Polly po-cket
Truyenhay.xemmienphi.net
₪ Game hay cho điện thoại
»
Lượt Xem : (1 / )

Tiểu thuyết Yêu Anh, Thật Đau Lòng!-full

nhà vậy."

Uông Xảo Ninh cười tươi nhìn anh, mà anh cũng cúi đầu nhìn cô, phát hiện cô gái nhỏ đã không giống trong trí nhớ của anh, cô đã trưởng thành, kỳ quái, khuôn mặt của cô... lại khiến anh có một loại cảm giác khó thở, không biết hô hấp thế nào.

Anh nghiêng đầu, cố gắng khống chế hơi thở rối loạn của mình, Quý Thạch Khiêm lắc đầu, từ giờ phút này, anh bắt đầu cảm nhận được cô ở trong lòng anh có ảnh hưởng rất lớn.

Loại cảm giác đó thật kỳ quái! Tại sao cô chỉ cười một tiếng, thì có thể làm cho anh quên phải nói cái gì, quên anh phải làm cái gì.

Anh còn không hiểu, nói gì đến cô, nói không chừng cô chỉ coi anh là hàng xóm, đối đãi với anh như một bạn học đã giúp cô thi đỗ cấp ba.

Thời gian trôi qua rất nhanh, hai người lại bắt đầu cuộc sống học sinh, Quý Thạch Khiêm đi học ở Nhất Trung, Uông Xảo Ninh học ở trường giáo dục thường xuyên.

Trường học của hai người cách nhau rất xa, vì vậy cuộc sống hai người hình như cũng dần cách xa nhau.

Lúc đi học không thể gặp nhau, sau khi tan lớp về đến nhà, cô cũng thường xuyên không gặp được anh, chỉ nghe dì Quý nói, anh thường ở lại trường học để đọc sách.

Cuộc sống cấp ba của bọn họ khác nhau rất nhiều, trường học tốt, nhất định áp lực bài tập rất nặng, cô học ở trường giáo dục thường xuyên, mặc dù cũng có bạn học nghiêm túc đi học, nhưng phần lớn đều giống như cô, chẳng biết tại sao phải đi học, cũng không biết nên học như thế nào.

Ngày đó mẹ cô và mẹ anh phải làm thêm giờ ở công xưởng, họ dặn dò hai đứa trẻ sau khi tan lớp cùng nhau về nhà, Xảo Ninh có Thạch Khiêm chăm sóc tương đối an toàn.

Vì vậy buổi tối trước hôm đó, Quý Thạch Khiêm dặn cô sau khi tan học thì đến trường học của anh tìm anh, hai người cùng nhau bắt xe buýt về nhà.

Uông Xảo Ninh đeo cặp sách, đi đến Nhất Trung, phong cách của trường này và trường học của cô thật khác nhau, cả trường học đều là nam sinh, dĩ nhiên thật náo nhiệt.

Cô đúng hẹn đi tới sân bóng rổ, liếc mắt liền thấy Quý Thạch Khiêm đang cùng bạn học chơi bóng, cô đứng ở một bên chờ, thuận tiện thưởng thức kỹ thuật dẫn bóng của Quý Thạch Khiêm.

Người cao quả nhiên có lợi thế, nhảy lên không tới hai cái liền đoạt đi quả bóng, muốn ném rổ, muốn tránh người đều nhẹ nhàng như thường.

Nửa giờ sau, Quý Thạch Khiêm tạm biệt bạn học, đeo cặp sách lên lưng rồi dẫn Uông Xảo Ninh tới trước bồn rửa tay, lau sạch mồ hôi trên người.

"Trường học của các cậu thật náo nhiệt đó!"

"Đều là nam sinh, sau giờ học thì ầm ĩ chết rồi." Lau khô tóc, mặc vào áo sơ mi trắng.

Anh cùng Uông Xảo Ninh đi ra cửa chính, hai người đang nói chuyện, giữa bọn họ tự nhiên tản ra một loại cảm giác gần gũi, người khác cũng có thể cảm thấy, nhưng chính anh lại không nhận ra.

"Hôm nay bài tập rất nhiều đó!" Uông Xảo Ninh oán trách.

"Cậu tự làm, đừng nghĩ trao đổi."

"Tớ biết rồi mà!"

Quý Thạch Khiêm cố ý nghiêm túc nói xong, thật ra trong bụng đang cười thầm. Nhưng lúc bọn họ đang đi ra cửa trường học thì phía sau có một nữ sinh chạy đến, mặt đỏ rực cầm trong tay một túi đồ lớn tất cả đều đưa cho Quý Thạch Khiêm.

"Bạn học Quý, những thứ đồ này tặng bạn."

Quý Thạch Khiêm chưa kịp phản ứng, nữ sinh kia đã đem túi đồ nhét vào trong tay anh, một túi lớn khá nặng, hiển nhiên đồ vật bên trong rất nhiều.

Tiếp theo nữ sinh đó xấu hổ chạy đi, phía sau còn có một nhóm lớn nữ sinh ở bên kia thập thò.

Uông Xảo Ninh cảm thấy trong tim có loại cảm giác khác thường, lúc này, lại có bạn học của Quý Thạch Khiêm hô to -

"Quý đại soái, diễm phúc không cạn nha!"

