XtGem Forum catalog
Truyenhay.xemmienphi.net
₪ Game hay cho điện thoại
»
Lượt Xem : (1 / )

Tiểu thuyết Tổng Giám Đốc Thật Lạnh Lùng-full

t...

“Đứng thứ ba: Lâm Hiểu Phàm”

Cô biết cô ấy, là một cô gái đáng yêu, một tay đàn tuyệt kỹ.

“Đứng thứ hai: Vương Tâm Như”

Oh, đó là cô gái đang học đại học, tiếng Anh lưu loát, có mái tóc dài rất đẹp, đến nỗi có thể đi chụp ảnh quảng cáo dầu gội đầu.

Đứng thứ nhất...

“Đứng thứ nhất:Lâm Thiến Nghi!”

Thế giới trước mắt cô, chỉ trong chốc lắt bỗng như hoàn toàn sụp đổ, sân khấu lay động, có một cái lỗ thật to, một mình cô, vô dụng rơi xuống đất.....

Kế tiếp là một mảnh hỗn loạn, đèn flash nháy liên hồi, tiếng người huyên náo, hiện trưỡng như nổ tung, giống như đang làm tiệc mừng.

Ba người được xướng tên, vương miện lấp lánh, dưới ánh đèn sáng càng thêm chói mắt, ba người đứng đó, đèn flash vẫn không ngừng lóe lên.

Tại sao bọn họ lại cười? Tại sao bọn họ lại có thể cười vui vẻ như vậy được?

Tâm Ny miễn cưỡng cười, mà lòng lại lạnh như rơi vào hầm băng. Cô mờ mịt như không biết mình đang ở đâu, cho đến khi bên cạnh huyên náo lên, không khí cũng nóng lên theo, sục sôi.

“Lâm tiểu thư, chúc mừng cô giành được ngôi vị Hoa hậu, cò có thể ký hợp đồng với Đài truyền hình TVB, cô có cảm tưởng gì ạ?”

Lời bên tai giống như kim châm, đâm vào lòng cô đau nhói. Trong gương, thấy được Lâm Thiến Nghi, cô ấy, cả người hưng phấn, rực rỡ, như có thể chiếu sáng cả bầu trời đêm.

Còn cô đây? Nghĩ đến sâu khấu hoang dã, người xem thô tục, âm nhạc huyến náo, hoàn cảnh bẩn thỉu, trong mũi giống như có thể ngửi thấy mùi rác rưởi tanh bẩn....

Cô rùng mình một cái, cả người như rơi vào vực sâu vạn trượng.

Không! Tuyệt đối không!

Nhưng mà, cón có biện pháp nào sao?

Nước mắt trong suốt theo gương mặt cô chảy xuống.

“Rất không cam tâm sao?” Một giọng nam vang lên.

Cô quay người, thấy có một người đàn ông trung niên, đeo kính gọng vàng, một đôi mắt thông minh, nhìn cô từ trên xuống dưới.

“Ông là ai?”

“Mọi người gọi tôi bằng rất nhiều tên khó nghe, nhưng tôi gọi mình là người Tìm kiếm ngôi sao”

“Tìm kiếm ngôi sao?” Cô lẩm bẩm.

“Tiểu muội muội, cô vữa rồi biểu diễn rất tốt.”

Cô cắn răng, hốc mắt lại đỏ lên: “Vậy tại sao tôi lại không được xướng tên?”

“Cô không thể nào được xướng tên đâu”

“Tôi hát hay hơn họ, cũng xinh đẹp hơn họ cơ mà!” Cô phẫn hận nói.

Hắn cười haha, thịt trên mặt rung lên một cái: “Cô có hon họ mười lần nữa, cũng không có lhar năng được xướng tên.”

“Tại sao...”

“Danh sách đoạt giải đã sớm được ấn định rồi, cô không có cơ hội đâu, mà tranh tài chỉ là hình thức mà thôi.”

Ấn định? Cô biểu diễn tốt hơn nữa cũng không có cơ hội? Đôi môi cô khẽ run, nước mắt rốt cuộc cũng rơi xuống.

“Hoan ngênh cô tới với thế giới Người ăn thịt người. Nơi đó là một cung điện nguy nga tráng lệ được xây trong sa mạc, rời đi nó, cả đời cũng tìm không ra đường ra.”

Cô đứng lên, khẽ nâng cằm, trên mặt thần sắc rõ ràng, dưới ánh đèn càng thêm có hồn: “Tôi tới từ hang chuột, với tôi, chỗ nào cũng tốt cả.”

“Một viên kim cương trong hang chuột.” Hắn cười nhẹ “Đi theo tôi, cô còn có nhiều cơ hội.”

“Ông sẽ làm tôi nổi tiếng sao?”

“Tiểu muội muội, cái này thì phải xem bản lĩnh của cô thôi.”

“Tôi sẽ khiến ông kiếm được thật nhiều tiền.” Cô nhìn ông ta, thẳng thắn nói.

Hắn ngửa đầu cười haha. “Tốt, vậy tôi rất muốn nhìn xem có phải đã tìm thấy một cây hái ra tiền hay không.”

“Ông sẽ không phải hối hận.......”

“Tốt, bây giờ cô phải làm một chuyện, chính là cắt đứt với quá khứ, từ bây giờ, cô chính là một người hoàn toàn mới.”

“Được!” Cô cắn răng nói ra, đôi mắt đẹp sâu kín phát ra một tia sáng, là đang hướng về ước mơ.

Sau hôm đó, cô không trở lại đoàn ca múa.

