Truyenhay.xemmienphi.net
₪ Game hay cho điện thoại
»
Lượt Xem : (1 / )

Tiểu thuyết Yêu Anh, Thật Đau Lòng!-full

tới, muốn hỏi, nhưng không ngăn được Quý Thạch Khiêm xông ra ngoài.

"Thạch Khiêm, em không sao?"

"Yên lặng, lần này anh sẽ không tin tưởng em."

Không để cho người khác nói chuyện, Quý Thạch Khiêm trực tiếp ôm Uông Xảo Ninh ra khỏi nhà máy, lập tức không thấy bóng dáng đâu, làm cho những người ở đó quay lại nhìn nhau, trong không khí có chút ngừng lại.

Lý Bình cười cười: "Không có việc gì, không có việc gì! Mọi người tiếp tục công việc."

Quý Thạch Khiêm bây giờ giống như con chim sợ ná (súng bắn chim ngày xưa) chuyện nhỏ cũng biến thành chuyện lớn.

Anh nói không sai, Quý Thạch Khiêm trực tiếp mang Uông Xảo Ninh đến bệnh viện, trực tiếp đưa cô vào phòng bệnh.lúc nãy anh ở nhà vệ sinh nữ, nghe bên trong vang đến tiếng nôn mửa kinh người.

Anh sợ hết hồn, lập tức chạy vào, quả nhiền nhìn thấy Uông Xảo Ninh nằm trên bồn rửa mặt, một tay ôm bụng, một tay chống vào bổn rửa không ngừng nôn ọe.

Hù được anh sợ xanh cả mặt, vội vàng ôm cô ra, bây giờ bọn họ đã ở trong bệnh viện rồi.

Quý Thạch Khiêm đưa cô đến khoa dạ dày, có một bác sĩ làm trưởng khoa, sau khi làm kiểm tra xong, Uông Xảo Ninh nằm trên giường bệnh, đang đắp chăn mỏng, nhìn khuôn mặt đang cứng ngắc của Quý Thạch Khiêm.

"Em thật không sao..."

"Còn nói không có chuyện gì! Không có việc gì lại như vậy? Anh đã nói không cho em làm việc, em không nghe."

"Nhưng mà...” Cô vô cùng uất ức... Lúc này bác sĩ đẩy cửa phòng ra, Quý Thạch Khiêm vội vàng đứng lên, rất lo lắng: "Học trưởng, xin lỗi, vợ em..."

"Thạch Khiêm, cậu có lầm hay không! Lại đem vợ mình đưa tới chỗ này?"

Quý Thạch Khiêm không hiểu: "Học trưởng, Xảo Ninh rốt cuộc làm sao?"

Mắt trợn tròn, cảm giác mình đang bị sỉ nhục, anh là bác sĩ khoa dạ dày, kết quả là tên nhóc Quý Thạch Khiêm này..." Vợ cậu mang thai đó."

"À?" Uông Xảo Ninh ngồi trên giường bệnh, cũng ngây ngốc, nhưng cô rất nhanh phản ứng kịp thời, cười cười, sờ sờ bụng mình, thì ra là... Nơi này có bé cưng rồi.

Nhìn toàn thân Quý Thạch Khiêm cứng ngắc, không chút nhúc nhích, khóe miệng khẽ cong, thấy phản ứng của người làm ba, phản ứng này so với cô còn lớn hơn.

Gia đình này nhanh như vậy đã có thêm thành viên mới, hạnh phúc như vậy, khiến Uông Xảo Ninh tạm thời quên đau đớn mơ hồ được truyền đến trong bụng.

Cái này làm sao có thể không có chuyện gì?

Trải qua 4 ngày, trong xưởng vẫn hỗn độn như cũ, hơn nữa uy lực phát nổ của nồi hơi có thể thấy rõ, nhiều thiết bị rơi đầy dưới đất, thậm chí có rất nhiều mảnh vỡ bị văng ra trong lúc nổ.

Tất cả nhân viên đều trở về đi làm, mọi người đều đang quét dọn, im lặng không ai lên tiếng.

Lúc này, có người nhìn thấy Quý Thạch Khiêm về, bắt đầu ghé tai nhau, nhưng mà không có ai đến chào hỏi anh, mỗi người khi nhìn thấy anh chỉ chỉ trỏ trỏ, trong ánh mắt tràn đầy tức giận cùng bất mãn.

Quý Thạch Khiêm cũng không phát hiện điều gì khác thường, bởi vì anh đứng trong đám người muốn tìm cô gái kia, nhưng tìm khắp nơi cũng không thấy.

Vì vậy anh mở miệng hướng về mọi người hỏi thăm: "Xảo Ninh đâu?"

Tất cả mọi người im lặng không nói, nhưng mà có người bắt đầu khóc thút thít.

Toàn thân Quý Thạch Khiêm không khỏi rùng mình một cái, lúc này, có người giống như là bất mãn, mở miệng ra là chửi rủa... “Anh đừng có mà giả vờ. Anh lại không biết Xảo Ninh ở đâu sao?"

"Đúng vậy, Xảo Ninh thật đáng thương... Ô ô..."

"Thật quá đáng... Thật là quá đáng..."

"Bị thương nặng như vậy..."

Mồ hôi lạnh của Quý Thạch Khiêm chảy ròng ròng: "Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Nói rõ ràng? Xảo Ninh ở đâu?"

Vẫn không có người trả lời, anh đang tính toán tiếp tục tra hỏi thì Hà Mỹ Linh đi ra, sau đó quát trách móc: "Mọi người tụ tập ở đây làm gì? Còn không nhanh làm việc?"