"Đúng vậy a! Người ta bình thường chỉ được nhận một lá, hai lá thư tình là cùng, chỉ bạn là được nhận một túi to."

"Người ta Quý đại soái danh xứng với thực là một người đẹp trai a!"

Thư tình...

Hai chữ này đem đầu của Uông Xảo Ninh nổ bùm một tiếng, há miệng không thể tin được, khẽ ngẩng đầu nhìn vẻ mặt của anh.

Anh nhận được thư tình của cô gái khác, sao cô lại không biết?

Sao anh lại không nói cho cô biết?

Quý Thạch Khiêm đem một túi lớn thư tình bỏ vào trong cặp xách, xoay người rời đi, Uông Xảo Ninh vội vàng hồi hồn đuổi theo anh.

Theo sát bên cạnh anh, trong lòng Uông Xảo Ninh càng lúc càng không thoải mái, sao anh có thể nhận thư tình của người khác, thật quá đáng! Còn là một túi lớn như vậy.

Nhìn đồng phục của nữ sinh đó, đều là mấy nữ sinh của các trường xung quanh, xem ra danh tiếng của Thạch Khiêm đã truyền khắp quanh đây rồi."Thạch Khiêm, cậu có biết đó là thư tình không?"

Hơi quay đầu, nhìn cô đang đứng ở bên phải anh nói: "Biết!"

"Ồ!" giọng điệu của cô rõ ràng mất hứng, nhưng cô không biết vì sao cô cảm thấy không vui.

Ai ui! Chính là mất hứng có người đưa thư tình cho anh đi - sao có thể như vậy, xâm phạm lãnh địa của cô...

Uông Xảo Ninh quyết định, cô không thể ngồi mà không hành động gì được, nhất định trong lòng Thạch Khiêm cảm thấy rất phiền toái, cô phải giúp anh xử lý những phiền hà này mới được nên nói: "Thạch Khiêm, tớ giúp cậu cầm túi sách nhé."

Anh nhìn cô, ngoài mặt không biểu cảm, nhưng trong mắt anh xuất hiện một tia sáng thoáng qua. Anh từ chối cho ý kiến, đưa cặp xách cho cô.

Nàng cầm, đang muốn tìm cơ hội để xử lý đống thư tình trong cặp xách của anh, cô vừa ngẩng đầu mới phát hiện vì anh chân dài đã sớm đi ở phía trước.

Cô thừa dịp ở phía sau anh vài bước, vội vàng đem thư tình trong cặp xách của anh lấy ra, nhét vào trong cặp xách của cô, tâm trạng của cô vui lên hẳn sau đó mỗi vai đeo một cặp sách, bước nhanh về phía trước.

Cô cho rằng anh không biết cô làm cái gì, nghĩ người thi đứng đầu bảng và bản thân cô đều ngốc giống nhau, thậm chí cô còn đắc ý vì đã giúp anh xử lý xong một chuyện phiền phức mà vui vẻ không dứt.

Chỉ là sau này, rất lâu rất lâu sau này, anh mới nói cho cô biết cách anh dùng đối với mấy bức thư tình.

Anh nói: "Mặt giấy có ghi chữ có hai tác dụng, thứ nhất, lúc ấy anh giúp thầy giáo trung học chấm điểm, chấm bài văn của các em khóa dưới, cho nên những bức thư này có thể giúp anh luyện tập viết lời phê; thứ hai, những bức thư tình có thể làm thành chuyện cười để xem, rất nhiều chữ viết sai, lỗi thành ngữ địa phương đều rất buồn cười, một mặt có thể giúp anh học hỏi để không phạm phải, một mặt để giải trí. Giấy trắng phía sau trống có thể làm nháp để tính toán bài tập số học, vật lý, hóa học, một tờ giấy có nhiều công dụng."

Cô cười ha ha, coi như anh thật ác...

Lại sau này, không biết bao lâu, chỉ biết thật nhiều năm thật nhiều năm về sau, anh mới nói cho cô biết một chuyện khác -

Ban đầu tại sao anh đồng ý đem cặp sách cho cô đeo, sau đó đi phía trước, để một mình cô ở phía sau có thời gian xử lý xong những thư tình của tình địch, anh nói: "Nếu như những lá thư tình đó khiến em cảm thấy không thoải mái, thì để em xử lý đi! Đối với anh mà nói, không có vấn đề gì."

Anh chỉ nói những lời này, nhưng ý nghĩa trong lời nói, cô hiểu.

Trong lòng cô cảm thấy thoải mái hay không, vui vẻ hay không, đối với anh là quan trọng nhất... Những thứ khác không sao cả, anh đều không quan tâm...

Chương 2
Thời gian êm đềm trôi qua, nhưng để lại dấu vết rất rõ ràng, mới hôm nào còn là bé trai, bé gái vô tư đáng yêu, trong nháy mắt, đã không thể dùng từ "nhỏ" để hình dung bọn họ nữa.
<<1 ... 34567 ... 35>>
Từ khóa Google : ,,
₪ Xem thêm truyện hay
₪ Tải game miễn phí
704/6782
Tải game android iphone ipad, Truyện tiểu thuyết teen
@ 2015 - Chuyenmoi.wap.sh
Nội dung được sưu tầm từ internet