The Soda Pop
Truyenhay.xemmienphi.net
₪ Game hay cho điện thoại
»
Lượt Xem : (1 / )

Tiểu thuyết Cô Vợ Nhỏ Cay Cú Không Chọc Được-full

c trên tay anh cẩn thận từng li từng tí dùng giấy lau khô, sau đó trong hòm thuốc từ phòng giải khát lấy ra dược cao cùng băng dán, êm ái giúp anh xử lý tốt.

“Mấy ngày nay không nên đụng nước, nếu như có triệu chứng nhiễm trùng phải lập tức đi gặp bác sĩ, biết…” Cô ngẩng đầu lên, không yên tâm dặn dò anh, chỉ sợ anh sẽ không đem vết phỏng coi là quan trọng.

Chỉ là ngẩng đầu, cô đón nhận một đôi mắt phượng thâm thúy vô cùng chuyên chú, vô cùng nghiêm túc nhìn chằm chằm cô.

Lời của cô không tự chủ dừng lại, chỉ có thể như bị mê hoặc nhìn anh, không cách nào chớp mắt, coi như là ngượng ngùng cũng không cách nào dời ánh mắt sang chỗ khác được.

Cô sững sờ ngây ngốc bộ dạng quá khôi hài, Phương Lỗi không nhịn được, đưa hai tay ra nâng mặt của cô, mở miệng nói: “Tại sao khẩn trương như vậy?”

Nhìn đến đây, anh còn không nhìn ra tình cảm, cô đối với mình vậy anh sống hai mươi mấy năm thật sự là uổng phí, anh biết rõ còn hỏi chính là muốn nghe chính miệng cô tỏ tình.

Nghe vậy, hai má, lỗ tai thậm chí là cổ Trần Hoa Nghiên tất cả đều nổi lên một tầng màu hồng đỏ, so với vị trí anh bị phỏng còn hồng hơn. Cô biết Phương Lỗi cảm nhận được cô khẩn trương lo lắng không phải xuất từ ân cần giữa bạn bè, cô rũ mắt xuống không hề nhìn anh nữa, cảm giác kia quá mức ngượng ngùng, cô cảm thấy nhịp tim của mình rất nhanh, trái tim giống như sẽ ở một giây kế tiếp từ trong cơ thể cô nhảy ra.

Hơn nữa cô thật là muốn lớn tiếng nói cho anh biết, tỏ tình phải là do người đàn ông mở miệng trước, nào có người như anh vậy buộc phụ nữ mở miệng trước.

Nhưng là cô không có cách nào, cô không dời ánh mắt sang chỗ khác được, há miệng thậm chí rất có ý thức mở miệng, nói ra đủ để cho cô xấu hổ cả một tháng, “Em thích anh… Rất thích, rất thích anh, Phương Lỗi.” Gọi cả tên cả họ của anh, giải thích đều không cần giải thích nữa.

Ánh sáng mê người từ trong mắt Phương Lỗi chợt lóe lên, nghe thế liền chấn động, anh làm sao có thể không động lòng, mất hứng, huống chi anh đã đợi bao lâu, giữ lâu như vậy, không phải là vì để cho cô sớm một chút thích anh, chỉ là lời tốt đẹp như vậy đến miệng anh lại không khách khí mà nói ngược lại.

“Yêu thích anh, có nhiều không? Là thích giữa nam và nữ hay vẫn là thích giữa bạn bè với nhau?” Anh trêu chọc cô, muốn nghe chính cô lại nói thích anh nhiều hơn nữa.

Chỉ là anh không ngờ người phụ nữ của anh da mặt quá mỏng, trước phải nói ra lời thích đã để cho cô đủ ngượng ngùng, hiện tại vừa nghe đến vấn đề anh trêu chọc cô, mặt của cô càng thêm bỏng đến như muốn tự cháy.

