pacman, rainbows, and roller s
Truyenhay.xemmienphi.net
₪ Game hay cho điện thoại
»
Lượt Xem : (1 / )

Tiểu thuyết Thiếu Gia, Đừng Làm Rộn-full

bụng hoặc muốn đi wc sẽ tự xuống giường, mà Bạch An Kỳ đang trong trạng thái không tự nhiên rốt cuộc cũng lên tiếng.

"Chờ,. . . . . . .chờ một chút, bác Luyện. . . . ."

Bác Luyện đứng bên cạnh bình phong, chờ đại thiếu gia đỏ mặt bất thường mở miệng, trên mặt không có biểu tình gì.

"Cái đó. . . . . tiểu bạo lực. . . .ý cháu là Phạm Hà Lộ. . . . ." Mẹ nó, ngay cả cái tên cũng làm tim anh đập nhanh là sao? Anh trúng tà rồi hả? Bạch An Kỳ nhìn chằm chằm cột giường, nghiêm túc suy nghĩ một lát nữa anh đụng đầu vào nó có giúp anh thanh tỉnh hơn không, "Cô ấy sao rồi? Cha sắp đặt cô ấy làm gì? Thật là đi theo bên cạnh bác. . . ." Thực tập làm tiểu người hầu sao?

Trong đầu lại hiện lên hình ảnh Phạm Hà Lộ mặc quần áo người hầu, màu đỏ ửng trên mặt thiếu gia ngu ngốc càng thêm rõ ràng.

Qủa nhiên như vậy. Trong lòng quản gia sáng bừng như tuyết, nhưng trên mặt ông chỉ có chân mày nhếch lên một cm nhỏ nhoi.

"Hà Lộ nói cháu ấy sẽ ở nhà họ Bạch làm việc, nhưng việc học tập phải tiếp tục, hiện tại Hà Lộ tạm thời ở tại vườn thông, bác đã an bài cho Hà Lộ một căn phòng riêng, nếu thiếu gia không yên lòng, có thể đi xem một chút."

"Cháu mới không có không yên lòng." Anh đỏ mặt giải thích, "Không sao, bác đi xuống đi." Anh muốn nhanh một chút trang điểm ăn mặc, tuyệt đối phải đẹp trai hơn bình thường một trăm lần!

Lúc này, chân mày quản gia Luyện nhướng lên thật cao, hắng giọng nói, "Hà Lộ ở trong phòng cuối bên trái lầu ba."

"Cháu cũng không có hỏi!" Anh rống lên, thiếu chút nữa là quên hỏi rồi. . . . . .

Câu trả lời của Bạch An Kỳ hoàn toàn nằm trong dự đoán của lão, đại thiếu gia ngu ngốc kiêu ngạo này là ông nuôi từ bé đến lớn mà.

"Hà Lộ sáu giờ đã rời giường, đi bệnh viện thăm chị hai cháu ấy, hôm này Hà Lộ được nghĩ, buổi trưa mới có thể trở lại."

Thần thái sáng láng của đại thiếu gia đột nhiên trở nên ảm đạm, lão Luyện vui không giấu được, trước khi đi còn không nhịn được nhắc nhở một chút.

"Dù sau buổi trưa Hà Lộ sẽ trở lại, ngược lại bộ dáng này của thiếu gia, phải xử lý nhanh một chút, ở trước mặt một cô gái. . . .như vậy, có chút mạo hiểm." Lúc này lão Luyện nhanh chóng chạy thật nhanh.

Bộ dáng này là bộ dáng như thế nào? Bạch An Kỳ buồn buồn cúi đầu, mới phát hiện cái vật đáng lẽ phải yên tĩnh kia, lại nhô lên, nhìn chăn bông cao như một núi Phú Sĩ thu nhỏ––––anh thật tự hào, cao như vậy không phải ai cũng có được, nhưng cũng xấu hổ chính là, mới vừa rồi nằm mơ, rõ ràng là rất đơn thuần cái gì cũng không có phát sinh mà! Anh còn chưa sờ tới tiểu bánh bao trắng nõn, không nhìn thấy hình ảnh đẹp mắt, thậm trí ngay cả nụ hôn đầu của Hà Lộ cũng không có! Vậy hưng phấn làm cái gì?

