XtGem Forum catalog
Truyenhay.xemmienphi.net
₪ Game hay cho điện thoại
»
Lượt Xem : (1 / )

Tiểu thuyết Thư Ký Hợp Ý Của Tổng Giám Đốc-full

br /> Anh nên sớm đoán được, ông cha già xan xảo như hồ ly đó, sao lại chỉ đơn giản đưa người đến mà không có kèm theo điều kiện nào chứ? Cô đơn thuần như vậy, e rằng sẽ bị vẻ mặt ‘hiền lành dễ thương’ của ông lão dụ mất tiêu từ lâu rồi.

Nếu đổi lại thành người khác có lẽ kế hoạch của cha anh sẽ thực hiện thành công, nhưng người được phái đến lại là cô gái đơn thuần này, nhưng nhìn dưới một góc độ khác thì kế hoạch của cha cũng được gọi là thành công, chỉ là cái kết quả nó có hơi bị lệch một chút!

  

Quyết đinh rồi, cứ để cô ấy dùng cả đời để bù đắp cái lỗi lầm này vậy.

Kết thúc cái hôn ngay cả món khai vị cũng chẳng bằng đó, Mạnh Dục Thành khoan dung mà buông cô ra, quan sát hai gò má đỏ lựng và ánh mắt mông lung của Thẩm Nhã Hinh, khóe miệng anh nở nụ cười hài lòng, cũng đã trễ lắm rồi, hình phạt anh không hề bao gồm việc cho cô bị đói bụng đâu.

“Đói bụng không?” Anh vuốt ve gò má của cô, bị cảm giác mềm mại đó làm cho mê đắm, giọng nói đầy vẻ cưng chiều.

Thẩm Nhã Hinh bị cái hôn bất ngờ của anh làm cho lảo đảo đầu óc nên cần phải dựa vào anh mới đứng vững được, tại sao lại hôn cô? Anh ấy lúc nãy không phải đang tức giận sao?

“Buông tôi ra.” Thẩm Nhã Hinh mặc kệ câu hỏi của anh, vùng vẫy người muốn thoát khỏi cái ôm của anh, cô đang rất hoảng loạn, tim đập rất nhanh, cô chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này, kiếm một góc khuất nào đó trốn vào.

“Được.” Mạnh Dục Thành buông cô ra một cách dứt khoát khiến cô cảm thấy khá bất ngờ.

“Ủa?” Cảm giác mất mát lập tức dâng trào, cái lạnh lẽo từ máy điều hòa thay thế cho cái ôm ấm áp của anh khiến cô cảm thấy khó chịu.

“Sao thế, không nỡ à?” Mạnh Dục Thành nhìn cô chằm chằm và cười khẽ.

“Anh đi ra đi!” Cô gầm nhẹ, giọng nói đầy vẻ tủi thân, nước mắt từ khóe mắt trào ra.

Cô biết anh đang đùa giỡn cô, cô chỉ hận bản thân tại sao lại có cảm giác với cái hôn của anh, tại sao lại lưu luyến không nỡ với cái ôm của anh?

“Ưa khóc đến vậy cơ à.” Mạnh Dục Thành dùng đầu ngón tay chùi nước mắt cho cô, rồi ôm cô vào lòng, hôn nhẹ lên trán cô như là đang an ủi vậy, “Ngoan, đi ăn cơm trước, được không?”

Ăn cơm? Ăn cái đầu anh í!

Chương 3
Sau cái hôn đó, Thẩm Nhã Hinh bị Mạnh Dục Thành áp tải đi ăn một bữa ăn kiểu Pháp không biết là mùi vị gì, rồi lại anh ép buộc khai ra địa chỉ nhà và do chính bản thân anh đưa cô về.

Nhưng ngày hôm sau thì mọi thứ có vẻ như đều quay về quỹ đạo, Mạnh Dục Thành vẫn mang bộ mặt lạnh lùng cứng ngắt đó, thỉnh thoảng trêu chọc châm biếm cô vài câu, nhưng lại không hề có hành động dư thừa nào với cô cả, cô thật hoài nghi không biết có phải bản thân mắc chứng tưởng tượng hay không.

