Truyenhay.xemmienphi.net
₪ Game hay cho điện thoại
»
Lượt Xem : (1 / )

Tiểu thuyết Thư Hối Lỗi Của Chồng Trước-full

ắc yêu cầu cô không được ỷ lại tiếng trung. Tuy là xuất phát từ ý tốt, hi vọng Thẩm Tâm mau chóng hòa nhập hoàn cảnh nước Mỹ, cũng sợ cô ở trường học không kịp chương trình, nhưng ở tuổi mẫn cảm nhất, khi bị ép buộc phải rời xa nơi trưởng thành, ngày trước ở Đài Loan trong mắt mọi người là một cô bé đáng yêu, nhưng đến nước Mỹ, nhưng lại biến thành quái thai trong mắt thầy cô cùng bạn học.

Ngôn ngữ không giống, lại cùng mẹ sống nương tựa từ nhỏ tách ra, vài năm đầu cô đơn làm cho cô trở nên lặng lẽ, mà sự lặng lẽ của cô làm cho người nhà xa lánh, trở thành vòng tròn luẩn quẩn.

Đối với việc không muốn rời xa Tần Thương Hải, có lẽ là vì cô rất cô đơn? Bởi vì anh đưa hai tay ra hữu nghị, anh là người bạn duy nhất của cô.

Có phải vì thế nên làm cho cô hình thành ảo giác tình yêu? Rất nhiều năm về sau, Thẩm Tâm mới hiểu được, đi so đo yếu tố hình thành tình yêu có hay không đơn thuần cơ bản không có ý nghĩa, sinh mạng bản thân phong phú hay thay đổi, gặp gỡ người kích thích hỉ nộ ái ố và yêu hận, tại sao còn có đơn thuần tình yêu.

Nếu anh là ngôi sao sáng trong đêm cô đơn của cô, thì chắc chắn là vì sao sáng nhất, không thể nghi ngờ.

Cha Tần Thương Hải và ông ngoại Thẩm Tâm lúc còn trẻ chính là cùng học chung trong trường quân đội.

Cậu tuy rằng thương cô, nhưng chung quy là tính tình quân nhân, rất nghiệm khắc, ông ngoại đối với Thẩm Tâm yêu thương cưng chiều, từ năm mười ba tuổi người thân nhất với Thẩm Tâm chính là ông ngoại, mỗi lần ông ngoại đến Tần gia cừng Tần gia gia chơi cờ, Thẩm Tâm đều sẽ đi theo, đương nhiên là hi vọng có thể nhìn thấy Tần Thương Hải.

Cũng không biết khi nào thì bắt đầu, không cần Thẩm Tâm đặc biệt chờ đợi, chỉ cần cô cùng ông ngoại đến Tần gia, Tần Thương Hải nhất định sẽ chờ, hơn nữa càng ngày càng thích đừa giỡn cô. Thẩm Tâm không hiểu rõ tâm tư Tần Thương Hải, nhưng có thể ở cùng người mà cô thầm mến làm cô rất vui vẻ.

Thẩm Tâm ôm bức tranh đến trải ra tại sàn gỗ trong phòng, người hầu Tần gia theo thói quen mỗi lần cô tới đều im lặng chạy đến phòng lớn, đương nhiên là Tần lão thái gia ra lệnh, Thẩm gia đại a đầu có thể đi lại tùy ý trong phòng, nếu không Thẩm Tâm cũng không dám to gan như vậy.

Tòa nhà lớn của Tần gia, hữu dụng hay không phòng trống nhiều, Thẩm Tâm nhịn không được suy nghĩ, không biết hôm nay có thể gặp Tần Thương Hải hay không? Hoặc là, anh có thể tìm được nàng hay không?

Nghĩ như vậy giống như cô đang tự đa tình, tuy rằng cô cũng nghĩ đợi ở nơi cố định, Tần Thương Hải có vẻ dễ tìm được cô, nhưng mà nếu Tần Thương Hải cơ bản không có ý định tìm cô?

