Old school Swatch Watches
Truyenhay.xemmienphi.net
₪ Game hay cho điện thoại
»
Lượt Xem : (1 / )

Tiểu thuyết Ngoan, Anh Yêu Em-full

t câu.

Mà bây giờ, khi ngửi thấy trên người anh nồng nặc mùi rượu, lại thấy anh nhíu chặt chân mày, bộ dạng vô cùng thống khổ như vật cô cũng không dám lên tiếng, chẳng qua là ngồi lại gần anh hơn, vừa định muốn vươn tay giúp anh lau đi mồ hôi, lại thấy anh mở choàng mắt, một đổi tròng đen tràn đầy cảnh giác. Cánh tay của Tử Yên Nhi ở giữa không trung lập tức dừng lại, cô bối rối thu tay về, sau đó cúi đầu không dám nhìn anh nữa.

Lăng Khiên thả lòng người rồi từ từ đứng lên, dừng lại một chút sau đó mới đi tới bên ghế salon ngồi xuống, hai cánh tay khoác ở trên đùi, trầm mặc một hồi lâu, sau đó lại lấy ra một điếu thuốc đốt, đưa lên miệng hút rồi thả ra mấy vòng khói trắng. Sau đó anh đưa mắt nhìn về phía Yên Nhi, ánh mắt đạm mạc mà lạnh như băng, nhìn không ra một tia tình cảm nào cả.

“Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Tại sao em lại ở thành phố này?” Giọng anh rất thấp có chút nghiêm nghị.

Tử Yên Nhi nắm thật chặt hai tay, một lát sau mới cúi đầu mở miệng: “Em đến đây thực tập, người kia là quản lý của công ty.”

Lăng Khiên trên mặt không có bất ký biến hóa nào, chẳng qua chỉ nhàn nhạt nhìn cô: “Không đủ tiền sao? Không cần thiết phải vội vã tìm việc làm. Em có thể từ từ lựa chọn một công việc thích hợp với mình.”

Tử Yên Nhi cắn cắn đôi môi: “Bố em bị ung thư rồi nên giờ phải dùng tiền gấp.”

Lăng Khiên ánh mắt ảm đi một chút, lại nhìn thấy cô cúi đầu càng ngày càng thấp. Anh đứng dậy đi tới bên cửa sổ, nhìn ánh sao phát ra ánh sáng ngọc ngoài cửa sổ, tâm một chút xíu trầm xuống. Không biết tại sao giờ này anh đặc biệt nhớ Đồng Yên, muốn nhìn thấy cặp mắt to trong suốt cùng với nụ cười tinh khiết và ôn hòa kia.

“Cần bao nhiêu?” Giọng nói của anh đã lộ ra chút mệt mỏi và phiền não.

Tử Yên Nhi cắn mạnh lấy môi mình mới đáp giọng cực thấp: “Mười lăm vạn.”

Lăng Khiên nhìn phương xa nhè nhẹ cười cười: “Yên Nhi, tôi sang tên biệt thự kia cho em, giá trị của nó không hề dừng lại ở mười lăm vạn, cần gì phải hành hạ bản thân mình như vậy.”

“Biệt thự đó em không có muốn, em cũng không kí vào tập văn kiện kia.” Giọng nói của cô như cũ vẫn rất thấp, lộ ra chút ít thương cảm.

Lăng Khiên hơi sững sờ, quay đầu khó hiểu nhìn cô, lại một lần nữa cười cười, nhưng ánh mắt lại trở nên dị thường lạnh như băng. Sau khi hút hết điếu thuốc, anh lấy ví da ra, rút ra một cái thẻ đặt bên người cô, nhìn cô nói: “Mật mã sáu số sáu, trong tài khoản có một trăm vạn. Sau đó tìm một công việc thật tốt để làm đi, đừng hành hạ mình như vậy nữa.”

Nói xong anh lập tức đi tới phòng tắm, bóng lưng gầy cao ngát có vẻ ưu thương.