Diệp Bình cũng cùng đêm đó biến mất. Trong cùng một đêm, hai cô gái chạy về hai phía số phận không giống nhau.

Chương 3


“Lên cầu thang rẽ phải, phòng thứ hai từ cuối hành lang là phòng của cô” Quản gia cẩn thận, tỉ mỉ chỉ đường cho cô.

Diệp Bình không có bất kỳ hành lý nào, ôm trong ngực chỉ có duy nhất bức ảnh chụp cùng mẹ. Cô quan sát biệt thự xa hoa này, thuần sắc trắng, những đồ dùng nạm vàng tạo cho đại sảnh một vẻ khí phái hoa lệ, so với tưởng tượng của cô còn đẹp hơn nhiều lần.

Bước những bước như trong mơ (em không hiểu?), cô đi lên tầng hai, về phía gian phòng quản gia đã chỉ. Nhưng gian phòng cuối cùng đang mở cửa, cô nhịn không được ghé đầu nhìn, thì...một bức hình khổ lớn hiện ra trước mắt cô.

Cô một thoáng nín thở, cơ hồ còn quên luôn. Trước mắt cô là một thiếu nữ đẹp đến kinh người, mang theo vẻ phong tình của người nước ngoài, mái tóc dài hơi xoăn dán lấy những đường cong, dài đến tận mông* trên đôi mắt thật to là đôi lông my cong dài. Cô ấy nằm nghiêng trên ghế dựa, hấp dẫn, quyến rũ. Bức hình có vẻ chụp đã lấu rồi, nhưng vẫn được bảo quản vô cùng tốt. Cô gái ấy, cười đến mị nhân thực cốt.

*Sr, em hơi thô bỉ, nhưng mà cv là thế, em cũng không tìm được từ nào hơn.^^

Bức hình này, rất xuất sắc, bắt được thần vận của cô gái, giống như hấp dẫn ánh mắt của người trước mắt.

“Ai cho cô vào đây?” Một giọng nam trầm thấp vang lên sau lưng cô.

Cô kinh hãi xoay người, thấy Long Thiều Thiên đang lạnh lùng nhìn cô. Cô vỗ vỗ ngực: “Anh làm tôi giật mình, tôi thấy cửa không khóa nên tự đi vào.”

Cô quay đầu trở lại,tầm mắt vẫn dán vào bức hình trên tường: “Cô ấy là ai?”

“Cô không biết?”

Hắn hỏi hay quá nhỉ? Làm như cô biết ấy? Cô lắc đầu một cái: “Không biết!”

“Đây là người Hoa nổi tiểng đầu tiên ở Hollywood, hai mươi mấy năm trước, nổi tiếng một thời.”

“Thật đẹp, đây là người xinh đẹp nhất tôi từng gặp.” Trong tấm ảnh, người phụ nữ có nụ cười nhàn nhạt, , tự có một phong thái mị hoặc từ trong cốt tủy, giơ tay nhấc chân đều lộ ra nét phong tình.

“Đây là ai?”

“Đó là người sinh ra tôi.”

Diệp Bình thở dốc kinh ngạc, mắt trừng lớn: “Bà ấy là mẹ anh?”

Hắn châm thuốc, một đám khói bay lên khiến khuôn mặt hắn có chút mông lung. “Nghe nói là vậy.”

“Mẹ anh thật đẹp, khó trách anh lớn lên lại đẹp trai như vậy.” Không sợ hắn lại không vui, cô tiếp tục không nhịn được mà than thở: “Bà ấy hẳn là một đại minh tinh.”

Thần sắc mê muội của cô lập tức làm hắn xúc động: “Bà ấy là độc nhất vô nhị, trong giới người Hoa được coi là một truyền kỳ.”

“Hollywood là gì?”

“Đó là nơi mà toàn bộ giới nghệ sĩ mơ ước, lag minh tinh trong minh tinh, người Hoa có thể tiến vào đó cũng là không dễ dàng.”

“Cô muốn tới Hollywood sao?”

“Đúng.”

“Vậy tôi cũng muốn đi.” Bàn tay cô sờ tấm hình, nghiêng người sang nhìn hắn- một đôi mắt kỳ dị chợt lóe.

Hắn buồn cười một tiếng: “Chuyện đó không dễ dàng đâu, tiểu muội muội.”

“Tôi có thể.” Cô nhỏ giọng, nói “Anh cũng là vì nguyên nhân này mới đồng ý chuyện của tôi, đúng không?”

Hắn quan sát cô thật kỹ một cái, cũng không trả lời câu hỏi của cô.

“Phòng của cô ở ngay bên cạnh, sau này đừng đi nhầm nữa.”

Ngay sau khi đi ra, Long Thiề Thiên cũng
<<12345 ... 24>>
Từ khóa Google : ,,
₪ Xem thêm truyện hay
Tiểu thuyết Kẹo Đã Mở Không Thể Trả Lại-full
Tiểu thuyết Đại Tiểu Thư Của Tôi-full
Tiểu thuyết Hạt Tiêu Nhỏ Trên Bàn Cơm-full
Tiểu thuyết Vợ Yêu Gây Họa-full
Tiểu thuyết Cưng À, Đừng Vờ Đứng Đắn Nữa-full
₪ Tải game miễn phí
Về Trang Chủ Tiểu thuyết ngôn tình Tiểu thuyết tình yêu Truyện teen đang yêu Truyện teen lãng mạn Truyện tình cảm mới
642/2253
Tải game android iphone ipad, Truyện tiểu thuyết teen
@ 2015 - Chuyenmoi.wap.sh
Nội dung được sưu tầm từ internet