Bạch An Kỳ buồn rầu bước xuống giường, nhanh chóng rửa mặt, từng miếng từng miếng chậm rãi ăn bữa ăn sáng, thật vất vả rốt cuộc cũng tới buổi trưa.

Ừ, đúng rồi, nếu Hà Lộ có thể xin nghĩ, vậy anh cũng muốn xin nghĩ, dù sao anh cũng là Đại thiếu gia! Đại thiếu gia xin nghĩ không cần lý do!

Vừa nghe nói Hà Lộ đã về, đại thiếu gia ăn mặc như con khổng tước huênh hoang xuống lầu. Anh hôm nay không có ra ngoài, nhưng tóc lại quá “chỉnh chu”, quần áo thì phối hợp tỉ mỉ, đem cơ ngực mạnh mẽ bó sát vào áo sơ mi màu xám đậm, phối hợp với quần jean màu đỏ sẫm, màu đen dây nịt cùng màu với giày da, hơn nữa trên cổ tay đeo một đống phụ kiện kim loại, rõ ràng đang ở trong nhà còn mang kiếng râm.

Nhưng mà, Hà Lộ chỉ đi theo sau lưng lão quản gia Luyện, chuyên tâm nghe “sư phụ” dặn dò, mắt nhìn thẳng, hoàn toàn không có phát hiện có một bóng dáng mang theo chờ mong và một chút sợ bị tổn thương, thẳng tắp đi qua trước mặt Bạch An Kỳ.

Bạch An Kỳ duy trì tư thế lạnh lùng cao ngạo đứng trong vườn hoa, giống như đại thiếu gia nhàn rỗi không có chuyện gì làm, muốn thưởng cho mình một buổi trưa an nhàn ngắm hoa, vẻ mặt thuỷ chung lạnh lùng kiêu ngạo.

Chỉ có Đại Lực sau lưng đại thiếu gia nhìn thấy, trái tim người đàn ông vỡ rơi đầy đất, hết lần này tới lần khác còn cứng rắn giả bộ như không có chuyện gì. . . . . .

Chỉ có trái tim con gái mới yếu ớt sao? Tình cảm của thiếu gia, cũng rất dễ bị tổn thương!

Thiếu gia đáng thương.

Phạm Hà Lộ khó ưa, cô nhất định phải chết!

Kỳ nghĩ hè đã bắt đầu, Bạch An Kỳ vạch ra kế hoạch tác chiến, đại thiếu gia ra một mệnh lệnh, không cho bất kỳ ai đối xử tốt với Hà Lộ, nếu như cô không đảm nhiệm được công việc của mình, cũng không cho bất kỳ kẻ nào giúp đỡ.

“Như vậy không tốt đâu?” Đại Lực ở một bên nói, anh đã qua cái tuổi thích khi dễ các cô gái yếu đuối, lấy thân phận người từng trải đề nghị, “Thiếu gia có thể hẹn Hà Lộ ra ngoài xem phim, ăn cơm. . . . .”

“Tại sao tôi phải hẹn cô ta?” Ý đồ bị nhìn thấy làm đại thiếu gia thẹn thùng và bực bội, Đại Lực không thể làm gì khác là yên lặng sờ lỗ mũi làm bộ như chưa nói gì.

Vì vậy, cả kỳ nghĩ hè, đại thiếu gia trở nên rãnh rỗi, nhưng mà đại thiếu gia rãnh rỗi là sẽ đi quậy phá người khác, ví dụ như, lúc Hà Lộ bận rộn liền kêu cô ấy lại một chỗ nào gần đó, hơn nữa khi người ta đến gần, lập tức tìm chỗ trốn.

Có cần phải rắc rối như vậy không, hơn nữa Đại Lực cũng không biết, kế hoạch tác chiến như vậy có thể đạt được mục đích sao? Nhìn Phạm Hà Lộ bận rộn tới bận rộn lui, rất thú vị sao?