Khi còn bé bị bạn bè cùng tuổi chèn ép, chưa từng nếm thử tư vị thích cùng thầm mến, sau khi trưởng thành còn lại chui vào công việc, toàn tâm toàn ý muốn trở thành người mẫu hạng nhất, có thể nói là Trần Hoa Nghiên chưa bao giờ tiếp xúc qua môn học vấn yêu này, trừ công việc cần cùng người mẫu nam có chút động tác thân cận bên ngoài, sinh hoạt cá nhân ngoại trừ cùng ba mình là phái nam thì không có hành động thân cận nào nữa, cơ hồ có thể nói được là chỉ đếm trên đầu ngón tay, cho nên hiện tại cô không biết nên lấy cái vẻ mặt gì, phản ứng gì đi đối mặt với Phương Lỗi.

“Tại sao mặt lại hồng như vậy, hả? Nói cho anh biết là dạng thích gì.”

Lời nói tán tỉnh như vậy cô tuyệt đối chưa từng nghe qua, cho nên rất tự nhiên coi như là anh đang chọc ghẹo cô.

Êm đẹp tỏ tình, anh có chấp nhận hay không cũng không nói một câu, Trần Hoa Nghiên trừ ngượng ngùng bên ngoài cũng bắt đầu đã hiểu, chỉ là biểu hiện cô tức giận là ở trên đôi mắt tròn tròn kia nổi một tầng thủy quang.

Mắt thấy nước mắt lớn chừng hạt đậu sắp tràn mi ra, Phương Lỗi luống cuống. Đại tiểu thư của anh nha, anh cũng chỉ là muốn nghe cô nói thêm nhiều mấy lần thích anh mà thôi, thế nào lập tức nói rơi nước mắt liền rơi nước mắt?

Trần Hoa Nghiên cũng không phải là người phụ nữ nhu nhược, nhưng mà đối mặt với Phương Lỗi thì chính là không nhịn được cảm xúc, buồn cười liền cười, muốn khóc sẽ khóc, nghĩ đấm anh liền đấm anh, nửa điểm cũng không cần lý trí cùng đại não đi suy tư, cho nên phản ứng thân thể luôn so đại não mau hơn mấy nhịp.

“Đừng khóc đừng khóc, thế nào lập tức nói khóc liền khóc rồi, đừng khóc có được hay không?” Anh cũng biết cô không phải người dễ dàng rơi lệ, chỉ có lúc chịu uất ức hay gặp khó khăn, mà lúc đó anh cũng ở trước mặt thì mới rơi lệ.

Phương Lỗi luống cuống, đang cầm mặt của cô tay vội vàng thay cô lau nước mắt đã rơi ra từ hốc mắt.

Thấy bộ dạng anh hốt hoảng lại luống cuống tay chân, hơn nữa anh lại hay có thói quen trêu chọc cô, thù mới hận cũ khiến Trần Hoa Nghiên từ đáy lòng dấy lên một ý nghĩ chọc ghẹo của anh.

Anh sợ cô khóc, sợ cô rơi nước mắt, cho nên cô liền khóc nhiều hơn nước mắt rơi nhiều hơn cho anh nhìn, để cho anh tiếp tục hốt hoảng, tiếp tục luống cuống tay chân.

Chỉ tiếc ý nghĩ tà ác trong mắt cô quá mức rõ ràng, Phương Lỗi không biết nên khóc hay cười, cái tiểu bại hoại này…

Quả nhiên Tiểu Ma Quái ngoan, cũng sẽ không nhịn được làm chuyện xấu, mà trong ngực anh đồng nhất chỉ càng thêm đuổi một cái đến cơ hội cũng không di dư lực tác quái.

“Tiểu Ma Quái, thật là một con Tiểu Ma Quái quá hư.” Anh thì thầm.

