Snack's 1967
Truyenhay.xemmienphi.net
₪ Game hay cho điện thoại
»
Lượt Xem : (1 / )

Truyện ngắn Như chưa bắt đầu

y:

- Èo. Tự mãn kià?

Cô chớp chớp:

- Tự phởn quen rồi.

Chợt anh hôn má cái chụt, mắt Mai mở to vì ngỡ, Trường ngại ngùng:

- Trông em thật đáng yêu.

Má đỏ ửng, cô thích hành động bất ngờ như thế. Dù rất vui nhưng vẫn tỏ vẻ bí xị:

- Hê. Quá đà rồi đấy? Anh em nào thế?

- Ừ. Tớ cũng thấy ngượng ngượng.

- Này. Lại cậu tớ kià?

...

Hôm đi chơi xa:

- Anh gà ri, em gà công nghiệp.

Mai cấu trí:

- Anh là gà ngố của em.

Trường nảy mình:

- Ái đau. Em toàn nạt anh?

- Thế mà anh có biết đường chạy đâu. Toàn đến tìm em trước, tức là anh tình nguyện chịu hình phạt tra tấn rồi đấy?

- Thôi được rồi, anh xin thua.

- Anh có bao giờ thắng được em đâu?

- Anh nhường đấy?

- Gà ngố có mà thắng. Ha ha

- Em gà công nghiệp chả mấy mà bị thịt.

- Hơ. Anh thịt được chưa?

- Sắp. Mai thịt.

- Em già rồi, thịt dai bỏ xừ.

- Ngốc thế? Theo em người ta sinh ra nồi áp suất làm gì?

- Để ninh gà ngố.

...

Rồi cuộc tình cay đắng:

Trường mở hộp quà, chiếc khen len kẻ đen trắng. Anh quàng lên cổ cô ấm áp:

- Mùa đồng này sẽ không lạnh như năm ngoái đâu em?

Mai nhìn anh không chớp, rồi mắt rưng rưng trào lệ. Trường gạt đi dòng nước:

- Kià. Đáng lẽ gà công nghiệp phải vui chứ?

Lặng hồi lát, cô mỉm cười, ngẩng mặt, mím chặt môi gạt lệ sụt sịt:

- Anh làm em rất bất ngờ, em hạnh phúc lắm... Nhưng anh à? Em có chuyện muốn nói với anh?

Trường dõi theo, cô nhìn:

- Mình chia tay đi anh!

Giật mình đứng chết lặng:

- Em đang đùa anh, thử thách anh?

Cô lắc đầu:

- Không! Em nói nghiêm túc. Chúng ta lên dừng lại.

Anh bám chặt hai vai cô:

- Tại sao thế? Anh làm gì sai?

Mai bình tĩnh bỏ tay Trường xuống:

- Em xin anh đừng làm vậy, hãy nghe em nói này?

Ngập ngừng, cô ngoảnh đi tay nắm thành cầu, ánh mắt xa xăm nhìn dòng sông Đáy:

- Thú thật lúc mới bắt đầu em cứ nghĩ yêu đến đâu thì đến. Nhưng càng yêu thì em càng thấy mình lún sâu và không thể xa nhau được!

Trường lắng nghe, Mai ngoảnh lại, tháo chiếc khăn trao trả tay anh:

- Có quá nhiều áp lực và khiến em mệt mỏi, em không chịu được. Mình dừng lại đi! Em không tốt với anh?

Trường trở lên hoảng sợ, nắm tay Mai sợ rằng cô sẽ chạy đi và mất rất nhanh:

- Không thể nào như thế? Chúng ta mới yêu nhau mà? Anh biết là anh chưa chứng minh được rằng sẽ che chở tốt cho em, nhưng anh sẽ cố.

Mai giằng ra hét lớn nói lời trái lương tâm:

- Nhưng em không còn yêu anh nữa, em có người khác rồi?

- Đó chỉ là ngụy biện, anh đã nhận thấy em vui thế nào khi đi bên anh.

Cô vẫn hét:

- Nhưng em chỉ coi anh như anh trai thôi!

- Không thể thế. Em đã nói yêu anh rồi mà?

Vẫn hét, nước mắt dàn dụa:

- Là do em mù quáng. Em xin lỗi!

... Và một câu duy nhất khiến yêu thương trôi vào quên lãng:

- Em hỏi anh một câu duy nhất: Nếu em đồng ý quay lại và đó chỉ là thương hại, anh có tin vào tình yêu còn đẹp không?"