Đại Lực bất đắc dĩ nhìn thiếu gia lấp ló trong vườn hoa––––bởi vì anh là bảo vệ kiêm người hầu bên cạnh thiếu gia, cho nên nếu thiếu gia ở trong vườn hoa làm trộm, anh dĩ nhiên cũng phải như hình với bóng trốn theo, chỉ cần nghĩ đến mình từng tuổi này còn đi theo thiếu gia làm loại chuyện mất mặt như vậy, Đại Lực liền cảm thấy bất lực mà, ai. . . .

Nhưng mà, nhìn bộ dáng như thưởng thức bức tranh đẹp nhất thế giới của thiếu gia, hết sức chăm chú rình coi Phạm Hà Lộ, làm anh không đành lòng nói cho thiếu gia biết, thiếu gia rơi vào bẫy tình rồi.

Thân là đại thiếu gia, muốn ở trong biệt thự quậy phá như thế nào cũng được, cộng thêm việc Bạch An Kỳ sẽ lấy bộ dáng hung ác nhìn chằm chằm đuổi đi bất kỳ ai đến gần khu vực của anh, vì vậy đã lâu rồi, không ai dám đối với anh lộ ra hành vi bất kính hay phát biểu ý kiến gì, chỉ cần cố gắng không đụng đến, tốt nhất là làm bộ như không nhìn thấy.

Bạch An Kỳ nhìn thấy Hà Lộ đang làm việc, không có phát hiện mình có thể nhìn cô cả ngày, đơn giản giống như ngu ngốc. Bởi vì mỗi giây mỗi phút trong lòng anh đều nghĩ–––––mẹ nó, đây là quần áo của người hầu sao? Hại anh không nhìn thấy đôi chân và cái bụng của Hà Lộ!

Nếu có thể nhìn thấy đôi chân cũng tốt rồi! Ghê tởm!

“Cô đang làm gì vậy?” Đang lẳng lặng rình coi, Bạch An Kỳ đột nhiên lên tiếng, trong giọng nói nghe được nồng nặc khó chịu.

Đang trong trạng thái lim dim ngủ gật, Đại Lực nhanh chóng đứng dậy, nhìn thấy Phạm hà Lộ vô cùng miễn cưỡng lôi kéo thùng rác thật to, bên trong là lá cây và nhánh cây hôm trước cắt bỏ.

“Là rác mà.” Trước khi bão kéo đến, cây cối và hoa cỏ phía trước phía sau biệt thự đều phải được sửa sang và bảo vệ, cây yếu đuối thì làm giá đỡ, cây lùm sùm thì đem đi cắt sửa.

“Nói nhảm.” Anh đương nhiên nhìn thấy, “Tại sao lại để cho cô lôi một thùng lớn như vậy? Những người khác chết hết rồi sao?” Không thấy cô căn bản không dịch chuyển nổi sao? Mặc dù sức lực cô rất lớn, nhưng vẫn là con gái mà!

“. . . . . . .” Không biết người nào ra lệnh, không cho p
<<1 ... 56789 ... 27>>
Từ khóa Google : ,,
₪ Xem thêm truyện hay
Tiểu thuyết Kẹo Đã Mở Không Thể Trả Lại-full
Tiểu thuyết Đại Tiểu Thư Của Tôi-full
Tiểu thuyết Hạt Tiêu Nhỏ Trên Bàn Cơm-full
Tiểu thuyết Vợ Yêu Gây Họa-full
Tiểu thuyết Cưng À, Đừng Vờ Đứng Đắn Nữa-full
₪ Tải game miễn phí
Về Trang Chủ Tiểu thuyết ngôn tình Tiểu thuyết tình yêu Truyện teen đang yêu Truyện teen lãng mạn Truyện tình cảm mới
528/6606
Tải game android iphone ipad, Truyện tiểu thuyết teen
@ 2015 - Chuyenmoi.wap.sh
Nội dung được sưu tầm từ internet