The Soda Pop
Truyenhay.xemmienphi.net
₪ Game hay cho điện thoại
»
Lượt Xem : (1 / )

Tiểu thuyết Tôi Muốn Ở Biệt Thự-full

chút khí phách đàn ông nào!

Anh không nên hôn cô, cho dù tức giận, mất khống chế hơn nữa, bị cô hấp dẫn, anh cũng không nên hôn cô. Bởi vì một tháng nữa, anh phải ra nước ngoài du học, đó là mơ ước nhiều năm của anh, là kế hoạch không thể nào thay đổi, cho nên, nếu nói việc anh không nên làm nhất trong lúc này, đó là yêu đương, nhưng cô lại đáng chết, cố tình chọn lúc này để xuất hiện trước mặt anh.

Vẻ ngoài Đồ Đông Nhan cũng không có gì đặc biệt, thực tế mà nói, ngoại trừ làn da trắng nõn, ngũ quan cân đối, diện mạo lạnh lùng của cô không tạo được cảm tình với người khác, ngược lại còn làm cho người ta nghĩ rằng cô ngạo mạn tự cao tự đại. Nhưng làm việc với nhau hơn một tháng, anh biết, cô tuyệt đối không ngạo mạn, ngược lại trái tim cô còn mềm mại hơn bất kỳ người nào, vừa kiên nghị lại vừa dịu dàng, khiến anh càng hiểu rõ cô hơn, cũng vì vậy mà thích cô.

Nhìn lại, trong một tháng ngắn ngủi vừa qua, cô nhiệt tình giúp người khác, anh đã bắt gặp hành động làm việc nghĩa của cô rất nhiều lần.

Cô làm kỵ sĩ giúp một người bị ngã xe, dẫn một bạn nhỏ bị lạc đến đồn cảnh sát, mang vật nặng qua đường giúp một ông già, cho một người phụ nữ có thai mượn ô, còn có tối hôm qua, cô không chịu tự lượng sức mình, muốn cõng một bà lão nặng hơn mình phải đến 10kg đến bệnh viện gần đó.

Anh thật sự không hiểu nổi, tại sao mình lại luôn gặp cô những lúc cô đang giúp đỡ người khác, nếu như anh không thấy những hình ảnh đó,có lẽ, anh sẽ không bị cô hấp dẫn.

Hừ, đây thực sự là một suy nghĩ tự lừa mình dối người. Cho dù anh không nhìn thấy hình ảnh cô nhiệt tình giúp đỡ người khác, anh cũng sẽ nhìn thấy hình ảnh cô chịu khổ nhọc, kiên cường và dũng cảm, rồi anh vẫn sẽ bị những hình ảnh như vậy của cô hấp dẫn.

Có trời mới biết, trước kia anh có rất nhiều trợ lý, nhưng dù là nam nữ già trẻ, chỉ có cô là không có một câu oán hận, không ngại cực khổ hoàn thành tất cả công việc anh yêu cầu. Có lẽ kiến thức chuyên ngành của cô không bằng những người khác, nhưng ít ra cô cũng không đến mức không biết thì giả bộ như đã hiểu, hay như không biết mà không hỏi, ngược lại cô rất chuyên tâm học tập.

Anh thích những người thông minh, nhưng còn thích những người làm việc đến nơi đến chốn hơn, dùng toàn lực làm việc, mà cô không cần nghi ngỡ là loại người như vậy.

Tìm ra cô trong hàng vạn người, bỗng nhiên quay đầu, người đó lại đứng dưới ngọn đèn tàn.

Lẽ ra cô nên xuất hiện sớm một chút, nếu không thì chậm mấy năm, chờ anh hoàn thành học phần thì xuất hiện cũng được, tại sao lại chọn thời điểm mấu chốt này để xuất hiện? Chỉ còn lại một tháng nữa là anh sẽ ra nước ngoài du học, rốt cuộc anh phải làm gì với cô đây?

Anh biết mình nên kiềm nén tình cảm với cô, tất cả đi theo kế hoạch ban đầu là tốt nhất, nhưng trái tim ngủ đông trong cơ thể anh giờ phút này lại rục rịch cháy bỏng, hi vọng và lo lắng cũng không khiến anh tốt hơn, nhiều lần anh rất muốn tiền lên, chiếm lấy cô, biến cô thành sở hữu của mình.dღđ☆L☆qღ

Bởi vì ánh sáng của viên kim cường thì không thể che đậy được, một khi anh chần chờ, người cạnh tranh sẽ tăng lên, như vậy, tương lai bảo bối rơi vào tay ai vẫn còn là một ẩn số.

Anh không cách nào tưởng tượng được hình ảnh Đồ Đông Nha bị người khác ôm vào ngực, anh không muốn mất cô chút nào.

Quay đầu nhìn cô đang ngồi trước máy tính chuyên tâm làm việc, ánh mắt do dự của Lệ Hằng được thay thế bằng quyết tâm.

Anh muốn cô! Không quan tâm quyết định này có bao nhiêu ích kỷ, lại không công bằng với cô thế nào, anh phải có được cô, tạo một dấu ấn thuộc về anh trên người cô, để những kẻ cạnh tranh khác biết cô là hoa đã có chủ, sẽ chết tâm, không dám lại gần cô.

Ba năm, chỉ cần ba năm anh sẽ trở về bên người cô, sau đó đợi đến khi cô tốt nghiệp đại học sẽ cưới cô về nhà.

Anh biết cô sẽ là một người nội trợ hiền thục, cũng là một người mẹ tốt, hơn nữa chỉ cần cô nguyện ý, anh tuyệt đối sẽ không thua bất kỳ người đàn ông nào.

