt nhìn nghiên của anh, lúc anh không nhìn cô, vẻ mặt của anh có thể dùng từ cứng ngắt để mà hình dung, đối với anh mà nói, những đoạn quá khứ đó chẳng có gì quan trọng cả, địa vị hiện giờ của anh không ai có thể lay động được, Gia Vận dưới sự lãnh đạo của anh mà c
<<1 ... 1617181920 ... 29>>
Từ khóa Google : ,,
₪ Xem thêm truyện hay
Tiểu thuyết Kẹo Đã Mở Không Thể Trả Lại-full
Tiểu thuyết Đại Tiểu Thư Của Tôi-full
Tiểu thuyết Hạt Tiêu Nhỏ Trên Bàn Cơm-full
Tiểu thuyết Vợ Yêu Gây Họa-full
Tiểu thuyết Cưng À, Đừng Vờ Đứng Đắn Nữa-full
₪ Tải game miễn phí
Về Trang Chủ Tiểu thuyết ngôn tình Tiểu thuyết tình yêu Truyện teen đang yêu Truyện teen lãng mạn Truyện tình cảm mới
32/8055
Tải game android iphone ipad, Truyện tiểu thuyết teen
@ 2015 - Chuyenmoi.wap.sh
Nội dung được sưu tầm từ internet

Duck hunt