Nghe anh nói ra cách gọi trước kia cô căm hận nhất, cư nhiên Trần Hoa Nghiên cũng không tức giận, cũng không thấy uất ức, bởi vì giọng của anh nghe qua thật sủng ái, êm ái như vậy, giống như anh thương yêu cô, yêu thích cô thật nhiều, cùng những tiếng cười nhạo, giọng nói chán ghét hoàn toàn khác nhau.

Chỉ là cô sẽ không quên người đàn ông này ở thời điểm cô tỏ tình vẫn còn chọc ghẹo cô, nếu anh đều gọi cô Tiểu Ma Quái rồi, như vậy cô thực sự chấp nhận sự xưng hô Tiểu Ma Quái này làm chuyện xấu cho anh xem!

Nghĩ vậy từng giọt nước mắt lớn chừng hạt đậu rơi càng nhiều. Nhìn xem anh sẽ làm thế nào? Trong lòng cô nghĩ tới mà vui sướng.

“Thật là Tiểu Ma Quái mệt nhọc…” Phương Lỗi lần nữa nỉ non, chỉ là lần này anh không chỉ là nói, anh còn động môi.

Hai mảnh môi mỏng nhẹ nhàng hôn lên đôi mắt tròn đẫm lệ của cô, một cái lại một cái êm ái giống như bươm buớm sờ nhẹ trên mí mắt.

Cảm giác ập đến gần khiến đôi mắt to tròng của Trần Hoa Nghiên theo thói quen nhắm lại, tập kích như thế quá mức rung động, cô căn bản hoàn toàn quên việc muốn tiếp tục rơi nước mắt, anh nhếch môi, chuyện nam nữ cô còn ở vào giai đoạn u mê, nào có hiểu nhiều như anh như vậy.

Thấy nước mắt cô đã dừng lại, anh dần dần hôn lên cặp mắt to tròn, nhẹ xuống sống mũi cao thẳng rồi lướt qua hai gò má ửng đỏ rồi đến cánh môi mền mại kia.

Đầu lưỡi trắng nõn nhẹ nhàng liếm qua cánh môi màu hồng, làm cô khẽ kêu một lên, trợn tròn đôi mắt, khó có thể tin nhìn anh.

Mắt to tròn trịa xem ra vừa vô tội vừa đáng thương, đủ để cho tim của anh vì cô mà hòa tan.

Môi mỏng rời đi cánh môi hồng phấn kia, một lần nữa trở lại đôi mắt to tròn mà anh thích nhất, lần nữa ấn xuống một cái lại một chuỗi nụ hôn êm ái. Kèm theo nụ hôn khẽ kia chính là một câu lại một câu cô chờ đợi, đủ để cho cô hòa tan thành một bãi xuân thủy, “Đôi mắt này từ lần đầu tiên anh nhìn thấy đã bắt đầu để cho anh điên cuồng, cả người anh giống như bị trúng gió, lâng lâng say sưa.”

Cô khép mắt, mí mắt khẽ run. Anh cười nhẹ ra tiếng, hôn đủ mắt của cô xong, lại một lần nữa hôn khắp mặt của cô.

“Gương mặt này là gương mặt đẹ
<<1 ... 2021222324 ... 26>>
Từ khóa Google : ,,
₪ Xem thêm truyện hay
Tiểu thuyết Kẹo Đã Mở Không Thể Trả Lại-full
Tiểu thuyết Đại Tiểu Thư Của Tôi-full
Tiểu thuyết Hạt Tiêu Nhỏ Trên Bàn Cơm-full
Tiểu thuyết Vợ Yêu Gây Họa-full
Tiểu thuyết Cưng À, Đừng Vờ Đứng Đắn Nữa-full
₪ Tải game miễn phí
Về Trang Chủ Tiểu thuyết ngôn tình Tiểu thuyết tình yêu Truyện teen đang yêu Truyện teen lãng mạn Truyện tình cảm mới
1377/7455
Tải game android iphone ipad, Truyện tiểu thuyết teen
@ 2015 - Chuyenmoi.wap.sh
Nội dung được sưu tầm từ internet