Tử Yên Nhi cầm lấy thể đứng lên, cắn cắn môi mới mở miệng: “Số tiền này em sẽ trả lại cho anh.”

Thân hình anh bỗng nhiên cứng lại, anh lắc đầu nói: “Không cần. Áo khoác em cứ mặc đi, lúc đi nhớ giúp tôi đóng cửa phòng lại.” Lúc anh bước vào trong phòng tắm nghe được tiếng đóng cửa nặng nề.

Đứng ở dưới vòi hoa sen, anh ngửa đầu để cho nước nóng từ trên chảy xuống cọ rửa cả người. Xã hội này thật xấu xa, những con người tham lam vô cùng tận năm năm trước anh đã được lĩnh giáo hoàn toàn. Đối với lòng tham của con người, anh đã sớm nắm chắc một cách thấu triệt, anh lần lượt lợi dụng lòng tham của bọn họ để đạt được mục đích của mình, tuy nhiên anh lại không đem lòng tham như vậy đặt ở mặt tình cảm. Đối với Tử Yên Nhi, anh không bao giờ muốn nghĩ tới dùng tiền để cân nhắc quan hệ của bọn họ.

Anh không yêu cô, nhưng lại rất cưng chiều cô, anh thỏa mãn tất cả yêu cầu của cô trong phạm vi khả năng của mình. Chỉ là vì tại thời điểm chính mình cô đọc ôm lấy cô, nhìn cặp mắt to trong trẻo của cô, ảo tưởng cô là Yên nhi của anh, bọn họ ôm rồi lại hôn nhau, nhưng cũng chỉ đến vậy là chấm dứt. Ban đầu cô chỉ mặc một bộ quần áo ngủ bằng tơ tằm núp trong chăn, hình đổi mắt ẩn hàm e sợ nhìn anh, anh đã nói với cô rằng: “Không phải sợ. Anh sẽ không đụng chạm em.”

Anh cảm thấy rằng cô gái này là một người con gái rất tốt, anh sẽ để lại cho người thật lòng yêu cô, ngoài ra anh cũng chẳng bao giờ nghĩ đến chiếm đoạt cô. Anh không yêu cô nhưng rất quí trọng cô, bởi vì nhiều lần uống rượu say, anh đều giả dối dựa vào trong bức ấm áp để quên đi cảm giác đau đớn đến không muốn sống của mình. Anh cảm kích cô.

Cho đến khi chia tay với cô, cô gật đầu đáp ứng đồng thời nói muốn năm mươi vạn cho thời gian qua, anh vẫn không tránh khỏi tổn thương. Thật ra thì cho dù cô không đề cập tới, anh cũng không thể bạc đãi cô. Trước khi gặp mặt, anh cũng đã đem biệt thự sang tên cô, dĩ nhiên năm mươi vạn kia anh gật đầu đáp ứng, nhưng chẳng qua khi xoay người, sự áy náy trong lòng anh đã hoàn toàn biến mất.

Lúc sau nằm lên giường đã là nửa đêm, trong dạ dày anh là lửa thiêu đốt rất khó chịu, anh đau tới mức nằm trên giường giống như con tôm, trong lòng điên cuồng nhớ đến sủng vật nhỏ xinh của mình. Trong đầu anh hiện ra toàn bộ là dung nhan của côm lúc cô tức giận mà vếnh miệng lên, lúc cô đỏ mặt lúng túng, lúc thì là nụ cười yếu ớt ôn nhu của cô. Cứ vậy anh mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ.

Sắc mặt anh tái nhợt, mồ hôi lạnh trên trán không ngừng chảy, chân mày nhíu chặt lại cũng cho thất rằng anh ngủ không hề yên ổn, nhưng mà khóe miệng anh đang yếu ớt nhếch lên cũng là thật sự tồn tại. Làm cho người ta thất rằng trong lòng anh đang thực sự rất ấm áp.


