Truyenhay.xemmienphi.net
₪ Game hay cho điện thoại
»
Lượt Xem : (1 / )

Tiểu thuyết Không Làm Kẻ Bạc Tình-full

iệt khẩu đơn giản trở nên vô cùng phức tạp.

“Chúng tôi là nghe lệnh làm việc, hy vọng Viêm tiên sinh không làm khó cho chúng tôi, mục đích chính mà phía trên giao cho chính là cô gái này, cũng không muốn gây ra nhiều chuyện.” Tên đứng đầu vẻ mặt trấn định nhưng lòng bàn tay đang kẹp Thiệu Y Y lại hơi hơi đổ mồ hôi.

“Vừa khéo, mục đích chính của tôi lại là muốn cô ấy bình an, anh nói xem bây giờ nên làm cái gì?” Viêm Ngưỡng Tu không giận mà uy, khí thế đó làm tên đứng đầu nhóm giết người cũng run sợ, không biết nên làm thế nào mới phải.

Ngoại trừ Viêm Ngưỡng Tu còn có một người đàn ông tuấn tú trên mặt luôn nở nụ cười và một cô gái xinh đẹp trong mắt luôn lộ ra sự lạnh lùng, một tổ hợp hai nam một nữ này lại làm hắn thấy căng thẳng sợ hãi.

Tên đứng đầu trao đổi ánh mắt với các thành viên trong không trung, không dám hành động thiếu suy nghĩ.

“Không phải lúc đó các vị làm vì tiền sao, nếu như các vị nguyện ý đầu hàng thì chúng ta có thể đưa ra một cái giá rất cao.” Duật Đông Minh lấy tiền tài ra để hấp dẫn.

“Anh rất coi thường chúng tôi, nếu chúng tôi đã hành động thì sẽ không buông tha.” Đừng nói là lâm trận đầu hàng, nếu như một chút chức nghiệp như vậy không có thì làm sao hắn có thể làm người đứng đầu lãnh đạo người khác.

“Cho nên các vị quyết định chống chọi với chúng tôi?” Duật Đông Minh tao nhã cười rõ ràng đang muốn thử bọn họ.

“Này……..” Mục đích của bọn họ chỉ là cô gái này, người đang ở trong tay hắn, hắn hạ quyết tâm hoàn thành nhiệm vụ cấp trên giao cho. Bọn họ người đông thế mạnh chẳng lẽ lại không thể toàn thân mà lui?

Sát thủ thủ lĩnh cắn răng một cái, dùng lực một chút, máu chảy dọc theo cổ Thiệu Y Y.

“Hu…..”. Thiệu Y Y bị đau kêu lên, sợ hãi chảy nước mắt.

Viêm Ngưỡng Tu như nhìn thấy bóng dáng của Nguyệt Nha cách anh càng ngày càng xa, sự kinh hoảng đó làm anh liều lĩnh xông lên trước, muốn bảo vệ búp bê đẹp đẽ đó.

Xúc động của anh làm Duật Đông Minh và Ôn Tưởng Huân kinh ngạc, nhận sự huấn luyện nhiều năm khiến cho bọn họ theo bản năng yểm trợ cho hành động của Viêm Ngưỡng Tu.

Các thành viên của bên kia thấy vậy cũng luống cuống tay chân, ào ào lấy vũ khí ra tự vệ và đối kháng.

Viêm Ngưỡng Tu chỉ toàn tâm toàn ý muốn bảo vệ Thiệu Y Y, sau khi xác định Thiệu Y Y đã an ổn trong lòng anh, anh thở phào nhẹ nhõm một hơi, đồng thời cũng phát hiện ra một cây súng lục đang nhắm vào lưng của Thiệu Y Y.

Anh không nghĩ nhiều, bảo vệ Thiệu Y Y muốn đỡ đạn thay cô, Ôn Tưởng Huân càng nhanh hơn che trước người Viêm Ngưỡng Tu, Duật Đông Minh thấy thế thì lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai đá bay cái tên đang cầm súng.

Đột nhiên tiếng súng vang lên bốn phía, Duật Đông Minh vốn định nhàn nhã gân cốt nhưng cũng không ham chiến nữa mà cùng Ôn Tưởng Huân cố gắng chế phục toàn bộ người trong phòng.

Viêm Ngưỡng Tu không còn tâm trí ra lệnh tác chiến, mặc dù vừa rồi Duật Đông Minh kịp thời phản ứng ngăn cản nhưng rõ ràng anh đã nghe được tiếng súng, anh khẩn trưởng kiểm tra xem Thiệu Y Y có bình yên vô sự không lại phát hiện cô đã ngất.

“Không!” Viêm Ngưỡng Tu hô to, không ngừng lay Thiệu Y Y trong lòng.

Ngàn vạn lần không thể, anh không muốn người đang nằm trong lòng anh lại mất đi hô hấp, Duật Đông Minh sốt ruột tiến lên, tinh tế kiểm tra tình huống của Thiệu Y Y, trước khi Viêm Ngưỡng Tu phát điên mới chậm rãi mở miệng.

“Cô ấy không có việc gì, chỉ là vì bị kinh hách nên mới ngất đi, vết thương da thịt trên người không có gì trở ngại.”

Đến người giỏi y thuật như Duật Đông Minh cũng nói vậy, Viêm Ngưỡng Tu mới tỉnh táo lại, anh ôm lấy Thiệu Y Y đi ra ngoài, muốn chăm sóc thật tốt cho cô, để cô có thể mau chóng phục hồi lại như cũ, còn những tên đang nằm lết trong phòng, anh sẽ dành thời gian khác tính sổ với bọn họ.