Có ai lại kỳ lạ như vậy cơ chứ, chẳng lẽ trong cơ thể anh có gắn công tắc gì đó, sẽ tùy theo công tắc tắc hay mở mà có hành động khác nhau?

Mới bắt đầu Thẩm Nhã Hinh còn cảnh giác với từng hành động của anh, nhưng qua vài ngày sau đó thì cô phát hiện mình chỉ toàn tự hao phí sức lực mà thôi, Mạnh Dục Thành chỉ toàn lo chú tâm làm việc, anh chẳng hề có thời gian rảnh để mà chú ý đến cô.

“Đem những hóa đơn này cho phòng Nghiên cứu và Phát triển, cái này đưa cho thư ký Tống, giúp tôi pha một ly trà đặc.” Mạnh Dục Thành ngồi phía sau bàn làm việc vừa đưa chỉ thị cho cô vừa không nhịn được mà ngáp một cái thật dài.

Thẩm Nhã Hinh nhận lấy xấp văn kiện, do dự một hồi rồi nói nhỏ: “Trà đặc uống nhiều quá đâu có tốt cho sức khỏe đâu, nếu mệt thì nghỉ ngơi một lát không được sao?” Dần dà cô mới biết được cách tiết kiệm thời gian từ giấc ngủ của anh là từ đâu ra, anh quả thật một người cuồng công việc hạng nhất mà, tăng ca như cơm bữa, nhiều khi vì muốn tiết kiệm thời gian thì buổi trưa sẽ kêu đồ ăn ngoài hoặc kêu cô đem cho anh phần ăn nhân viên từ căn tin đến, còn nếu thời gian quá gấp thì sẽ gặm bánh mì cho nhanh, làm việc kiểu này thật không biết sao anh có thể giữ được thể trạng tốt như thế nữa.

Mạnh Dục Thành nhìn cô một cái, cô gái khờ khạo này, tuy là ngày nào cũng cẩn thận từng ly từng tí mà phòng bị anh, lúc nào cũng trên tư thế sẵn sàng ứng phó với sự quấy nhiễu của anh, nhưng vẫn là lo lắng cho sức khỏe của anh cơ đấy.

Không khỏi cảm thấy ấm lòng bởi sự quan tâm của cô, anh buông bút xuống, xoa xoa trán, “Không được, tuần sau là nhà thiết kế sẽ đến Đài Loan, những phương án này vẫn chưa được tốt, phương án mà ngay cả tôi cũng thu hút không được thì khách hàng sao có thể hài lòng chứ?”

“Ờ.” Lời khuyên không có tác dụng, Thẩm Nhã Hinh chỉ đành làm theo yêu cầu của anh, đem tất cả các thứ đưa đến nơi cần đưa rồi quay về phòng làm việc.

Lúc pha trà cô do dự một hồi, cuối cùng vẫn quyết định lấy lá sâm thế cho lá trà, cô chỉ là nể mặt Tổng giám đốc và làm tròn trách nhiệm của một thư ký chứ chẳng phải là quan tâm anh đâu, nếu anh mà ngã bệnh thì Tổng giám đốc sẽ đau lòng đấy, cô được người ta quan tâm giúp đỡ nên dù sao đi nữa thì cũng phải cố sức làm tròn bổn phận của mình mới đúng.

Không ngừng tự kiếm lời giải thích cho bản thân, Thẩm Nhã Hinh quay về phòng làm việc Tổng giám đốc, nhưng sau chiếc bàn làm việc cỡ bự đó lại không có bóng người, kỳ lạ, Mạnh Dục Thành đi đâu rồi thế?