Chương 19: Yêu Thêm Chút Nữa
Ngày hôm sau khi thức dậy, việc đầu tiên Đồng Yên làm là cầm lấy điện thoại, kể từ khi bị người nào đó uy hiếp, ngay cả khi ngủ cô cũng không tắt điện thoại, tối hôm qua cũng không biết trằn trọc tới khi nào mới ngủ được nữa. Mở máy ra, thấy một tin nhắn được gửi tới từ ai kia, không biết vì sao tâm tình cô đột nhiên thoải mái vô cùng. Cô cũng không nhắn tin hay gọi điện thoại cho Lăng Khiên, lúc rời giường trên mặt cô mang theo nụ cười nhẹ nhàng mà ôn nhu vô cùng.

Cô khong dám suy nghĩ cảm giác vui vẻ này từ đâu mà tới, chẳng qua là cảm nhận được cảm giác được coi trọng không bị người ta vứt bỏ, khóe miệng cô không tự chủ mà lại giương lên.

Cho đến tận trưa cô làm việc cũng không yên lòng, mắt thỉnh thoảng lại nhìn lấy điện thoại trên bàn. Mỗi lần có tin nhắn hoặc là điện thoại gọi tới, lòng cô tự nhiên lại hạ xuống. Cho đến khi ăn cơm trưa cũng vẫn không nhận được điện thoại của người kia.

Rốt cuộc tước vũ khí đầu hàng, cô gửi một tin nhắn cho Lăng Khiên.

“Anh đang làm gì vậy?”

Đợi đến vài phút cũng không nhận được tin nhắn đáp lại, Đồng Yên tức giận, ném điện thoại vào trong ngăn kéo, quệt mồm đi theo Thiến Thiến tới phòng ăn.

Lăng Khiên thật ra đã tỉnh từ sớm rồi, chẳng qua là dạ dày anh vô cùng khó chịu, tay đã nắm chặt lấy điện thoại nhìn đồng hồ mới có hơn sáu giờ sáng, anh nghĩ rằng như vậy sẽ đánh thức cô, nghĩ rằng một lát nữa sẽ gọi điện cho cô sau. Sau khi uống thuốc anh lại mơ mơ màng màng ngủ, chờ đến lúc tỉnh đã đến buổi trưa, thấy trên điện thoại mình có tin nhắn của cô gửi tới, anh lập tức ngồi dậy, chưa nói hai lời đã gọi điện lại cho cô, nhưng một thời gian dài cũng không có ai nhận điện. Lòng anh nhéo lên chút xíu, ngay tiếp theo trong dạ dày cũng bị dính dập tâm đau. Anh gọi đến bảy tám cuộc điện thoại liền mà cũng chẳng có ai bắt máy.

Anh ôm lấy gối ngồi ở trên giường, tóc lộn xộn rối tung, sắc mặt càng ngày càng tái nhợt, trên trán mồ hôi lạnh không ngừng chảy. Anh nghĩ thầm xong đời rồi, tối hôm qu
<<1 ... 2425262728 ... 69>>
Từ khóa Google : ,,
₪ Xem thêm truyện hay
Tiểu thuyết Kẹo Đã Mở Không Thể Trả Lại-full
Tiểu thuyết Đại Tiểu Thư Của Tôi-full
Tiểu thuyết Hạt Tiêu Nhỏ Trên Bàn Cơm-full
Tiểu thuyết Vợ Yêu Gây Họa-full
Tiểu thuyết Cưng À, Đừng Vờ Đứng Đắn Nữa-full
₪ Tải game miễn phí
Về Trang Chủ Tiểu thuyết ngôn tình Tiểu thuyết tình yêu Truyện teen đang yêu Truyện teen lãng mạn Truyện tình cảm mới
430/8453
Tải game android iphone ipad, Truyện tiểu thuyết teen
@ 2015 - Chuyenmoi.wap.sh
Nội dung được sưu tầm từ internet