Nhiều lần định nhắn tin nhưng Mai sợ kí ức lại uà về và làm anh đau.. Nhưng thật sự cô còn yêu anh. Lí trí bảo cần gặp anh:
- Alo! anh à? Mình gặp nhau được không?

Quán nước vỉa hè gần chuà Bầu nơi cả hai thường lui tới trước kia. Mai chờ mãi tưởng anh không tới. Nhưng không, anh đang tiến lại:

- Hài vậy! Bao giờ anh cũng là người đến sau em?

Ngồi đối diện, Trường hỏi:

- Em ăn gì?

- Chè Bưởi anh ạ!

Anh gọi hai cốc như nhau, cô nhìn anh, họ nói chuyện như người xa lâu ngày không gặp:

- Hai tháng rồi. Anh trững trạc hơn xưa?

Trường cười gượng:

- Em cũng vậy? Ít cười đi.

- Vâng. Nhiều chuyện xảy ra khiến em đâu còn trẻ con như trước nữa.

- Em gọi anh ra có chuyện gì không?

- Không. Phải có chuyện em mới được gặp anh sao?

- Xin lỗi, anh chỉ thấy lạ.

- Sao ạ?

- Là vì em im lặng thời gian không cần anh nữa. Nay em lại...

Trống vắng..

- Em nhớ lắm. Anh chưa một lần nói chia tay?

Mặt anh lạnh:

- Tất cả của quá khứ rồi mà em?

Mai như lơ lời đó:

- Em buồn cười khi anh và em cãi nhau, cái chuyện mà anh cứ đòi vào phòng trọ em ấy?

Trường bắt nhịp:

- À. Anh chỉ muốn xem em ăn ở như nào, còn em thì không thích.

Cô tươi rói:

- Em lại luôn mặc kệ, vô tâm quá anh nhỉ?

Trường không nói gì, chỉ mân mê cốc chè, Mai thấy được rằng anh không thích:

- Em hỏi anh này?

- Ừ. Em nói đi?

- Liệu có bao giờ anh nghĩ chúng ta còn có thể quay lại?

Câu hỏi mở, đó là một câu hỏi riêng anh, nhưng kết quả sẽ dành cho cả hai.

Trường nhìn, cô im lặng chờ đợi. Anh cười nhẹ vẻ đầy hàm ý:

- Trông em nhỏ bé xinh xắn như một con bướm nhưng lại đốt đau như một con ong!

Chợt có chuông điện, anh xin phép ra ngoài nghe.. Từ xa, Mai thấy anh nói chuyện cười đùa có vẻ thân mật.

Lát ngồi lại, Mai hỏi:

- Bạn gái anh gọi à?

- Em tò mò quá. Tật xấu ấy vẫn không sao sửa được.

Rồi Trường đứng dậy:

- Anh về trước nhé!

Cô mím môi khẽ gật đầu, một chút gen bộc phát nhưng cô thấy mình không có quyền nặng lời.

Anh đi bộ.

Nhớ khi xưa nơi đây, dù quãng đường xa mấy anh rất thích đi bộ và cõng người con gái anh yêu.

Bóng khuất, cô cười an phận. Trong suy nghĩ dường như mãn nguyện:

"Chia tay một người mình vẫn còn yêu thì đau khổ gấp nhiều lần người bị chia tay anh nhỉ?

Anh đã vô tình.

Em vui vì cuối cùng anh cũng quên được tình yêu đầu thuở nào anh có.

Em sẽ nhớ tất cả những gì thuộc về anh, từ ánh mắt đến nụ cười của anh.

Cám ơn anh vì tất cả những gì đã dành cho em.

Anh nhé!".

Chili Pepper
<<1234
Từ khóa Google : ,,
₪ Xem thêm truyện hay
Truyện ngắn Đã có người yêu em hơn anh
Truyện ngắn Mật khẩu trái tim anh: Em không thể mở
Truyện ngắn Khắc tinh của tôi
Truyện ngắn Định mệnh có lúc cũng nhầm
Truyện ngắn Mọi thứ rồi cũng sẽ đổi thay, phải không anh?
₪ Tải game miễn phí
Về Trang Chủ Tiểu thuyết ngôn tình Tiểu thuyết tình yêu Truyện teen đang yêu Truyện teen lãng mạn Truyện tình cảm mới
140/4208
Tải game android iphone ipad, Truyện tiểu thuyết teen
@ 2015 - Chuyenmoi.wap.sh
Nội dung được sưu tầm từ internet