Cô đang tự hoảng loạn, nghĩ xem có nên tự tạo nhiều tình huống không hẹn mà gặp không. Chỉ là gần đây vận khí của cô đặc biệt tốt, đều may mắn chọn được gian phòng Tần Thương Hải trùng hợp đi qua hay sử dụng, làm cô bắt đầu buồn phiền, nếu có một ngày không gặp được Tần Thương Hải , cảm giác thất vọng chắc lớn hơn nữa đi?

Cô ngồi xuống ở góc phòng, quyết định một giờ sau nếu Tần Thương Hải không trùng hợp đi ngang qua, cô sẽ dời trận địa.

Thẩm Tâm ôm bức tranh bắt đầu vẽ loạn. Mỗi lần Tần Thương Hải nói muốn xem tranh cô vẽ, cô luôn khước từ, kỳ thật cô không có thiên phú hội họa, lúc ban đầu vì cậu hi vọng cô sử dụng tiếng anh, không cần quá ỷ lại tiếng trung, cô đơn giản cũng không cần viết, vẽ chính là phương thức cô tiêu khiển buồn chán.

Sau đó, cô nghe nói, Tần Thương Hải bất đồng cùng các thiếu gia khác, dù là nghệ thuật thiết kế, ông trời phảng phất cảm thấy vị thiếu gia Tần gia này con cưng của trời, nhận hết sự cưng chiều mọi người còn chưa đủ, còn cho anh đa tài đa nghệ, hội họa trời cho hơn nữa đều được tán thưởng.

Thẩm Tâm đương nhiên biết Tần Thương Hải tài hoa khinh người, cô cảm thấy bản thân vẽ lộn xộn bảy tám vòng xấu xí nếu bị anh nhìn thấy nhất định sẽ bị chế giễu. Mặc kệ thế nào cũng là đối tượng thầm mến nha! Thật sự không hi vọng anh thấy được mặt bình thường của chính mình.

Tần Thương Hải đến gần góc phòng thì liền nhìn thấy bóng dáng tiểu nữ sinh lui vào góc vẽ, bộ dáng chuyên chú lại rất vui vẻ, làm cho anh không nhịn được nhếch miệng cười,

Anh là đại thiếu gia đương nhiên không có bản lĩnh cao cường, bất quá Tần gia từ trên xuống dưới gần như đều biết Thẩm Tâm, muốn biết tiểu bất điểm này hôm nay đi chỗ nào còn không phải quá dễ dàng?

Chính là, nếu như không phải anh phát hiện Thẩm Tâm lúc không có ai chú ý thì đỏ mặt vụng trộm nhìn anh, cùng anh ở một chỗ khi nói chuyện so với bình thường tương đối nhiều, anh thật sự nghĩ cô bé nhỏ này chán ghét anh nha. Bằng không sao mỗi lần đến nhà anh đều đổi chỗ đợi, giống như sợ anh phát hiện ra.

Anh lén lút đứng đằng sau Thẩm Tâm, trên bộ mặt tuấn tú lộ ra vẻ mặt nghịch ngợm của nam sinh mới có trò đùa dai cười mờ ám.

"Đang làm gì?"

Anh đột nhiên đến gần, Thẩm Tâm không phòng bị, thiếu chút nữa thét ra tiếng chói tai.

"Để cho anh xem em bí mật vẽ gì trong tranh?" Tiện tay cầm lấy bức tranh của Thẩm Tâm, Tần Thương Hải giống như tâm trí đột nhiên bị thoái hóa mười tuổi, cố ý chọc cho cô tay chân luống cuống.

"Trả lại cho em!" Thẩm Tâm sốt ruột kêu lên, nhưng mà dáng người cô nhỏ, làm sao là đối thủ của Tần Thương Hải được.

"Làm sao khẩn trương thế?" Tần Thương hải ung dung, không cần chạy trốn, Thẩm Tâm cũng không có cách lấy lại.