Nhớ lại bộ dang cô mặc bộ đồ công sở ngồi trước bàn hội nghị phát biểu ý kiến, khóe miệng anh không nhịn được nhếch lên.

“Lệ Hằng.” Một đôi tay như hai con rắn nước, đột nhiên vuốt ve vai anh, lại từ từ tiến lên trước ngực, “Hôm nay là sinh nhật em, các đồng nghiệp muốn sau khi tan làm sẽ đi tổ chức mừng sinh nhật cho em, anh đi cùng không?”

Nghe giọng nói đó, Đồ Đông Nhan không nhịn được quay đầu nhìn lại, nhìn thấy tiết mục quyến rũ trắng trợn đó trong phòng làm việc thì cả người cứng lại. Cô nhanh chóng thu hồi tầm mắt, làm bộ không nhìn thây gì, nhưng lại không cách nào ngăn cản được đoạn đối thoại của hai người đó vang lên bên tai mình.

“Xin lỗi, buổi tối tôi còn có việc.” Cấp trên ma quỷ lạnh lùng cự tuyệt.

“Mỗi lần em hẹn anh, anh đều thoái thác nói là có việc, hôm nay là sinh nhật em, anh không thể nể mặt em một lần sao?” Quản lý Trần

Mỹ Hoa dịu dàng nói.

“Xin lỗi.”

“Anh đừng lạnh lùng như vậy, cứ coi tối nay mở bữa tiệc tạm biệt anh là được rồi, anh chưa đi chơi cùng mọi người bao giờ, không sợ lễ tạm biệt cuối tháng sẽ trở nên chán ngắt sao?”

Lễ tạm biệt? Cái gì là lễ tạm biệt? Trong lòng Đồ Đồng Nhan là cả ngàn dấu chấm hỏi.

“Tôi cho rằng tôi đã nói rõ ràng, tôi không cần mọi người làm buổi lễ tạm biệt gì đó.” Lệ Hằng lạnh lùng cự tuyệt.

“Đây là lòng của mọi người thôi mà.”

“Tôi xin nhận. Đồ Đông Nhan.”

“Hả?” Không ngờ cấp trên ma quỷ đột nhiên gọi mình, Đồ Đông Nhan hoảng hốt nhảy dựng lên, xoay người đối mặt với anh.

“Vâng.” Cô chột dạ lên tiếng, rất sợ anh phát hiện vừa rồi mình không chuyên tâm làm việc, mà đang nghe lén hai người nói chuyện.

“Thu dọn lại, những côn việc chưa làm xong thì lát trở về làm tiếp. Hiện tại tôi phải ra ngoài gặp một vài người quản lý của hai công ty, cô đi với tôi.” Anh ra lệnh.

“Hả?” Cô ngẩn người, nhất thời không rõ tình hình, bở vì trước kia anh chưa bao giờ đưa cô đi gặp các quản lý cấp cao trong công ty.

“Hả cái gì? Lời của tôi rất khỏ hiểu sao?” Anh trừng mắt.

“Xin lỗi, tôi dọn ngay đây.” Cô nhanh chóng dọn dẹp bàn làm việc, đặt những thứ cần thiết vào ngăn kéo, khóa lại, tắt may tính đi.

“Anh phải đi gặp hai công ty sao? Đúng lúc buổi chiều em không có việc gì, em đi với anh. Em nghĩ hiệu suất làm việc của em có lẽ tốt hơn em gái nhỏ này chứ?” Trần Mỹ Hoa đặt tay Lệ Hằng lên tay mình, mỉm cười nói với anh.

“Tôi cần một người ghi chép, công việc này quá nhỏ bé với quản lý Trần, cho nên ý tốt của cô, tôi chỉ có thể đặt trong lòng.” Anh lấy cánh tay của mình ra khỏi người cô, sau đó quay đầu nhìn Đồ Đông Nhan. “Đã đi được chưa?”

“Được rồi.” Cô luống cuống cầm ba lô và áo khoác của mình lên, xoay người gật đầu với anh.

“Đi thôi.” Anh ra khỏi phòng làm việc, mà cô không dám chậm trễ lập tức đuổi theo, khi đi qua Trần Mỹ Hoa thì chỉ gật đầu một cái.

Ra khỏi văn phòng công ty, cô chạy theo phía sau anh, không tự chủ được nghĩ lại đoạn đối thoại vừa rồi của hai người trong phòng làm việc của hai người là có ý gì. Chẳng lẽ tiền bối muốn nghỉ việc?

Nhưng tại sao? Theo cô quan sát, tiền bối làm việc ở đây rất có tương lai, ông chủ ở đây cũng không tệ, quan hệ với đồng nghiệp cũng không có vấn đề gì, có thể nói như cá gặp nước, tái ao anh lại muốn bỏ công
<<12345 ... 23>>
Từ khóa Google : ,,
₪ Xem thêm truyện hay
Tiểu thuyết Kẹo Đã Mở Không Thể Trả Lại-full
Tiểu thuyết Đại Tiểu Thư Của Tôi-full
Tiểu thuyết Hạt Tiêu Nhỏ Trên Bàn Cơm-full
Tiểu thuyết Vợ Yêu Gây Họa-full
Tiểu thuyết Cưng À, Đừng Vờ Đứng Đắn Nữa-full
₪ Tải game miễn phí
Về Trang Chủ Tiểu thuyết ngôn tình Tiểu thuyết tình yêu Truyện teen đang yêu Truyện teen lãng mạn Truyện tình cảm mới
652/6730
Tải game android iphone ipad, Truyện tiểu thuyết teen
@ 2015 - Chuyenmoi.wap.sh
Nội dung được sưu tầm từ internet