Mọi người tản ra, Quý Thạch Khiêm nhìn về phía cô ta, biết lúc này chỉ có cô mới cho anh biết câu trả lời. Anh đi theo cô vào phòng làm việc, cửa phòng làm việc khép hờ lại

"Hà Mỹ Linh, Xảo Ninh ở đâu?"

Cô im lặng một chút, trong thời gian này gặp phải khá nhiều áp lực tạo thành mệt mỏi, nhưng để cho cô mệt mỏi, chính là anh.

Anh hoàn toàn không hỏi trước cô thế nào? Xưởng như thế nào? Cũng chỉ có quan tâm đến cô gái kia...

"Hà Mỹ Linh, cô có phải cố ý che giấu mức độ nghiêm trọng của sự việc? Cố ý nói mọi chuyện không nghiêm trọng?” Anh cảm thấy thế nào cũng không đúng.

Cô nặng nề thở dài một hơi: "Em còn không phải vì anh”

Quý Trạch Khiêm cố gắng trấn định tâm trạng, rõ ràng trong đầu anh đều đang tự tưởng tượng những tình huống có thể xảy ra, nhưng anh vẫn không cho mình suy nghĩ lung lung, tự nói với bản thân, không có chuyện gì... Không có chuyện gì...

"Xảo Ninh ở đâu?"

“...”

Anh tức giận, nặng nề đập bàn, tiếng vang chỉ sợ ở ngoài phòng làm việc cũng có thể nghe: "Nói cho tôi biết, Xảo Ninh ở đâu?"

"Cô ấy bị thương, cả cơ thể bị phỏng, chân trái cũng bị thương”

Giống như gặp phải điện giật, toàn thân anh không tự chủ được mà run rẩy, Quý Thạch Khiêm cứng người, một câu cũng không thể nói ra được.

Nghe thấy mấy câu nói ngắn ngủi này, đủ khiến anh đau lòng: "Cô ấy bây giờ ở đâu, tôi muốn gặp cô ấy."

Hà Mỹ Linh không quan tâm đến: "Cô ấy đã đi rồi."

"Đi rồi, có ý gì? Cô ấy bị thương, có thể đi đâu được?"

Lắc đầu: "Em cũng không biết cô ấy đi đâu, ngày hôm ấy em đến thăm cô ấy, tiện tay cho cô ấy một khoản tiền, nói cô ấy rời khỏi đây. Em cho rằng ít nhất cô ấy phải nằm viện vài ngày, kết quả là ngày hôm sau cô ấy kiên trì rời khỏi bệnh viện, bác sĩ cũng không ngăn cản được..."

Quý Thạch Khiêm quát lên: "Cô kêu cô ấy rời khỏi đây? Cô điên rồi sao?"

Hà Mỹ Linh nén nước mắt lại: "Em có thể không làm như vậy sao? Em nói với ba em, ở bên nhà máy không có người bị thương, nếu tin tức Xảo Ninh bị thương được truyền ra ngoài, anh cho rằng anh sẽ tốt hơn sao? Anh nghĩ rằng ba em có thể tin tưởng anh được sao? Em chỉ vì anh..."

"Nói láo.” Quý Thạch Khiêm nắm chặt bàn tay, lớn tiếng nói, đây là lần đầu tiên anh không thể khống chế bản thân mà tức giận, trước đây anh không bao giờ để cảm xúc biểu hiện bên ngoài luôn làm bộ dạng điềm đạm. Nhưng giờ phút này, lòng anh đau đến cùng cực.

Cô ta làm sao có thể làm như vậy? Làm sao có thể đối đãi với một người bị thương như vậy, nói Xảo Ninh rời đi?

"Thạch Khiêm, em làm như vậy là đúng, đối với em, đối với anh, đều tốt,..."

"Cô thật không phải là người.” Vành mắt của Quý Thạch Khiêm đỏ ửng, oán hận nói lên: "Xảo Ninh mắng cô đúng rồi, cô thật không phải là người.”

Không khí giữa hai người giằng co, Hà Mỹ Linh cũng không chịu yếu thế, cô không cho lỗi là do mình, lại càng không cho rằng tình cảm của mình với người đàn ông trước mắt này lại thua Xảo Ninh.

"Cô đối xử như vậy đối với một nhân viên bị thương đã thật quá đáng rồi, huống hồ người con gái này đối với tôi mà nói, không chỉ là nhân viên, cô ấy là người con gái tôi yêu."

Câu nói cuối cùng gần như là gào lên, Hà Mỹ Linh nhìn anh, sắc mặt chuyển dần tái nhợt, cô thấp giọng nói, trong giọng nói tràn đầy bất mãn: "Còn em thì sao? Quý Thạch Khiêm, em đã ở bên cạnh anh bao nhiêu năm, từ lúc học đại học đến giờ, anh đã từng chú ý đến em một chút sao? Không có. Trong mắt anh chỉ có Uông Xảo Ninh."

“...”

"Em vì anh đến
<<1 ... 2324252627 ... 35>>
Từ khóa Google : ,,
₪ Xem thêm truyện hay
Tiểu thuyết Kẹo Đã Mở Không Thể Trả Lại-full
Tiểu thuyết Đại Tiểu Thư Của Tôi-full
Tiểu thuyết Hạt Tiêu Nhỏ Trên Bàn Cơm-full
Tiểu thuyết Vợ Yêu Gây Họa-full
Tiểu thuyết Cưng À, Đừng Vờ Đứng Đắn Nữa-full
₪ Tải game miễn phí
Về Trang Chủ Tiểu thuyết ngôn tình Tiểu thuyết tình yêu Truyện teen đang yêu Truyện teen lãng mạn Truyện tình cảm mới
1854/7932
Tải game android iphone ipad, Truyện tiểu thuyết teen
@ 2015 - Chuyenmoi.wap.sh
Nội dung được sưu tầm từ internet

XtGem Forum catalog