Hai người không lớn không nhỏ, rõ ràng là đã trưởng thành, lại ở trong phòng rượt đuổi chơi đùa ầm ĩ.

"Anh thật xấu xa. . . . . " Giọng nói mềm mại đã mang theo âm thanh nghẹn ngào, Tần Thương Hải nghe giống như tiếng cừu con đang làm nũng cầu xin tha thứ, làm cho anh lại muốn đùa giỡn với cô, lại cùng lúc không nỡ để cô rơi nước mắt.

"Để cho anh xem bức tranh em vẽ, thật sự khó như vậy sao?" Anh thật không hiểu được cô bé này nha.

Thẩm Tâm ngập ngừng, "Em vẽ bức tranh này khó coi, anh không nên nhìn được không?" Cô thật sự cầu xin anh tha cho.

Tần Thương Hải vừa bực mình vừa buồn cười, "Cùng em chơi trò chơi hoặc thi đấu nhất định không có ý nghĩa!" Cô bé nhỏ này một chút ý chí muốn thắng cũng không có, muốn làm kẻ địch không tốt đe dọa một chút cô liền yếu thế. May mắn là anh không có ý định đóng vai người xấu đi bắt nạt, ai dám quát nạt cô, trước hết phải hỏi qua anh!

"Hơn nữa. . . . " Anh dùng bức tranh gõ nhẹ lên đầu cô, rất nhẹ rất nhẹ, sợ làm cô bị thương. "Ai nói có con mắt quan sát thật tốt mới có thể vẽ tranh? Nếu vậy bức tranh chỉ đẹp mà không có ý nghĩa."

Dứt lời, Tần Thương Hải ngồi xuống tại chỗ, dự tính thưởng thức bí mật mà cô bé nhỏ đang giấu làm cho anh tò mò không thôi.

Thẩm Tâm thấy anh không có ý định buông tha, đành phải cúi thấp đầu, chọn lựa cách tránh hắn thật xa trốn vào một góc. Ít nhất anh muốn cười cô thì cô có thể trốn xa một chút. . . . .

Tần Thương Hải nhìn thẳng cô, "Haizz, em muốn đi đâu đó? Lại đây!"

"Em không quấy rầy anh." Thẩm Tâm quả thật muốn xoắn tít ngón tay, giống như người vợ nhỏ đang chịu oan, làm cho Tần Thương Hải càm thấy buồn cười,

"Người khác đang thưởng thức tranh em vẽ làm sao tác giả lại cụp đuôi chạy?"

"Em cũng không phải họa sĩ, chỉ là vẽ xấu mà thôi." Cô nói xong, cảm thấy lòng chua xót.

"Em tới đây cùng nhau xem được không?" Tần Thương Hải cứng rắn không được, lại mềm, dù sao chính là không cho cô bé này rời khỏi tầm mắt anh.

Thẩm Tâm chần chờ, ở bên cạnh
<<1 ... 56789 ... 26>>
Từ khóa Google : ,,
₪ Xem thêm truyện hay
Tiểu thuyết Kẹo Đã Mở Không Thể Trả Lại-full
Tiểu thuyết Đại Tiểu Thư Của Tôi-full
Tiểu thuyết Hạt Tiêu Nhỏ Trên Bàn Cơm-full
Tiểu thuyết Vợ Yêu Gây Họa-full
Tiểu thuyết Cưng À, Đừng Vờ Đứng Đắn Nữa-full
₪ Tải game miễn phí
Về Trang Chủ Tiểu thuyết ngôn tình Tiểu thuyết tình yêu Truyện teen đang yêu Truyện teen lãng mạn Truyện tình cảm mới
1149/7227
Tải game android iphone ipad, Truyện tiểu thuyết teen
@ 2015 - Chuyenmoi.wap.sh
Nội dung được sưu tầm từ internet

pacman, rainbows, and roller s