Ôn Tưởng Huân chịu đựng vết thương nóng rực trên vai và cảm xúc choáng váng hoa mắt, trơ mắt nhìn Viêm Ngưỡng Tu khẩn trương, nổi giận vì một người phụ nữ khác, sau đó rời khỏi tầm mắt của cô.

Không biết vì sao cô đau quá, đau quá. Là do vết thương ở bả vai hay là rối rắm trong lòng, cô cũng không thể xác định được, bây giờ cô chỉ muốn nhắm mắt lại ngủ một giấc, không cần nghĩ đến cái gì khác.

Thần kinh căng thẳng của Ôn Tưởng Huân thả lỏng ra, cô cảm thấy trước mắt tối sầm, thân mình hư nhuyễn, rồi sau đó cô mất đi ý thức.

Duật Đông Minh nhanh tay lẹ mắt đón được cô, lúc này anh mới phát hiện áo đen của Ôn Tưởng Huân ướt đẫm một mảnh, anh lập tức nhận ra cảm xúc ấm áp dinh dính này là gì.

“Tưởng Huân! Em tỉnh lại, tỉnh lại!” Anh sốt ruột vỗ nhẹ vào gương mặt tái nhợt của cô, nhìn máu tươi thấm ra chiếc quần dài màu trắng, khiến khuôn mặt Duật Đông Minh trầm xuống.

Ai đang gọi cô? Ôn Tưởng Huân đã lâm vào hôn mê dường như nghe được ai đó đang gọi tên cô, là ai? Giọng nói này rất quen thuộc nhưng đó không phải là giọng nói mà cô yêu nhất.

Cô rất lạnh, rất mệt, nếu không phải là giọng nói của anh vậy chắc cô không cần thuận theo mở mắt ra phải không?

※ ※ ※

Lúc Ôn Tưởng Huân khôi phục ý thức thì cô đã nằm trong phòng của cô, Duật Đông Minh luôn luôn ở bên giường chăm sóc cho cô.

Cô muốn ngồi dậy nhưng lại không thể làm được, “Em, e bị sao vậy?”

“Em bị trúng đạn rồi.” Duật Đông Minh cầm một cái khăn bông thấm nước rồi làm ướt đôi môi của cô, “Thuốc gây tê còn chưa hết hiệu lực, tạm thời em không thể ăn uống được.”

Hóa ra là cô trúng đạn, hẳn nào cô cảm thấy đau như vậy, giữa những hình ảnh trong trí nhớ, cô biết người cô lo lắng nhất không có việc gì, chỉ là, cô trúng đạn nằm trên giường, còn người đàn ông đó đâu?

“Anh ấy…. em muốn hỏi, ông chủ không có việc gì chứ?”

“Ừ, Thiệu Y Y chỉ bị một vết thương nhỏ, nhưng bị kinh hách quá độ, đang nghỉ ngơi trong phòng ông chủ, ông chủ ở đó cùng cô ấy.”

“À.” Cô nhẹ nhàng đáp lại.

Trong phòng của anh…. Ngoại trừ lần đầu tiên của cô, ba năm này anh chưa bao giờ cho cô nhập vào trong thế giới của anh, căn phòng từng có tiếng thở dốc của bọn họ, chiếc giường mà bọn họ từng ân ái, bây giờ anh cam tâm tình nguyện cho một người khác tiến vào chiếm giữ?

Thiệu Y Y chỉ có vết thương nhẹ, còn cô nhận được vết thương lớn nhưng anh không hề ở bê cạnh cô? Ôn Tưởng Huân cười thầm bản thân hèn mọn đáng thương.

“Tưởng Huân, trước tiên anh phải nói xin lỗi em, vì giúp em chữa trị nên thân thể em anh đều đã xem hết.” Duật Đông Minh đặt cốc nước xuống trịnh trọng xin lỗi.

“Em biết anh là vì cứu em.” Mặc dù có chút thẹn thùng nhưng cô không phải là người không hiểu chuyện như vậy.

“Anh thấy trên người em có vài dấu vết xanh tím, đừng nói với anh đó là vết muỗi cắn.”

Duật Đông Minh nói ra lời này làm Ôn Tưởng Huân rối loạn trong lòng, cô không biết nên giải thích thế nào về kiệt tác của Viêm Ngưỡng Tu.

“Này… Đó là……”

“Em có bạn trai rồi hả?”

“Em…..”

“Em có biết là em mang thai không?” Duật Đông Minh ngồi ngay ngắn trước giường nhìn chằm chằm người bạn đã ở chung hơn mười năm.

Ôn Tưởng Huân như bị sét đánh, cô ngây ra như phỗng, cô mang thai rồi hả? Làm sao cô có thể mang thai rồi? Cẩn thận nghĩ lại, mấy ngày nay vì phiền não, phần nhiều là vì thái độ của Viêm Ngưỡng Tu đối với Thiệu Y Y làm cô không có tinh thần, dường như cô đ
<<1 ... 1213141516 ... 25>>
Từ khóa Google : ,,
₪ Xem thêm truyện hay
Tiểu thuyết Kẹo Đã Mở Không Thể Trả Lại-full
Tiểu thuyết Đại Tiểu Thư Của Tôi-full
Tiểu thuyết Hạt Tiêu Nhỏ Trên Bàn Cơm-full
Tiểu thuyết Vợ Yêu Gây Họa-full
Tiểu thuyết Cưng À, Đừng Vờ Đứng Đắn Nữa-full
₪ Tải game miễn phí
Về Trang Chủ Tiểu thuyết ngôn tình Tiểu thuyết tình yêu Truyện teen đang yêu Truyện teen lãng mạn Truyện tình cảm mới
1918/7996
Tải game android iphone ipad, Truyện tiểu thuyết teen
@ 2015 - Chuyenmoi.wap.sh
Nội dung được sưu tầm từ internet

Pair of Vintage Old School Fru