“Tổng giám đốc?” Cô khẽ nâng giọng, nhưng vẫn không thấy ai trả lời, tiêu rồi, không lẽ anh ấy xỉu mất tiêu rồi sao? Trên tivi có nói, hạ đường huyết hoặc làm việc quá sức sẽ có nguy cơ bị té chết đấy.

“Ở đây.” Giấc ngủ của Mạnh Dục Thành vốn không sâu, lúc cô vừa đẩy cửa phòng làm việc ra thì anh đã tỉnh giấc rồi, tuy chỉ chợp mắt có mười mấy phút, nhưng hiệu quả lại rất cao, lần hợp tác này đối với Giai Vận mà nói rất quan trọng, anh dồn hết tất cả vào đấy, tuyệt đối không thể để nó thất bại.

Thẩm Nhã Hinh đứng bên giường đưa cho anh ly trà bằng khoảng cách xa nhất có thể, sau đó chuồn mất dưới ánh mắt trêu đùa của anh.

Đầu tóc của Mạnh Dục Thành bị mền gối làm cho có chút loạn xạ, áo sơ mi bung vài nút, trông rất nguy hiểm, vả lại, vả lại…. Thẩm Nhã Hinh đưa tay ôm lấy khuôn mặt đỏ hừng hực của mình, hình như cô vừa nhìn phải chỗ không nên nhìn mất rồi…. Mạnh Dục Thành cười nhẹ và cầm ly trà lên uống, lúc này mới phát hiện là một mùi thơm đặc biệt của lá sâm, đây chính là sự quan tâm trong thầm lặng của cô chăng, có lẽ anh có thể bắt đầu hành động rồi, khóe môi nở nụ cười nắm chắc phần thắng, anh đặt ly xuống chiếc bàn kế bên.

Sáng sớm hôm sau, tin Tổng giám đốc ngã bệnh phải nghỉ ở nhà làm xáo động cả tầng mười bảy, nên biết rằng lần nghỉ bệnh này là lần đầu tiên từ lúc Mạnh Dục Thành đến Khải Dương đấy, tất cả mọi người đều đang lo lắng không biết Tổng giám đốc bệnh nặng đến mức nào mà lại không thể đến công ty được.

Hôm qua Thẩm Nhã Hinh tận mắt chứng kiến dáng vẻ mệt mỏi của anh, nên cô lại càng lo lắng hơn bất cứ ai, tuy anh từng làm ra những hành động kỳ quái với cô…. nhưng trên tổng thể mà nói, anh ấy là một ông chủ tốt, không phải sao? Nên lúc Tống Kiến Đông kêu cô đưa vài tập văn kiện đến nhà của Mạnh Dục Thành thì cô không hề suy nghĩ mà gật đầu đồng ý.

Nhưng… cái người này có thật là đã ngã bệnh không vậy? Thẩm Nhã Hinh nghi hoặc nhìn người đàn ông vừa mở cửa cho mình, sắc mặt rất tốt, hô hấp bình thường, trên trán cũng không có mồ hôi, có nhìn đi nhìn lại, nhìn sao đi nữa thì cô vẫn cảm thấy anh rất khỏe mà, làm cô còn chạ
<<1 ... 7891011 ... 29>>
Từ khóa Google : ,,
₪ Xem thêm truyện hay
Tiểu thuyết Kẹo Đã Mở Không Thể Trả Lại-full
Tiểu thuyết Đại Tiểu Thư Của Tôi-full
Tiểu thuyết Hạt Tiêu Nhỏ Trên Bàn Cơm-full
Tiểu thuyết Vợ Yêu Gây Họa-full
Tiểu thuyết Cưng À, Đừng Vờ Đứng Đắn Nữa-full
₪ Tải game miễn phí
Về Trang Chủ Tiểu thuyết ngôn tình Tiểu thuyết tình yêu Truyện teen đang yêu Truyện teen lãng mạn Truyện tình cảm mới
1328/7406
Tải game android iphone ipad, Truyện tiểu thuyết teen
@ 2015 - Chuyenmoi.wap.sh
Nội dung được sưu tầm từ internet